Trở về ký túc xá, Bàng Phí Vũ cạo râu, rồi tìm một bộ comle mặc vào, đeo cà vạt, lâu thật kỹ lại đôi giày.
Ngắm một lần nữa dung mạo đã lâu không chỉnh trang của mình, trên mặt Bàng Phí Vũ hiện ra một nụ cười, một cảm giác tự tin đã xuất hiện trở lại.
Bắt đầu từ hôm nay, mình phải sống cho ra một con người mới được!
Khi ra đến cửa, Bàng Phí Vũ không ngờ tới là người tài xế của chiếc xe con công vụ công cộng đã đợi sãn ở bên ngoài rồi.
Bàng Phí Vũ biết anh này tên là Lưu Phong Cao, là một người rất biết kiếm chuyện, hay bợ đỡ xu nịnh, còn đang nghi hoặc thì đã thấy Lưu Phong Cao chạy tới nói:
- Thư ký Bàng, anh cần đi đâu, xe tôi cũng đang rỗi, để tôi đưa anh đi một đoạn nhé.
Gặp tình huống này Bàng Phí Vũ như đi guốc trong bụng anh ta, chắc đã nghe được một chút tin tức nên chạy vội đến để muốn kết thân đây.
Nghĩ đến mình đi dự lễ cưới cũng cần xe, bèn nói:
- Tôi không sao, chỉ là đi ăn cưới thôi.
Lưu Phong Cao vội nói:
- Thế thì tốt, tôi đưa Thư ký Bàng đi, dù sao tôi cũng không có việc gì.
Bàng Phí Vũ đã nếm đủ ngọt bùi đắng cay của tình người nên biết tỏng Lưu Phong Cao nghĩ gì, thôi thì chẳng cần từ chối, dù sao mình cũng làm thư ký rồi thì mắt cũng phải quan sát khắp nơi, tai nghe tám phương, một người như anh ta có thể dùng để thám thính tin tức mình cũng cần dùng.
- Thế thì làm phiền tài xế Lưu vậy!
- Không phiền gì, không phiền gì!
Lưu Phong Cao lộ rõ vẻ vui mừng.
Sau khi biết được Bàng Phí vũ lại trở thành thư ký của Diệp Trạch Đào lần nữa, Lưu Phong Cao biết tên tiểu tử này lại son rồi, mà lại không phải son thường đâu nhé, nghĩ đến hôm nay chính là ngày cưới của người yêu cũ Bàng Phí Vũ, anh ta thấy rất thương cảm.
Kỳ thực, Lưu Phong Cao cũng nhận được thiệp mời từ vị trưởng phòng ở Sở xây dựng đô thị kia, khi vừa nghĩ đến người kết hôn với gã kia chính là người yêu cũ của Bàng Phí Vũ thì anh ta dự đoán hôm nay sẽ được xem một màn kịch hay đây, nếu như đúng vào lúc quan trọng nhất mà lại giúp được Bàng Phí Vũ một tay, không khéo lại tạo dựng được chỗ dựa nơi Bàng Phí Vũ ngay.
Nhìn thấy bộ dạng của Bàng Phí Vũ thế này, Lưu Phong Cao liền biết ngay hôm nay Bàng Phí Vũ đi để trút hận đây.
Vì đến gặp Diệp Trạch Đào, rồi lại phải quay về ký túc xá để cạo râu và thay trang phục, nên Bàng Phí Vũ đến nới tổ chức hôn lễ thì đã bị muộn một chút.
Liếc mắt nhìn một lượt, trong bãi xe đã đỗ đầy các loại rồi.
Than thầm trong lòng, Bàng Phí Vũ biết bố của người yêu cũ là phó Giám đốc Sở lao động, bây giờ kết hôn với cô ta lại là một người tương lai rất có triển vọng của Sở xây dựng đô thị, thì người quen trong huyện này là rất nhiều, gặp phải đám cưới như thế này thì hầu hết toàn thể cán bộ trong huyện đều được mời cả.
Nếu như là ngày hôm qua, Bàng Phí Vũ biết mình không thể nào là đối thủ của bọn họ được, hôm nay thì hoàn toàn đổi khác rồi.
- Thư ký Bàng, hóa ra là đám cưới con gái nhà phó Giám đốc Tăng à, tôi cũng nhận được một thiếp mời đấy, anh phải đi dự cái đám cưới chẳng có ý nghĩa này, tôi suýt nữa thì quên mất đấy!
Lưu Phong Cao nói.
Nhìn liếc qua Lưu Phong Cao, Bàng Phí Vũ khẽ cười. Chút âm mưu này của anh ta không đáng để cho gã phải bận tâm, nếu như không phải là đã biết trước tình hình của mình thì không khéo anh ta đã ngồi trong kia từ lâu rồi.
Thấy Bàng Phí Vũ định xuống xe, Lưu Phong Cao liền nhanh chóng xuống xe vòng ra sau mở cửa cho gã.
- Thư ký Bàng, thế này cũng tốt, tôi đi cùng với anh luôn nhé!
Lưu Phong Cao thể hiện dáng vẻ như sẵn sàng vì nghĩa lớn vậy.
Bàng Phí Vũ nói:
- Được thôi.
Không nhiều lời, Bàng Phí Vũ thấy Lưu Phong Cao khóa cửa xe kỹ càng liền thẳng hướng cửa tiến vào phía trong.
Hôm nay là ngày cưới của con gái ngài phó Giám đốc Sở lao động Tăng Tam Dương, Tăng Tam Dương rất hài lòng với anh con rể này, anh ta rất biết việc, tất cả các vị lãnh đạo của Sở xây dựng đô thị anh ta đều nắm được, rất còn trẻ mà đã leo lên đến chức cán bộ câp phòng rồi, triển vọng rất sáng, con gái cũng rất cừ, hiện nay đã là cán bộ cốt cán của Ủy ban kinh tế thương mại rồi, rất có tiền đồ!
Việc làm cho Tăng Tam Dương hài lòng nhất là sự lợi hại của cô con gái, khi thấy Bàng Phí Vũ có thế lực thì yêu gã ta, đến khi gã thất thế rồi thì cô hạ quyết tâm cắt đứt dây tơ hồng, nhanh chóng đọan tuyệt quan hệ với Bàng Phí Vũ, rồi biến mình thành người yêu của anh chàng trẻ tuổi Chu Ngũ Nguyên.
Thiệp hồng đã phát đi một đống lớn từ lâu, nghĩ đến việc mỗi gia đình trong huyện cứ mỗi khi tổ chức hôn lễ đều nhận được một món tiền mừng kếch sù, Tăng Tam Dương cũng tính toán đến thu nhập của lễ cưới này.
Khi nhìn thấy đôi vợ chồng trẻ trong trang phục cô dâu chú rể đang đứng ở cửa đón chào khách, trên mặt Tăng Tam Dương nở nụ cười tươi.
Điều duy nhất làm cho Tăng Tam Dương băn khoăn là dường như các vị lãnh đạo trong huyện hôm nay đến không được đông đủ lắm.
Làm thế nào đây, cho đến bây giờ, mới chỉ có những cán bộ bình thường đến mà thôi, các lãnh đạo quan trọng, lại còn có một số lãnh đạo các ban nghành nên đến đều thấy rất ít bóng hình, rốt cuộc là có chuyện gì xảy ra nhỉ?
Hôm nay trong huyện không có chuyện gì lớn cơ mà!
- Lão Tăng, ở Sở tôi còn có một chút việc, tôi đi trước đây!
Đang mãi suy nghĩ, thì thấy Giám đốc Sở giáo dục Trần Tiến Nhân vừa mới vào chưa lâu cầm điện thoại trên tay, trên mặt biểu hiện chút lạ lùng nhanh nhanh chóng chóng rời đi.
- Lão Trần, đã xảy ra chuyện gì thế?
Tăng Tam Dương nhìn Trần Tiến Nhân vẻ không hiểu.
Biểu hiện lạ lùng nhìn Tăng Tam Phong, Trần Tiến Nhân nói:
- Vừa mới nhận điện thoại, trong Sở có chút việc, tôi phải đi giải quyết một chút.
Nói hết câu, Trần Tiến Nhân tức tốc lao đi như là bỏ trốn vậy.
Bên này Trần Tiến Nhân mới vừa bỏ đi, lại thấy Giám đốc Sở xây dựng đô thị Tiền Dân Thành được mới tới để làm chủ hôn cũng đi đến nói:
- Lão Tăng, ngại quá! Hôm nay ở Sở xảy ra chút chuyện, tôi phải về giải quyết một chút, anh tìm một người khác chủ trì hôn lễ nhé!
- Lão Tiền, bên Sở