Diệp Trạch Đào tỏ ra vô cùng mạnh mẽ, tuy rằng nét mặt không lộ ra sự không kính trọng đối với Lâm Dân Thư, nhưng mà, mọi người đều có thể nghe ra từ trong lời nói của anh ta sự khinh thường đối với Lâm Dân Thư.
Sau khi nhận được điện thoại của Cao Chấn Sơn, Diệp Trạch Đào đã rất rõ, Lâm Dân Thư đã không thể kiêu ngạo lâu nữa, mượn cuộc họp hôm nay để đả kích vào uy tín của Lâm Dân Thư một chút, cũng có thể thể hiện ra sự sự mạnh mẽ của mình, hơn nữa rõ ràng là Ôn Phương sợ mình. Có một số điều kiện như thế này, đối với bước tiếp theo bản thân mình phụ trách chuyện xây dựng lại trung học liền có sức trợ giúp lớn.
Trong phòng hội nghị nhất thời tràn ngập sương khói, mọi người dường như đang suy nghĩ, đối với sự mạnh mẽ của Diệp Trạch Đào, mọi người cũng coi như là lần đầu tiên nhìn thấy, xuyên qua sương khói, mọi người có một loại cảm giác, dường như hậu trường của Lâm Dân Thư không vững.
Nếu như Lâm Dân Thư vẫn có sự ủng hộ của Cao Chấn Sơn, chỉnh Diệp Trạch Đào một chút không phải là không được, nhưng mà, bây giờ rõ ràng tên Lâm Dân Thư này lại không nhận được chỉ thị của Cao Chấn Sơn đã chỉnh Diệp Trạch Đào, nếu như mọi người tham gia vào, làm không tốt sẽ đắc tội với Cao Chấn Sơn, chuyện này tất nhiên không thể kinh động.
Bộ máy của xã Xuân Trúc là bộ máy xây dựng lại, mọi người đến từ mọi nơi, sự hỗ trợ lẫn nhau vẫn chưa hình thành sự chung sức, sự tôn kính đối với tên bí thư Lâm Dân Thư này cũng chỉ là biết hậu đài của hắn là Cao Chấn Sơn mà thôi, bây giờ phát hiện Cao Chấn Sơn dường như không quan tâm đến Lâm Dân Thư, cách nghĩ lập tức không giống nữa.
Lâm Dân Thư cũng rõ tình hình hiện tại là một sự đả kích lớn đối với uy tín của mình, nếu như không thể bắt Diệp Trạch Đào, bước tiếp theo công việc của mình ở đây làm sao mà phát triển được, ai còn nghe lời nói của mình nữa?
- Diệp Trạch Đào, đây là chính quyền xã, không phải là huyện ủy!
Lâm Dân Thư trầm giọng nói.
Diệp Trạch Đào nhìn Lâm Dân Thư khẽ mỉm cười, nhưng không nói chuyện.
Lời nói của Lâm Dân Thư rất không có trình độ, các thành viên của Đảng ủy đều nhăn mặt, lời nói này truyền ra sẽ khiến cho các vị lãnh đạo của huyện ủy nghĩ sao? Ý của câu nói này có nghĩa khác, có thể hiểu là Lâm Dân Thư không coi huyện ủy ra gì!
Ôn Phương lén lút quan sát Lâm Dân Thư, biết tên Lâm Dân Thư này đã bị Diệp Trạch Đào chọc tức, bây giờ trong lòng Lâm Dân Thư đã xuất hiện vấn đề.
Trong lòng Ôn Phương rất phức tạp, khi xử lý chuyện của Diệp Trạch Đào cô không hi vọng làm đến mức mọi người không có đường rút lui, khó khăn lắm mới trèo lên được vị trí chủ tịch xã, dễ dàng sao? Nếu như đắc tội với Diệp Trạch Đào, đến lúc đó Diệp Trạch Đào đưa chuyện của mình ra, vấn đề sẽ lớn.
Phải biết bây giờ mình vẫn chỉ là quyền chủ tịch xã, trước khi chữ “Quyền” chưa bị tước đi, tất cả đều có sự thay đổi, bởi vì chuyện này không thể lên chức, sự tổn thất này tuyệt đối không thể tiếp nhận được.
Thịnh Quốc Phi căn bản không để ý đến suy nghĩ của mình mà chỉ muốn xử lý Diệp Trạch Đào, Lâm Dân Thư cũng vô cùng căm hận Diệp Trạch Đào, muốn bắt Diệp Trạch Đào trong cuộc họp hôm nay, lực lượng của hai người đều lớn mạnh như thế, đè Diệp Trạch Đào xuống dưới thì chuyện gì cũng có thể làm được.
Nhưng mà, muốn chuyển Diệp Trạch Đào là có thể chuyển được sao?
Lúc nhìn sang chỗ Diệp Trạch Đào đang ngồi rất vững vàng, Ôn Phương đột nhiên có một cảm giác, dường như Diệp Trạch Đào mới là Bí thư Đảng ủy xã, Lâm Dân Thư và Diệp Trạch Đào dường như không phải cùng một cấp bậc.
Sau khi Lâm Dân Thư nói câu đó, cũng phát hiện ra khuyết điểm của câu nói này của mình, trong lòng hoảng hốt, vội vàng nói
- Ý của tôi là anh là cán bộ ở xã.
Diệp Trạch Đào khẽ gật đầu nói
- Hiểu, tôi hiểu lời nói của bí thư.
Lúc Diệp Trạch Đào nói những lời này thể hiện dáng vẻ nghiêm túc, chiếc bút trong tay dường như cũng đang ghi một chút vào quyển vở.
Điệu bộ này làm cho mọi người đều buồn cười.
Lâm Dân Thư bị Diệp Trạch Đào làm như vây, trong lòng đầy ắp không phải là một sự cảm thụ, dường như mình đã bổ sung tác dụng không tốt.
Ngưu Thường Thắng ngồi ở đó vẫn không nói gì, trong lòng lại nghĩ quá nhiều.
Gần đây nhất Lâm Dân Thư đã thể hiện thiện ý một cách rõ ràng, có ý kéo mình đến nơi của hắn, đối với chuyện này, Ngưu Thường Thắng cũng đang do dự, lúc nghĩ đến sau lưng Lâm Dân Thư có Cao Chấn Sơn, Ngưu Thường Thắng vẫn có ý theo vào, nhưng mà, hôm nay xảy ra chuyện này khiến y càng do dự, xem ra Lâm Dân Thư trong mắt Cao Chấn Sơn đã không được rồi, mất đi sự ủng hộ của Cao Chấn Sơn, Lâm Dân Thư còn có quyền thế gì nữa?
Xem ra phải quan sát kĩ một chút hãy nói!
Lúc không kìm nổi nhìn về hướng Diệp Trạch Đào một lần nữa, Ngưu Thường Thắng cũng đang nhíu mày, mình có một phó chủ nhiệm phòng chính đảng như vậy, công việc sau này mình có thể chỉ huy được anh ta không?
Nghĩ đến những thành tích này của Diệp Trạch Đào, Ngưu Thường Thắng cảm thấy đầu của mình đang đau, hoàn toàn là một người mà mình không thể nắm bắt được.
Lại nghĩ đến hai tay khác trong phòng Đảng chính, Ngưu Thường Thắng phát hiện đều là gai góc. Khương Quốc Bình có thân thích là phó trưởng phòng tài chính huyện, mình không thể đắc tội, Phương Di Mai hơi yếu, nhưng mà, cô ta đi lại gần với một phó chủ tịch huyện. Xinh đẹp chính là tiền vốn, ai cũng không dám chắc ngày nào đó cô ấy sẽ dựa vào một ngọn núi vững chắc nào đó, cũng không thể đắc tội.
Ôi! Hai người đều không dễ làm!
Còn có mấy người cũng nghĩ như Ngưu Thường Thắng .
Lâm Dân Thư không ngờ sẽ như thế này, muốn mượn sức mạnh trong cuộc họp để chuyển Diệp Trạch Đào, lúc này mới phát hiện dường như một mình mình đang độc diễn.
Tôi đường đường là một Bí thư Đảng ủy xã lẽ nào không chỉnh đốn được một cán bộ nhỏ nhoi sao?
Lâm Dân Thư biết hôm nay cho dù như thế nào đi chăng nữa cũng phải áp chế Diệp Trạch Đào mới được.
Lúc nghĩ đến lời này, điện thoại của Lâm Dân Thư đặt trên bàn liền kêu lên.
Lúc ánh mắt liếc qua chiếc điện thoại, sắc mặt Lâm Dân Thư liền có chút xúc động, nhanh chóng cầm điện thoại lên.
- Bí thư Cao, tôi Lâm Dân Thư, tiểu Lâm!
Lúc này Lâm Dân Thư đang xúc động.
Hôm qua lại tiến hành liên hệ với bà xã của Cao Chấn Sơn, cô ấy đồng ý buổi tối sẽ nói lại chuyện của mình với Cao Chấn Sơn, xem ra hiệu quả đã xuất hiện rồi!
Tình nhân xuất mã xem ra hiệu