Gọi điện thoại xong, Cố Minh Trung cứ đi đi lại lại trong phòng, trong lòng rất phấn khởi.
Thỉnh thoảng lại đập tay một cái.
- Minh Trung, anh làm sao vậy?
Lỗ Nghệ Tiên – vợ của Cố Minh Trung thấy điệu bộ của chồng như vậy, thấy lạ liền hỏi.
Bước đến ôm chặt Lỗ Nghệ Tiên, Cố Minh Trung hôn nhẹ lên má cô một cái, nói bằng giọng rất phấn khởi:
- Em nói xem, hai người đàn ông và đàn bà cô đơn uống rượu xong thì sẽ làm chuyện gì chứ?
Lỗ Nghệ Tiên chợt giật mình, lo lắng hỏi:
- Anh không nói chuyện này thì em cũng không nghĩ đến. Chuyện này thật đúng là, tiểu muội chắc không có chuyện gì chứ?
Nhìn thấy vẻ mặt lo lắng của vợ, Cố Minh Trung có cảm giác như bị đánh bại, anh ta nói rất nghiêm túc:
- Em đúng là tóc dài óc ngắn!
Lỗ Nghệ Tiên nói:
- Vâng chỉ có anh là thông minh!
Cố Minh Trung nói một cách nghiêm túc:
- Em cũng thấy rồi đấy. Anh theo Bí thư Hứa đến đây cũng được một thời gian rồi, tình hình sao chứ?
Lỗ Nghệ Tiên nói:
- Xem ra không tốt bằng Hắc Lan, Bí thư Hứa khó quá!
- Không sai, không phải là khó khăn thông thường. Hồi còn ở thành phố Hắc Lan, Bí thư Hứa còn có sự ủng hộ của Dương Hiên, nên mọi phương diện đều tiến triển rất thuận lợi. Còn ở đây thì em cũng biết rồi đấy, tình hình quá phức tạp. Bí thư Hứa thì chậm chạp, không có cách nào nắm giữ được cục diện, anh cũng hơi lo lắng!
Lỗ Nghệ Tiên lúc đó cũng bắt đầu lo lắng, liền hỏi:
- Minh Trung, sẽ không có chuyện gì chứ?
Thấy tình hình Cố Minh Trung sau khi đến chỗ mới, Lỗ Nghệ Tiên cũng hơi lo lắng. Cô cảm thấy nơi này hoàn toàn khác xa với thành phố Hắc Lan.
- Có những chuyện chỉ nói được ở trong nhà. Anh là người của Bí thư Hứa, sự thành bại của ông ấy có quan hệ trực tiếp đến anh. Nếu ông ấy có vấn đề gì, thì em nói thử xem một thư kí như anh thì tình hình sẽ như thế nào chứ?
Cố Minh Trung thoáng nhìn vợ một lát, cô ấy trông rất giống với em vợ, họ đều là những người phụ nữ đẹp. Bây giờ mình là thư kí của Hứa Phu Kiệt, mọi người đều có ý tưởng về vợ mình. Cũng chưa chắc có hành vi gì nhưng nếu mình thất thế thì đến vợ mình cũng rất khó giữ. Chuyện này khiến cho anh ta phải suy nghĩ.
- Minh Trung, Bí thư Hứa ông ta có ý gì không?
Lỗ Nghệ Tiên ngại ngần hỏi.
Cố Minh Trung nói:
- Bây giờ không phải là vấn đề của Bí thư Hứa, em không thấy ông ta cũng đang tìm kiếm quan hệ sao? Chúng ta cũng phải có một đường rút lui thôi!
- Anh có thể nhờ Bí thư Hứa sắp xếp giùm, cho anh làm lãnh đạo ở một Phòng nào đó, đỡ phải đau đầu!
Cố Minh Trung cười nhăn nhó:
- Tại sao em lại không hiểu nhỉ. Anh là người mà Bí thư Hứa đưa đến, bây giờ đúng là lúc ông ta khó khăn nhất. Ở đây ông ta chỉ có rất ít người đáng tin cậy, làm sao mà có thể sắp xếp cho anh được? Hơn nữa, cho dù anh xuống cấp dưới nhận chức đi, nếu chỗ Bí thư Hứa thất thế rồi thì làm sao anh may mắn thoát khỏi chứ?
- Vậy phải làm sao thì mới ổn?
Lỗ Nghệ Tiên cũng sốt ruột.
- Đường rút lui. Phải có đường thoát thân thì anh mới có thể tiến thoái dễ dàng được.
“Đường rút lui?” Lỗ Nghệ Tiên không hiểu. Cô cũng chỉ là người xuất thân từ một gia đình bình thường, nhưng vì xinh đẹp nên Cố Minh Trung say đắm mê mẩn. Nhìn thấy thế lực của Cố Minh Trung với sự thúc ép của gia đình, nên cô ấy mới lấy Cố Minh Trung. Hiện tại tất cả công việc đều do anh ta quyết định. Thấy Cố Minh Trung rơi vào hoàn cảnh này trong lòng cô cũng hơi lo lắng.
Nghe thấy Lỗ Nghệ Tiên hỏi như vậy, hai mắt của Cố Minh Trung bỗng như có lửa, anh ta nói với vợ:
- Thực ra anh vẫn đang thu xếp. Bây giờ đã đến thời điểm mấu chốt, có được hay không phải xem hiện tại đã!
Lỗ Nghệ Tiên cũng không phải là ngốc. Cô lập tức nghĩ đến chuyện để cho em gái giao lưu với Diệp Trạch Đào như Cố Minh Trung vừa mới nói đến, cô nhíu mày nói:
- Minh Trung, em cảm thấy chuyện này không được. Cứ coi như em gái và Diệp Trạch Đào như vậy đi thì bọn họ cũng không có kết quả đâu. Anh bảo em gái sau này sẽ phải làm sao, suốt đời sẽ như thế à?
Cố Minh Trung ngồi thẳng lưng, hai mắt lộ rõ vẻ bất lực:
- Tình hình em gái ở thành phố Hắc Lan thì em cũng biết rồi đấy. Em cho rằng mất đi một chỗ dựa như em gái thì sẽ thuận lợi chứ? Một lão già sắp nghỉ hưu đang có ý định đánh bật con bé. Nếu không có ai giúp đỡ, kết cục con bé sẽ như thế nào? Em để đứa em gái ủy mị suốt đời chịu thiệt thòi, cuối cùng lấy một đứa vô tích sự sao?
- Chỉ cần chúng nó bình yên là tốt rồi!
Lỗ Nghệ Tiên yêu cầu cũng không cao.
Hừ một tiếng, Cố Minh Trung nói:
- Nếu như em gái em trông cũng bình thường thì dễ nói. Vấn đề là chỗ con bé rất xinh đẹp, với diện mạo đó chỉ cần người đàn ông thích thì một người bình thường làm sao giữ nổi con bé! Muốn sống một cuộc sống yên bình thì việc gì phải nghĩ đến!
Liếc nhìn vợ, Cố Minh Trung cũng cảm thấy có nguy cơ, sau khi mình thất thế thì cũng khó giữ nổi người vợ này, anh ta nói tiếp:
- Hơn nữa, em gái em làm sao lại có thể sống một cuộc sống yên bình cơ chứ. Cô ấy là người có đầu óc, anh thấy cô còn có ấy nhiều ý tưởng và mưu trí hơn em nhiều.
Trước đây Lỗ Nghệ Tiên không có cảm giác này nhưng từ khi lấy Cố Minh Trung, bước vào cuộc sống hoàn toàn khác. Nghe thấy những câu nói này cô ta bắt đầu trầm tư.
- Nghệ Tiên à, có một số chuyện em không rõ đâu. Người đẹp như em gái em nếu như cô ấy có những suy nghĩ cao hơn thì cũng khó tránh! Em nói thử xem, bảo cô ấy đi theo mấy lão vớ vẩn hơn hay là đi theo Diệp Trạch Đào hơn?
Trong cuộc nói chuyện giữa hai vợ