Lưu Định Khải sau khi họp xong cuộc hội nghị điều tra nghiên cứu đã lẳng lặng đi về nhà, ngồi ở đây có chút ít gì đó run rẩy lấy ra điếu thuốc chầm chậm hút, và ngồi ở đó trong thời gian rất dài.
Là nhân viên điều tra nghiên cứu trẻ tuổi nhất ở trong huyện, Lưu Định Hải rất không cam lòng, chỉ qua là mình với Cảnh Quốc Ninh đối đầu một chút. Đột nhiên đã bị điều đến vị trí nhân viên điều tra nghiên cứu, ai cũng biết rằng, vị trí nhân viên nghiên cứu của mình với người khác là không giống nhau, mới bốn mươi bốn tuổi đã trở thành nhân viên điều tra nghiên cứu. Đối với người khác mà nói là việc tốt, đối với chính mình mà nói thì lại không phải là một việc tốt, đại diện cho việc chặt đứt con đường tương lai của chính mình!
Vừa nghĩ đến nụ cười lạnh lùng âm u của Cảnh Quốc Ninh, tâm trạng của Lưu Định Khải liền trở nên không tốt.
- Định Khải, hôm nay không phải là đi họp sao? Làm sao vậy?
Vợ của Lưu Định Khải hỏi.
- Em nói thử Bí thư mới đến có thể nắm toàn bộ huyện trong tay không?
Lưu Định Khải biết vợ của mình làm việc ở trong hội liên hiệp phụ nữ, cũng là người nhận được tin tức rất nhanh, biết được không ít sự việc, liền hỏi một câu.
KhươngKhương Xán nói:
- Nghe nói hoạt động của Cảnh Quốc Ninh rất lợi hại!
Lưu Định Khải gật gật đầu, ai cũng biết tình hình ở trong huyện này, Cảnh Quốc Ninh mới thật sự là nhân vật lớn chân chính. Lưu Định Khải so với người khác sự việc này càng hiểu nhiều hơn một chút, anh ta biết đằng sau Cảnh Quốc Ninh còn có một lãnh đạo cấp tỉnh, nhân vật lớn như thế này mới có thể khiến cho chính mình không có cách nào nhúc nhích được.
- Xem ra bí thư Diệp muốn lợi dụng một chút lực lượng của khoa điều tra nghiên cứu!
Lưu Định Khải nói một câu.
Khương Xán cũng có nghe thấy một chút ít nội dung của cuộc họp hôm nay, nhíu mày nói:
- Bí thư Diệp thoạt nhìn qua dường như có vẻ trẻ tuổi một chút.
Cô ta cũng không có niềm tin quá lớn đối với Diệp Trạch Đào.
Lưu Định Khải cũng không tỏ ra ủng hộ, trầm tư một hồi nói:
- Bí thư Diệp trẻ tuổi như vậy đã có thể ngồi vào vị trí bí thư, chẳng lẽ chỉ cần dựa vào hậu đài là được sao?
Khương Xán đồng ý nói:
- Thật sự đúng là như vậy, lần trước không phải cũng có một phó bí thư đến đây sao, kết quả cũng là bị Cảnh Quốc Ninh bọn họ âm thầm làm đi rồi!
Lưu Định Khải khẽ gật đầu, người trẻ tuổi đó cũng là cấp phó huyện. Tuy nhiên, lúc đến đây còn mang theo mũ quan xuống, Cảnh Quốc Ninh sử dụng một loại âm mưu, cứng rắn làm cho người trẻ tuổi đó thành mặt xám màu tro mà rời khỏi. Tuy rằng bên trong đó có người đứng phía sau của Cảnh Quốc Ninh ám chỉ một chút, nhưng cũng đã biểu hiện rõ ràng không phải chỉ cần có hậu đài là có thể đứng vững ở bất kì nơi nào, nói đến quan trường còn phải nói đến quy tắc.
Bí thư Diệp có thể xử lý Cảnh Quốc Ninh không?
Lưu Định Khải là người có ý chí, tình hình ở trong buổi họp đã âm thầm nhìn ra một chút ít đường lối. Cam Lệ Bình rõ ràng là nghiên về phía Diệp Trạch Đào rồi, người phụ nữ này thật sự rất thông minh khôn khéo, cô ta dựa vào cái gì mà nhanh như vậy đã đầu quân qua bên đó? Việc này rất đáng giá để nghiên cứu!
- Định Khải, gần đây em nghe nói Cảnh Quốc Ninh bọn họ đang muốn làm cho Lỗ Minh tiến vào uỷ viên thường vụ!
Khương Xán nói.
Trong ánh mắt của Lưu Định Khải lộ ra một sự thông minh khôn khéo, khẽ gật đầu nói:
- Nếu Lỗ Minh tiến vào trong uỷ viên thường vụ, Cảnh Quốc Ninh thật sự là nắm giữ toàn bộ huyện rồi!
Nói đến đây, Lưu Định Khải đầy thâm ý nói:
- Nếu anh về hưu trước thời hạn, thì phải dựa vào em nuôi anh rồi!
Khương Xán cười nói:
- Anh muốn làm gì thì làm đi, không ngăn cản anh đâu.
Đối với chồng mình cô ta rất hiểu, biết được rằng lần này chồng mình là muốn đọ sức một phen.
Lưu Định Khải khẽ gật đầu, thay một bộ quần áo rồi đi ra ngoài.
Lúc Diệp Trạch Đào và Lưu Mộng Y đang cùng nhau cười nói, chuông cửa vang lên, Lưu Mộng Y đi ra dẫn Lưu Định Khải đi vào.
Hôm nay Ngô Diễm Diễm và tiểu Cầm không có ở đây, Lưu Mộng Y cố ý để cho bọn họ nghĩ phép, ép buộc bọn họ đi về nhà thăm người nhà.
Lúc đầu hai cô gái này muốn ở lại một người, Lưu Mộng Y cũng không đồng ý.
Hai cô gái này cũng đã không về nhà trong thời gian lâu rồi, cũng có vẻ rất vui mừng rời khỏi.
Lúc Lưu Định Khải nhấn chuông cửa đi vào, cũng có chút ít gì đó nghi ngờ, người của Cảnh Quốc Ninh sắp xếp sao lại không có ở trong này?
Anh ta cũng biết được một chút ít sự việc của Cảnh Quốc Ninh, bằng không cũng không thể nào bị xử lý thành nhân viên điều tra nghiên cứu.
Nhìn thấy Lưu Định Khải đến đây, Diệp Trạch Đào nhìn Lưu Mộng Y, hôm qua hắn ta cũng đã giải thích qua với Lưu Mộng Y. Hôm nay bất luận như thế nào cũng phải để làm cho hai cô gái đó rời khỏi nơi này, sau khi mở cuộc họp rồi, Diệp Trạch Đào tin tưởng, bất luận như thế nào, nhất định cũng sẽ có người đến để đọ sức một phen.
Hôm nay ở trong buổi họp cũng đã gặp qua mặt rồi, Diệp Trạch Đào cũng đã lưu vào trí nhớ những nhân điều tra nghiên cứu trọng điểm rồi, cũng đã biết đến tên của Lưu Định Khải.
- Định Khải, hoan nghênh hoan nghênh!
Diệp Trạch Đào chủ động bắt lấy tay của Lưu Định Khải.
Ánh mắt Lưu Định Khải liền sáng lên, nghe thấy Diệp Trạch Đào xưng hô như thế này, là biết rằng Diệp Trạch Đào sớm đã ghi nhớ mọi người trong lòng rồi. Quả nhiên buổi hội nghị điều tra nghiên cứu này cũng không phải cuộc họp tùy tiện mở, đối với việc đầu quân về phía Diệp Trạch Đào trong lòng càng kiện định thêm một chút.
- Bí thư Diệp, hôm nay sau khi nghe cậu nói chuyện xong, tôi có một chút ít tâm đắc, liền muốn báo cáo với cậu một chút, đến đây quấy rầy rồi.
Lưu Định Khải tỏ vẻ rất cung kính.
Diệp Trạch Đào mỉm cười nói:
- Anh là người Lục Thương, đối với tình hình ở huyện Lục Thương càng hiểu rõ hơn, tôi cũng sớm muốn tìm các ảnh chỉ giáo rồi. Ôi, công việc của nhân viên điều tra nghiên cứu và và các nhân viên phó điều tra nghiên cứu thật sự là vô cùng quan trọng đấy, nhất định phải phát huy tính tích cựu của mọi người mới được.
Lưu Định Khải nói:
- Bí thư Diệp, tôi cũng nghĩ như vậy, nếu có thể làm cho nhiệt huyết của các đồng chí nổi lên, tin tưởng rằng đối với công tác ở trong huyện có thể có tác dụng xúc tiến.
Lưu Định Khải cũng đối với sự việc ở trong huyện hiểu được không ít, đầu tiên là giới thiệu với Diệp Trạch Đào tình hình ở trong huyện, càng nhiều hơn chính là giới thiệu hoàn cảnh của anh ta một chút.
Tuy rằng Diệp Trạch Đào cũng biết không ít tình hình của Lưu Định Khải, trên mặt vẫn mang theo tiếng cười, thỉnh thoảng cũng hỏi vài câu, bộ dạng giống như trò chuyện với nhau rất vui vẻ.
Từ trong nhà của Diệp Trạch Đào đi ra, Lưu Định Khải vừa đi vừa suy nghĩ. Lần này mình đã đến nhà của Diệp Trạch Đào, cũng đã có thái độ, năng lực cũng đã biểu hiện ra rồi, bước tiếp theo chỉ còn chờ xem Diệp Trạch Đào có sử dụng mình không!
Lúc này Lưu Định Khải có chút ít gì đó nổi dậy cảm giác bất an không yên.
Nghĩ đến lúc trước khi đi Diệp Trạch Đào nói câu nói lùi một bước mới tiến lên phía trước, cẩn thận cân nhắc một chút. Ánh mắt của Lưu Định Khải liếc một cái, có lẽ Diệp Trạch Đào đã biết được toàn bộ quyết định của anh ta rồi.
Đương nhiên, Lưu Định Khải cũng không biết rốt cuộc Diệp Trạch Đào đã có dự định như thế nào, Diệp Trạch Đào này, đừng xem hắn ta có vẻ trẻ tuổi, đối nhân xử thế cũng thật sự rất thông minh khôn khéo đấy.
Tiễn Lưu Định