Từ lúc sau khi huyện Lục Thương đề xuất ra phương án “Liên quan đến việc huyện Lục Thương trở thành nơi bồi dưỡng chế tạo sản xuất sản phẩm dân tộc”, mọi người đều thấy được một chuyện vô cùng kỳ lạ, không ngờ phương án này thật sự được Thành phố thông qua, Thi Minh Cương đã khẳng định, Trần Đại Tường cũng ủng hộ, Trưởng ban tổ chức cán bộ Đồ Lan Vĩ cũng đánh giá rất cao.
Chuyện lạ à, có rất nhiều người không thể nào lý giải được vì sao lại có thể phát sinh chuyện như thế này, rõ ràng chuyện này còn tồn đọng quá nhiều vấn đề.
Sau khi Lôi Diên Tùng nghe thấy Thành uỷ đã thông qua chuyện này, ngồi ở văn phòng không ngừng suy nghĩ, anh ta không ngờ Thi Minh Cương lại ủng hộ chuyện này.
Là người cùng một hệ với Thi Minh Cương, Thi Minh Cương ủng hộ chuyện này, ngược lại ở huyện mình không ủng hộ, điều này khiến cho Lôi Diên Tùng có chút bất an.
Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?
Lôi Diên Tùng lại không thể đi hỏi Thi Minh Cương.
Lôi Diên Tùng tự biết hoàn cảnh của mình, dựa vào Thi Minh Cương, nếu như mất đi sự ủng hộ của Thi Minh Cương, mình có thể đã kết thúc rồi.
Nghe thấy tiếng gõ cửa, Lô Diên Tùng hô lên một tiếng:
- Mời vào.
Chu Lâm Ngọc bước vào, cô cũng cảm thấy bất an, sau khi nghe được Thi Minh Cương ủng hộ phương án, cô liền thấy lo lắng.
Thấy Chu Lâm Ngọc bước vào, đương nhiên Lôi Diên Tùng biết cô lo lắng chuyện gì, nhưng, vẫn còn chưa biết được Thi Minh Cương suy nghĩ gì, Lôi Diên Tùng cũng không biết mình nên nói cái gì mới phải.
- Chủ tịch huyện Lôi, anh xem, phương án này đã được Thành phố thông qua!
Lôi Diên Tùng nói:
- Cô đã thấy nội dung của phương án rồi chứ, có rất nhiều vấn đề.
Chu Lâm Ngọc liền gật đầu nói:
- Đúng vậy, tôi cũng cảm thấy rất lạ, sao Bí thư Diệp lại muốn làm ra loại phương án như thế này chứ. Việc trước tiên muốn thực hiện phương án này chính là cần sự ủng hộ của chính sách quốc gia, nếu không có sự ủng hộ củaChínhsách Quốc gia, căn bản là không thể nào thực hiện được! Mặc khác, giao thông nơi này cũng hạn chế chúng ta phát triển, nếu sự phát triển không đề cập đến vấn đề giao thông thì đúng là trò cười!
Đây cũng là chuyện Lôi Diên Tùng không thể hiểu, nếu như lời của Chu Lâm Ngọc, nuôi dưỡng các ngành công nghiệp Quốc gia, phát triển thương hiệu của nhân dân, nói thì dễ, nhưng có mấy người có thể làm được. Đây là chuyện lớn trong chính sách Quốc gia, một huyện Lục Thương nho nhỏ, làm sao có khả năng thực hiện tốt chứ.
Điều Lôi Diên Tùng không hiểu nhất chính là thái độ của Thi Minh Cương.
- Đồng chí Lâm Ngọc, nếu chúng ta không tham gia vào chuyện này, thì chúng ta cũng chỉ có thể quan sát thôi!
Lôi Diên Tùng đành phải nói như vậy với Chu Lâm Ngọc.
Thở dài một hơi, Chu Lâm Ngọc nghĩ thầm, chuyện này thật sự có biến cố lớn cũng khó nói.
Tuy nhiên, Chu Lâm Ngọc cũng có một cách suy nghĩ, có lẽ những người khác cũng muốn nhìn thấy Diệp Trạch Đào làm tốt công việc cũng khó nói.
Nghĩ không thông, tâm trạng của Chu Lâm Ngọc ngổn ngang đi ra ngoài.
Thấy Chu Lâm Ngọc đi ra ngoài, Lôi Diên Tùng suy nghĩ chút, cũng đứng dậy đi ra ngoài, anh ta cũng muốn đến chỗ Diệp Trạch Đào để thăm dò chút.
Lúc tới phòng làm việc của Diệp Trạch Đào, Lôi Diên Tùng thấy Diệp Trạch Đào đang ngồi nói chuyện với Chủ nhiệm khu kinh tế mới.
Nhìn thoáng qua Củng Nặc Bội. Ánh mắt Lôi Diên Tùng sáng ngời, trước kia đúng là không để ý đến hoàn cảnh của người phụ nữ này, hình dáng thật sự rất đẹp, là phụ nữ hay là thiếu nữ đây?
Không ngờ Lôi Diên Tùng lại có ý đoán này, hướng về thân hình của Củng Nặc Bội và quan sát một chút.
Lại nghĩ đến Củng Nặc Bội là Diệp Trạch Đào một tay đề bạt, bây giờ đã trở thành một thành viên của Diệp hệ. Trong lòng Lôi Diên Tùng khẽ động, lần này Diệp Trạch Đào muốn làm một cuộc thay đổi lớn trong khu kinh tế mới, nguyên nhân không phải là vì Củng Nặc Bội chứ?
Càng nghĩ thì càng thấy chuyện này có tính khả năng rất lớn, nếu người phụ nữ này trở thành người đàn bà của Diệp Trạch Đào, vì muốn ủng hộ cô ta, có thể Diệp Trạch Đào sẽ làm một phương án để thúc đẩy khu kinh tế mới phát triển.
Quả nhiên đàn bà là động lực!
Lôi Diên Tùng vừa mới có một cách phân tích mới, ông ta hoàn toàn tin rằng chuyện này là do đàn bà xúi giục dụ dỗ mà ra. Dù sao Diệp Trạch Đào cũng còn trẻ, hẳn là người đẹp có yêu cầu, đầu óc nhất thời có ý nghĩ nông nổi nên thực hiện phương án này!
Sau khi đoán ra kết quả này, trong lòng Lôi Diên Tùng thoải mái hơn, mặc kệ phương án này của Diệp Trạch Đào có được thông qua hay không, điều quan trọng chính là sự phát triển tiếp theo, nếu thực hiện không thành công, đến lúc đó chắc chắn Diệp Trạch Đào sẽ xảy ra chuyện!
Càng làm cho chuyện này trở nên náo nhiệt, tới lúc đó trách nhiệm mà Diệp Trạch Đào phải gánh vác càng lớn, đối với mình cũng là một chuyện tốt.
Vốn muốn đến đây để tìm hiểu thêm chút tình hình, chứng kiến chuyện này, Lôi Diên Tùng nghĩ mình đã có câu trả lời.
- Chủ tịch huyện Lôi!
Ngẩng đầu lên nhìn thấy Lôi Diên Tùng bước vào, Diệp Trạch Đào vội đứng lên.
Trên mặt tươi cười, Lôi Diên Tùng nói:
- Bí thư Diệp, đang bận hả?
Củng Nặc Bội vội đứng lên nói:
- Chủ tịch huyện Lôi khoẻ chứ.
Lôi Diên Tùng lấy tay đè đè xuống nói:
- Ngồi đi, ngồi đi, tôi chỉ muốn qua xem chút thôi.
Tuy rằng ông ta nói vậy, Củng Nặc Bội biết chắc chắn Lôi Diên Tùng có việc đến tìm Bí thư Diệp, vội nói với Diệp Trạch Đào:
- Bí thư Diệp, tôi đi trước đây?
Diệp Trạch Đào khẽ gật đầu nói:
- Cũng được, phải nắm bắt kỹ tình hình ở khu kinh tế mới, bước tiếp theo ở chỗ các cô rất quan trọng đó, trước tiên phải làm tốt công tác quản lý của các cô mới được.
Thấy Củng Nặc Bội cung kính đi ra ngoài, Lôi Diên Tùng ngồi xuống nói:
- Tiểu Củng cũng không tệ!
Diệp Trạch Đào nói:
- Bước tiếp theo để thực hiện phương án, áp lực của các cô sẽ lớn hơn nhều, hiện tại bộ máy của bọn họ được thiết lập đẩy mạnh