Ngay lúc mọi người không xem trọng dự án mà bọn Diệp Trạch Đào làm, Diệp Trạch Đào đã bắt đầu tiến hành điều chỉnh những vấn đề của bộ máy khu kinh tế mới.
Hôm nay mở hội nghị điều chỉnh bộ máy của khu kinh tế mới, bởi vì dự án của Diệp Trạch Đào làm không nhận được sự coi trọng của mọi người, một số thành viên của khu kinh tế mới đã được điều ra bên ngoài hoạt động. Đối với việc này, mấy ngày hôm nay Diệp Trạch Đào cũng đều mắt nhắm mắt mở, cũng có thể nhận ra điều này.
Nhìn thấy tất cả mọi người đều đã ngồi xuống, Diệp Trạch Đào nhìn thoáng qua Trưởng ban tổ chức cán bộ Du Hiểu Lệ nói:
- Trưởng ban Du, trước tiên hãy nói sơ qua một chút về tình hình của khu kinh tế mới.
Du Hiểu Lệ nhìn thoáng qua mọi người ngồi đó nói:
- Khu kinh tế mới là mô hình cấp phòng, căn cứ vào tình hình cấp phòng trước kia, có một bí thư kiêm chủ nhiệm, ba phó chủ nhiệm, nhân viên làm việc có mười người, còn lại đều là tuyển dụng phân cấp. Hiện tại đồng chí Khương Phàn Bân đã được điều ra ngoài, ngoài chủ nhiệm khu kinh tế mới Củng Nặc Bội ra, bộ máy coi như tan rã rồi, nên chúng ta phải nhanh chóng bổ sung đầy đủ bộ máy làm việc của khu kinh tế mới.
Tất cả mọi người đều biết, phó chủ nhiệm Khương Phàn Bân ban đầu là do trong cuộc cạnh tranh thất bại liền đề nghị được điều ra khỏi khu kinh tế mới, bây giờ lúc bổ sung đầy đủ bộ máy thì cũng là lúc bộ máy cũ đã hoàn toàn tan rã rồi, khiến cho lòng người cũng đã không còn tâm trí làm việc nữa rồi.
Lôi Diên Tùng nhìn thoáng qua chỗ Diệp Trạch Đào ngồi, trong lòng thầm nghĩ, gần đây các cán bộ ở trong huyện đều đang phân tích tình hình ở khu kinh tế mới, đều cho rằng, lần này Diệp Trạch Đào sẽ mất một khoản tiền lớn, phải đối diện với tình hình ở khu kinh tế mới không có cách nào có thể làm được.
Vừa nghĩ đến việc vài ngày gần đây số lượng nhân viên đầu quân về phía mình tăng lên, Lôi Diên Tùng cảm thấy rất vui vẻ, về phía khu kinh tế mới mình tuyệt đối không được tham gia vào, Diệp Trạch Đào muốn làm như thế nào, thì cứ để hắn tự đi làm.
Niếp Tiểu Vĩ cũng có suy nghĩ như Lôi Diên Tùng, Diệp Trạch Đào làm mới khu kinh tế mới, thì bản thân mình mới có hy vọng.
Các ủy viên thường vụ ngồi đó đều nhìn về phía Diệp Trạch Đào.
Cho dù nói thế nào đi nữa, thì hiện tại thế lực của Diệp Trạch Đào là mạnh nhất.
Diệp Trạch Đào nói:
- Nếu như đã có một số cán bộ của chúng ta đã không coi trọng khu kinh tế mới, như thế thì không cần yêu cầu quá nhiều, bước tiếp theo sau khi bắt tay vào thực hiện dự án, trọng trách của khu kinh tế mới cực kì lớn, áp lực cũng sẽ rất lớn, cần phải đem lực lượng lớn mạnh nhất đầu quân vào khu kinh tế mới.
Cố Lâm Cao nói:
- Bí thư Diệp nói rất đúng, nội dung của dự án rất lớn, chúng ta cần phải có các đồng chí có năng lực mới có thể vượt qua được.
Ông ta cũng không có cách nào cả, dù sao thì cũng dựa vào Diệp Trạch Đào, cho dù Diệp Trạch Đào có làm thế nào, thì bản thân ông ta cũng nên ủng hộ mới đúng.
Du Hiểu Lệ nói:
- Căn cứ vào khảo sát của tổ chức cán bộ đối với các cán bộ công nhân viên chức, ví dụ như một số đồng chí có thể đến khu kinh tế mới để làm việc…
Du Hiểu Lệ lập tức liệt ra không ít người.
Nói thật, khu kinh tế mới thực ra là một đơn vị cấp phòng, trong huyện những người có đủ tư cách đến khu kinh tế mới cũng không ít.
Diệp Trạch Đào nhắm mắt nghe, thực ra danh sách này hắn đã sớm xem qua, và cũng đã đồng ý rồi, hôm nay chỉ là hắn muốn nghe ý kiến của mọi người.
Kiều Ứng Xương gần đây nghe được không ít bàn luận của mọi người, các cán bộ đều cho rằng phương án này căn bản là không có tính khả thi, giao thông hạn chế, không có chính sách ủng hộ, hai vấn đề này cơ bản là đã được ức chế sự phát triển của khu kinh tế mới rồi, khu kinh tế mới lấy các xí nghiệp dân tộc và thương hiệu dân tộc làm trọng điểm. Nói cách khác sẽ không thu hút các dự án đầu tư nước ngoài, đây hoàn toàn là một nơi cách biệt với bên ngoài, Diệp Trạch Đào đó cũng không quan sát xem tình hình hiện tại là như thế nào, đây là thời đại hoàng kim của đầu tư nước ngoài, hắn làm như thế là hành vị đoạn tuyệt với kinh tế thị trường, cùng với hắn làm chuyện này, những nhà đầu tư nước ngoài chắc chắn sẽ lo sợ, liệu còn có người đến đây nữa chăng?
Kiều Ứng Xương biết, bây giờ các cán bộ được điều đến làm việc ở khu kinh tế mới đều cảm thấy rất sợ hãi, để không bị điều đến làm việc ở khu kinh tế mới , có không ít người tặng quà cáp để móc nối quan hệ, hẳn là không có nhiều người muốn đến khu kinh tế mới.
Quả nhiên, ngay sau khi Kiều Ứng xương nghĩ đến việc này, liền nghe thấy tiếng Niếp Tiểu Vĩ nói:
- Tôi nghe nói trong dự án có đồng chí Lý Duy Lực, tôi nhận thấy đồng chí này tạm thời đừng điều đến đây, anh ta làm việc ở cục Lâm Nghiệp cũng là nơi phải dùng đến võ nghệ.
Cam Lệ Bình âm thầm thở dài một tiếng, cái tên Niếp Tiểu Vĩ này.
Cô biết hoàn cảnh của Lý Duy Lực, gần đây đầu quân về phía Niếp Tiểu Vĩ, Niếp Tiểu Vĩ đang muốn đưa anh ta lên vị trí Cục trưởng cục Lâm nghiệp, đương nhiên là không muốn anh ta đi vào hố sâu rồi.
Chu Lâm Ngọc lúc này cũng nói:
- Đồng chí Điền Anh trong danh sách là lực lượng nòng cốt của xã Thủy Vân, tôi cho rằng cô ấy ở lại xã Thủy Vân có thể phát huy hết tác dụng, lần này tôi đề nghị không nên điều cô ấy đến khu kinh tế mới.
Liên tiếp vài người muốn điều đến khu kinh tế mới đều bị mọi người bọn họ phủ quyết, vẻ mặt của Diệp Trạch Đào cũng không có nhiều thay đổi, ngồi ở chỗ kia hút thuốc, thái độ của những người này hắn sớm đã đoán được, cũng không có gì cảm thấy bất ngờ.
Du Hiểu Lệ nhìn thái độ của mọi người, đối với sự sắp xếp của mình có vài phần nắm chắc.
Nhìn thấy mọi người đều đã nói xong, Du Hiểu Lệ nói với Diệp Trạch Đào:
- Các ứng cử viên trong lần này, những đồng chí đó đều là những ứng cử viên nòng cốt, hiện tại nếu mọi người đã có sự sắp xếp khác, vậy thì chỉ có thể thảo luận về ứng cử viên thứ hai và thứ ba.
Diệp Trạch Đào nhìn mọi người nói:
- Mọi người nói rất có lý, “Nhân tận kỳ tài, vật tận kỳ dụng” đây là điều mấu chốt, cứ theo ý kiến của trưởng ban Du mà làm.
Mọi người không có ý kiến gì quá lớn, khu kinh tế mới đó, bây giờ mà đi vào đó chính là đẩy con người vào hố sâu đó rồi, nếu làm không tốt, còn có thể chặt