Vương Khánh Long đi ô tô liền một mạch tới xem xét tình hình khu kinh tế mới, nghe Lý Tiến Lâm thay mặt huyện báo cáo công tác thu hút đầu tư cùng với việc phát triển trong huyện. Sau đó lại đến hai xã để xem xét tình hình phát triển.
Mọi người có vẻ ngạc nhiên với việc Lý Tiến Lâm báo cáo công tác của huyện. Vốn dĩ theo đúng trình tự thì báo cáo này phải do Tôn Lôi làm mới đúng. Nhưng Diệp Trạch Đào lại sắp xếp để Lý Tiến Lâm làm việc này. Việc này thể hiện rõ sự cứng rắn của Diệp Trạch Đào.
Mọi người đều nhìn về phía Tôn Lôi.
Tôn Lôi cũng không có biểu hiện thay đổi gì quá lớn. Nhưng những người có ánh mắt tinh tường thì đều thấy tâm trạng không vui vẻ của Tôn Lôi.
Trong việc này Diệp Trạch Đào cũng có ý mà làm, mấy ngày gần đây Tôn Lôi có vẻ rất đắc ý, Diệp Trạch Đào muốn mượn chuyện này để nói với Tôn Lôi. Hiện giờ ở huyện Lục Thương lời nói của Diệp Trạch Đào có trọng lượng nhất.
Cả quãng đường đi Vương Khánh Long đều không thể hiện thêm bất cứ ý gì, rất chăm chú nhìn và cũng chăm chú nghe.
Lãnh đạo tỉnh cùng nhau tới huyện Lục Thương. Mọi người đều kinh ngạc với sự phát triển của huyện. nhìn thấy nơi đây khắp nơi đều đang khởi công, một số lãnh đạo đã từng đến huyện Lục Thương thở dài nói:
- Thay đổi rồi, thật không ngờ lại thay đổi nhanh đến vậy.
- Đúng vậy, không những cần có chính sách mà còn cần có đội ngũ cán bộ tận tâm làm việc mới được.
- Đầu tư mạnh mẽ vào, tin rằng không chỉ huyện Lục Thương có lợi mà cả tỉnh, thành phố cũng đều sẽ thu được rất nhiều lợi ích.
- Cái huyện nhỏ này coi như đã thật sự chuyển mình rồi.
Đủ loại nghị luận truyền ra.
Diệp Trạch Đào nghe được mọi người bàn tán, trong lòng cũng rất vui. Tất cả những sự thay đổi này đều là do những hành động của mình mà thay đổi, cuối cùng thì mình cũng có thể làm chút gì đó cho cái huyện nghèo này rồi.
Đoàn người thăm quan xong thì cũng trời cũng đã tối.
Sau khi ăn cơm xong, Vương Khánh Long yêu cầu mọi người tập trung về huyện ủy để bàn chuyện.
Các cán bộ rất nhanh đã tập trung đầy đủ tại phòng làm việc. Trong lòng mọi người cũng có chút bất an. Mọi người đều hiểu rằng cả ngày thăm quan hôm nay Chủ tịch Vương không nói một lời, giờ đã đến lúc ông ấy thể hiện thái độ rồi.
Tôn Lôi và Nhiếp Tiểu Vĩ trong lòng phức tạp nhất. Rất nhiều sự việc xảy ra gần đây làm cho bọn họ thấy được cơ hội của mình là đây. Hy vọng có thể thông qua mọi chuyện mà gạt bỏ Diệp Trạch Đào ra khỏi huyện Lục Thương.
Ngồi một chỗ nhưng Nhiếp Tiểu Vĩ không ngừng nhìn về phía hai người đỡ đầu trên tỉnh của mình, nhưng cũng không nhìn ra được cơ hội đặc biệt nào.
Tôn Lôi cũng nhìn Trần Đại Tường, ý muốn dò xét nội tình từ phía Trần Đại Tường, nhưng cũng không thăm dò được gì.
Diệp Trạch Đào thì lại bình tĩnh hơn nhiều. Người khác không thể biết được rằng khi ở trên xe Vương Khánh Long đã nói với mình điều gì. Thế nên Diệp Trạch Đào không hề lo lắng có gì thay đổi.
Điều mà Diệp Trạch Đào lo nhất lúc này là lời nói của Vương Khánh Long có bao nhiêu trọng lượng ở trên tỉnh. Dù sao thời gian mà Vương Khánh Long đến tỉnh Tây Giang cũng không dài. Lời nói của ông ta có trọng lượng như thế nào Diệp Trạch Đào cũng không chắc chắn.
Vương Khánh Long nhìn qua mọi người một lượt rồi nói:
- Vừa nhìn thấy tình hình phát triển ở huyện Lục Thương, lại nghe được báo cáo, chúng tôi thấy huyện Lục Thương đang thay đổi rõ ràng. Đặc biệt là sản nghiệp dân tộc khu vực Phù hoa của khu kinh tế mới là một điểm sáng, hầu hết các hạng mục đều rất có tiền đồ.*
Nghe thấy lời mở đầu như vậy lãnh đạo thành phố lúc này mới coi như được thở phào nhẹ nhõm.
Vương Khánh Long lại nói tiếp:
- Trung ương đã liệt huyện Lục Thương vào là huyện thí điểm là đã suy xét kỹ lưỡng mọi mặt rồi. Và cũng đã suy nghĩ đến cái khó của công việc, thế nên mới để đồng chí Diệp Trạch Đào ở trên cương vị Bí thư huyện. Nói thật lòng, lúc bắt đầu tôi cũng rất lo lắng, cũng giống như mọi người, tôi nhận thấy cậu ấy còn rất trẻ, kinh nghiệm chưa nhiều, khó mà đảm nhận trọng trách này được. Giờ nhìn thấy sự phát triển của huyện như thế này, sau khi nhìn thấy thành tích trên mọi mặt của huyện, trong lòng tôi rất kích động. Đồng chí Diệp Trạch Đào hoàn toàn phù hợp với cương vị này.
Nghe đến đây, mọi người ngồi trong phòng trong lòng nhảy lên không dứt. Vương Khánh Long là Chủ tịch tỉnh, ông ta cũng từng là thư ký của Hoa Uy, ông ấy đã nói ra những lời như vậy lẽ nào lại chỉ đại diện cho ý kiến của ông ta.
Vừa nghĩ đến đây các vị lãnh đạo tỉnh đến huyện Lục Thương đều quay sang nhìn Diệp Trạch Đào, Diệp Trạch Đào vẫn ngồi đó tỏ rõ sự bình thản.
Vương Khánh Long lại nói:
- Hiện giờ có không ít lời đồn, thấy được huyện Lục Thương phát triển có không ít kẻ ngồi không yên, oán này trách kia. Theo sự phát triển của huyện Lục Thương. Tôi tin rằng mọi mặt của huyện Lục Thương sẽ vượt qua các huyện bình thường khác. Nhiều hạng mục chất lượng cao đầu tư vào huyện. Huyện Lục Thương thậm chí còn có thể phát triển nhanh hơn những thành phố lạc hậu khác. Đây là tương lai mà chúng ta có thể nhìn thấy. Vì vậy, việc lên cấp của huyện Lục Thương là một việc tất yếu.
Đây là lần đầu tiên Chủ tịch tỉnh nói ra những điều như thế này. Mọi người hiểu rằng lúc này Vương Khánh Long đã nói ra những điều như vậy cho thấy rằng trên tỉnh đã nhất trí rồi, việc lên cấp của huyện Lục Thương là đương nhiên rồi.
Mọi người lại liếc nhìn sang Diệp Trạch Đào, Bí thư trẻ tuổi này tiếp theo sẽ ngồi lên chức nào nữa đây?
- Trung ương có chỉ thị quan trọng đối với công việc thí điểm ở huyện Lục Thương. Đó là cần phải bỏ hết những quy định cũ, bỏ đi quan niệm dựa vào kinh nghiệm. Cần thành lập một đội ngũ cán bộ có tràn đầy sức chiến đấu.
Nếu nói việc trước mắt là việc lên cấp của huyện Lục Thương, vậy thì lời nói này thật có tính châm chích, lời nói cũng rất rõ ràng. Đó là: tuy rằng Diệp Trạch Đào chưa có nhiều kinh nghiệm nhưng ở đây chỉ xét đến thành tích, thành tích của Diệp Trạch Đào thì lại lóa mắt như vậy, có được những thành tích như vậy kinh nghiệm không còn là vấn đề rồi.
Tới lúc này, mọi người coi như đã hiểu, Vương Khánh Long đến huyện Lục Thương không đơn giản chỉ là xem xét tình hình phát triển của huyện mà đến để xác định vị trí, đến để xác định vị trí của Diệp Trạch Đào.
Lai lịch của Diệp Trạch Đào quả là không tầm thường!
Nếu như nói rằng đến lúc này vẫn chưa làm rõ tình hình thì mọi người sống trong giới quan trường