Ngay lúc Diệp Trạch Đào ngồi ở nhà Trịnh Thành Trung, hai anh em Phương Siêu Cường cũng được gọi về nhà.
Nhìn hai đứa con trai của mình, đặc biệt là đứa con trai lớn nhất Phương Siêu Minh, Phương Siêu Quân rất là hài lòng, Phương gia có Phương Siêu Minh, coi như có người nối nghiệp rồi.
- Siêu Minh, hôm qua con đi chơi với bạn?
Phương Siêu Quân quan tâm hỏi.
Trước mặt bố mình, Phương Siêu Minh cũng tỏ ra cung kính, nói:
- Đi tán gẫu, hàn huyên với bọn Lô Quân ạ.
Khẽ gật đầu, Phương Siêu Quân nói:
- Lần này điều kiện của mấy đứa con đều ổn, các mặt đều rất xuất sắc, hơn nữa vận động khắp nơi, mấy người bọn họ kinh nghiệm với lý lịch tốt hơn con một chút, nên cũng sắp tiến thêm một bước rồi.
Mọi người đều rất mẫn cảm đối với chuyện biến đổi trong quan trường. Lúc nãy Phương Siêu Minh có nghĩ một chút về tình huống của mình, cũng nản lòng đi ít nhiều, tồn tại nhiều vấn đề tư cách và sự từng trải.
Phương Siêu Cường nói:
- Bố, anh cả chỉ là nhỏ tuổi hơn bọn họ thôi, cũng rất khó nhìn ra, dựa vào cái gì mà bọn họ có thể phát triển còn anh cả lại không thể?
Hừ một tiếng, Phương Siêu Quân nói:
- Con cũng nên hiểu b biết một chút về chính trị, đừng suốt ngày chỉ biết chơi bời! Mấy người đó từ đầu đã hơn anh cả con, kinh nghiệm và lai lịch cũng không xê xích gì nhiều, phát triển lên được là việc tự nhiên.
Đối với đứa con thứ hai này, Phương Siêu Quân không mấy hài lòng.
- Siêu Minh, con đến thư phòng cùng ta một chút, có vài việc muốn nói.
Đối với chuyện trong quan trường, Phương Siêu Quân không hề muốn để cho con trai thứ chộn rộn.
Phương Siêu Minh theo bố vào thư phòng.
Hai bố con sau khi ngồi xuống, lúc này Phương Siêu Cường nói:
- Siêu Minh, con phải biết rồi, sự phát triển của Phương gia và đầu tư nước ngoài sớm đã gắn kết chặt chẽ với nhau rồi, hiện tại ở trong nước có một số người người bài xích đầu tư nước ngoài, đây chính là phá đám, muốn phát triển kinh tế không có sự đầu tư và ủng hộ của nước ngoài sao được.
Phương Siêu Minh nói:
- Mọi người lo lắng vấn là vấn đề đầu tư nước ngoài chiếm chủ đạo, nếu chẳng may một lúc nào đó nước ngoài gây sự thì đúng là sự tấn công quá lớn đối với kinh tế của Hoa Hạ.
- Siêu Minh à. Bất kể người khác nói thế nào, chúng ta đều nhận được sự ủng hộ của vốn nước ngoài, đây là căn bản của chúng ta!
Phương Siêu Minh ngẫm nghĩ một chút, gật đầu nói:
- Bố nói đúng. Chúng ta rất nhiều lúc không có cách nào có thể phân chia.
- Các cô của con, chú hai con, ai cũng đại biểu sức mạnh của một phương. Kỳ thật, con hẳn phải hiểu, có vài người đối phó với sự đầu tư của nước ngoài, mục tiêu chính là nhắm vào lưng chúng ta! Nếu thật là như vậy. Hậu quả rất nghiêm trọng, rất nghiêm trọng!
Phương Siêu Minh cả kinh:
- Có người nhắm mục tiêu vào chúng ta?
Nhìn đứa con đã hiểu lợi hại của quan hệ, Phương Siêu Quân thở dài nói:
- Đâm lao thì phải theo lao thôi! Không chỉ có bố, có không ít người cũng dấn sâu vào điều đó, đây chính là một vũng bùn!
- Bố, nếu chẳng may?
Lúc này Phương Siêu Quân lo lắng nói.
- Gần đây ta tính toán trước hết để Siêu Cường ra nước ngoài, mẹ các con cũng đi theo!
Phương Siêu Minh giật mình nói:
- Bố, ý tứ của bố là?
- Siêu Minh, ta không có ý gì cả, người tất phải có đường lui mới tốt!
Nói tới đây lại cười cười:
- Đừng lo lắng, sự việc cũng không nghiêm trọng như vậy, rất nhiều việc tới bây giờ chưa thể nói được điều gì.
Lúc này Phương Siêu Minh gật đầu nói:
- Bố nói đúng, chúng ta như bây giờ phát triển rất tốt, còn còn tính toán làm một cuộc lớn.
Cười ha hả, Phương Siêu Quân nói:
- Đúng, hướng đi của con đã định rồi, ta chính là muốn nói với con chuyện này.
- Bố, con vẫn là ở lại huyện?
Phương Siêu Quân lắc đầu:
- Con hẳn hiểu được. Dụng ý của trung ương khi liệt huyện Hắc Thương vào huyện thí điểm?
- Con đương nhiên biết, chính là muốn phát triển sản nghiệp dân tốc của Hoa Hạ, tuy nhiên, không dễ dàng như vậy.
Nâng chén trà lên, Phương Siêu Cường nói:
- Siêu Minh à, chớ xem thường huyện Hắc Thường. Chỗ đó hiện tại kỳ thực là một chiến trường sinh tồn, không chỉ có người lăm lăm nhìn vào đó, những người như chúng ta đều phải nhìn thấy nơi đó.
Phương Siêu Minh nói:
- Hôm nay bọn con còn gặp Diệp Trạch Đào.
Vốn muốn tiếp tục đề tài lúc này, nhưng khi nghe thấy cái tên Diệp Trạch Đào thì khẽ cau mày:
- Các con làm sao mà liên lạc được với hắn?
- Bọn con đi trên đường gặp hắn, vì muốn sờ một chút lòng dạ hắn nên cố ý hẹn hắn đến chỗ của Bàng Thực.
Phương Siêu Minh kể lại chuyện gặp Diệp Trạch Đào và chuyện phát sinh khi ở chỗ của Bàng Thực nói lại một lần.
Phương Siêu Quân nghe chuyện có liên quan tới Điền Gia Anh rất nghiêm túc, thỉnh thoảng còn hỏi mấy câu.
Đợi Phương Siêu Minh kể xong, Phương Siêu Quân nói:
- Con thấy hắn thế nào?
- Bố, con cảm thấy tiểu tử này rất có tâm kế, không dễ đối phó!
Gật gật đầu, Phương Siêu Quân nói:
- Con nói đúng, bằng không hắn cũng không được đưa lên ghế Bí thư huyện ủy để ngồi rồi!
Nói tới đây, Phương Siêu Quân nhìn về phía con trai mình nói:
- Nói thật, đối với Diệp Trạch Đào này, con vẫn chỉ có thể ngồi nhìn, không thể sử dụng!
Nhìn bộ dạng bố mình ít nhiều có chút tiếc nuối, Phương Siêu Minh nói:
- Chỉ là một gốc cỏ mà thôi, không nên nhìn những người phía sau hắn, chỉ cần có kế hoạch tốt thì rất nhanh có thể loại bỏ được!
Cảm nhận được sự tự tin mạnh mẽ của con trai mình, Phương Siêu Quân lộ ra vẻ mặt cười nói:
- Nhìn con càng ngày càng trưởng thành, bố thật cảm thấy vui mừng!
Chiếm được sự khen ngợi của bố, Phương Siêu Minh mỉm cười:
- Trước kia ở Bắc Kinh thì không cảm thấy gì, cho rằng tại sao cái gì cũng có thể làm xong, xuống địa phương