Vào thành phố Cừ Dương mấy ngày, chuyện cha của mình là Phương Quốc Quân đã được truyền ra ngoài nên có một số người cố ý qua đây, nhưng Phương Siêu Minh vô cùng không vừa lòng với tình hình hiện nay, đối với anh ta mà nói, điều quan trọng nhất chính là thu nạp được vài Ủy viên thường vụ Thành ủy.
Đến bây giờ cũng không nhìn thấy Ủy viên thường vụ Thành ủy đến đây!
Uống chút trà xanh, Phương Siêu Minh nhìn ra ngoài cửa sổ, trong đầu đang nghĩ làm sao mới mở được cục diện này.
Thành phố Cừ Dương không giống với huyện trước kia của mình, mới tung tin đồn cha của mình là của Bí thư Thành ủy Hải Đông ra đã khiến cho toàn bộ cục diện thay đổi, ở đây thì khác, tất cả mọi người đều có chỗ dựa rất mạnh, cũng không có nhiều Ủy viên thường vụ Thành ủy đi theo.
Hồi nãy vừa mới nói chuyện điện thoại xong với bố, công việc làm thí điểm ở huyện Lục Thương đã có chút ảnh hưởng đến các xí nghiệp đầu tư ở bên ngoài, tiếp tục như vậy nữa vấn đề sẽ không nhỏ a!
Xem ra phải liên lạc với Trần Đại Tường thôi!
Phương Siêu Minh không thể không thừa nhận, đến thành phố Cừ Dương để thực hiện ý tưởng không thực tế, chỉ có liên kết với Trần Đại Tường mới có thể trợ giúp mình mở ra cục diện.
Nói thật Phương Siêu Minh rất khinh thường Trần Đại Tường, luôn cho rằng Trần Đại Tường là một người chỉ biết lợi dụng con gái để chiếm lấy Vi gia, sau khi đến Cừ Dương Phương Siêu Minh không có chủ động liên lạc với Trần Đại Tường.
Đúng là kỳ lạ, Trần Đại Tường kia cũng không hề liên lạc với mình.
Trong mắt có chút ánh sáng lạnh, Phương Siêu Minh rất bất mãn về chuyện Trần Đại Tường không chủ động liên lạc với mình.
Trong suy nghĩ của Phương Siêu Minh, cho dù bây giờ Trần Đại Tường là Chủ tịch Thành phố thì cũng nên nghe theo mình.
Tuy nhiên, Phương Siêu Minh cũng biết tình hình ở thành phố Cừ Dương, nếu không có Trần Đại Tường ủng hộ, tự mình muốn mở ra cục diện sẽ vô cùng khó khăn.
Trước tiên nhẫn nhịn một chút đi, về sau sẽ chỉnh đốn ông ta sau!
Nghĩ kỹ chuyện này, Phương Siêu Minh gọi điện cho Trần Đại Tường.
- Chủ tịch thành phố Trần, tôi đến chỗ của ông một chút!
Nhận được điện thoại của Phương Siêu Minh, Trần Đại Tường ngồi đó. Trên mặt tràn đầy vẻ mất hứng, Phương Siêu Minh cho dù là con của Phương Quốc Quân đi chăng nữa, thì đến mảnh đất của mình cũng có ba phần hơn. Chắc cũng phải đến chào hỏi mình mới đúng, đến bây giờ mới nhớ tới gặp mình, còn nói là đến báo cáo công tác, hơn nữa giọng điệu rất bình đẳng nói là đến chỗ mình một chuyến, đừng nghĩ là lão Trần đây không thể trừng trị ngươi?
Thật ra Trần Đại Tường rất để ý đến thái độ của Phương Siêu Minh, thái độ như vậy của Phương Siêu Minh khiến trong lòng Trần Đại Tường tràn đầy nhục cảm, mình ở trong mắt con cháu quyền quý cũng không cùng đẳng cấp!
Hít sâu vài hơi Trần Đại Tường ép xuống những thứ không vui trong lòng.
Rất nhanh Phương Siêu Minh đã đến văn phòng của Trần Đại Tường.
Trong nháy mắt Trần Đại Tường đã thấy Phương Siêu Minh bước vào cửa, lập tức từ trên ghế đứng lên, ra trước đón tiếp, bắt tay với Phương Siêu Minh nói:
- Siêu Minh, đến thành phố Cừ Dương quen chưa, cậu xem xem tình hình ở trong thành phố, gây sóng gió cho cậu cũng không cần lo lắng!
- Chủ tịch thành phố Trần khách khí! Mọi thứ đều đã quen.
Phương Siêu Minh coi như vừa lòng với thái độ của Trần Đại Tường.
Trần Đại Tường kéo Phương Siêu Minh ngồi xuống nói:
- Quen là tốt rồi. Quen là tốt rồi!
- Chủ tịch thành phố Trần, sự phát triển của huyện Lục Thương tôi cho rằng rất không bình thường, hiện nay có rất nhiều xí nghiệp đầu tư bên ngoài rất không hài lòng với công tác của huyện Lục Thương.
Phương Siêu Minh ngay trước mặt Trần Đại Tường nói ra những điều mình muốn làm, anh ta biết Trần Đại Tường chắc chắn sẽ đứng về phía mình.
Khi nói lời này ra, trên mặt Trần Đại Tường không có gì thay đổi, nhưng trong lòng của ông ta có chút mất hứng, Phương Siêu Minh này đúng là muốn chỉ trích mình?
- Siêu Minh, có một số chuyện cậu nên biết, từ từ sẽ đến!
- Chủ tịch thành phố Trần, thời gian không phải là do tôi, chúng ta nhất định phải sáng tạo một xã hội công bằng phát triển. Các vấn đề còn tồn đọng phải sửa chữa, nếu một số đồng chí cứ cố chấp, ý của tôi là phải thay người để làm chuyện này.
Hoàn toàn có khẩu khí của chỉ huy, căn bản không hề xem Trần Đại Tường là Chủ tịch thành phố, dường như Phương Siêu Minh mới chính là Chủ tịch thành phố.
Trần Đại Tường khẽ mỉm cười gật đầu nói:
- Siêu Minh nói đúng. Nhưng Hội nghị thường vụ Thành uỷ là hành động tập thể!
Trần Đại Tường nói rất rõ ràng, hiện nay mình cũng không có chiếm đa số.
Phương Siêu Minh cũng biết tình hình này, hôm nay đến đây mục đích không phải để lấy ý kiến, quan trọng chính là yêu cầu Trần Đại Tường ủng hộ mình.
- Chủ tịch thành phố Trần, mọi người phân công nhau tiến hành chắc chắn sẽ có thay đổi.
Trần Đại Tường gật đầu nói:
- Siêu Minh nói đúng.
Nói đến đây Trần Đại Tường còn nói thêm:
- Thế nào, hôm nay tôi sẽ thu xếp cho mọi người tụ họp một bữa?
Lúc này Phương Siêu Minh mới gật gật đầu nói:
- Được, Chủ tịch thành phố Trần sắp xếp là được!
Tiễn Phương Siêu Minh đi, Trần Đại Tường một quyền đấm lên bàn, làm cho các chén trà trên bàn đều nhảy lên.
Thái độ của Phương Siêu Minh cũng thức tỉnh Trần Đại Tường, lần này thằng nhóc này đến hoàn toàn chính là muốn thay thế mình đây, nếu thực sự làm cho thế lực của thằng nhóc này lớn mạnh thì mình còn lăn lộn ở đâu nữa?
Khi đang tức giận thì chuông điện thoại vang lên, vừa cầm đã thấy là Vi Hoành Thạch gọi đến.
Gần đây Vi Hoành Thạch gọi đến nhiều hơn.
Trong điện thoại Vi Hoành Thạch cũng không có kể nhiều về sự việc, trong đó quan trọng nhất chính là nói đến chuyện Phương Siêu Minh đã đến, hi vọng Trần Đại Tường sẽ phối hợp công tác tốt với Phương Siêu Minh.
Tâm trạng vốn không tốt, sau khi nhận cuộc gọi này, tâm trạng của Trần Đại Tường càng tệ hơn.
Ngồi đó trầm tư một hồi, Trần Đại Tường càng cảm thấy không thể để cho Phương Siêu Minh phát triển an toàn trên thành phố Cừ Dương này.
Diệp Trạch Đào vừa mới