Người của Quách gia nghĩ như thế nào cũng không thể hiểu, một Lý Duy không rõ thân thế như vậy không ngờ lại trở thành tài xế của Diệp Trạch Đào. Diệp Trạch Đào là ai, đó là một nhân vật lớn nổi tiếng ở thành phố Cừ Dương. Không cần nói đến năng lực của bản thân hắn, chỉ cần thấy hắn ta trẻ tuổi như vậy đã trở thành Chủ tịch thành phố - ủy viên thường vụ, điều này làm cho ai cũng không dám xem thường hắn, người muốn làm tài xế xe cho hắn thì quá nhiều người, như thế nào Lý Duy lại được coi trọng.
Gọi xong điện thoại, đám người Quách gia nhìn lẫn nhau, mắt lớn mắt nhỏ nhìn chằm chằm vào nhau.
Lúc này điện thoại không ngừng vang lên, có cuộc gọi đến thăm dò tình hình, có cuộc gọi đến thể hiện thiện ý, còn có cả mời dùng cơm, khiến cho mọi người bận rộn hẳn lên.
Quách gia chưa bao giờ trải qua tình huống như thế này!
- Có chuyện giật gân gì đúng không?
Đến bây giờ bà Quách mới phát hiện có tình huống mới, liền hỏi một câu.
- Lý Duy!
Quách Thu Vân gọi lớn một tiếng.
Sau khi gọi liền đi về hướng nhà bếp.
Quách Thu Vân sợ tới ngây người ra, mọi người vẫn đang bàn luận về Diệp Trạch Đào, nói đến Diệp Trạch Đào có lai lịch lớn như vậy, người như Quách Thu Vân căn bản là không nghĩ đến có một ngày sẽ dựa vào Diệp Trạch Đào, đột ngột xảy ra chuyện làm cho cô ta không thể nào ngờ được.
Nhìn thấy bộ dạng của con gái như vậy, bà Quách nói:
- Chuyện gì đã xảy ra? Chuyện gì đã xảy ra rồi?
Ông Quách giật mình nói:
- Lý Duy đã thay đổi công việc rồi!
- Không chỉ là thay đổi công việc thôi đâu? Nhìn xem bọn họ hoảng hốt như vậy!
Bà Quách lắc lắc đầu, trong lòng vẫn còn lo lắng đến việc Lý Duy đã đắc tội đến Phó cục trưởng Lâm Thành Nhân.
- Các người cũng đúng thật là, Lý Duy đắc tội với Lâm Thành Nhân rồi, bước tiếp theo nên làm cái gì bây giờ!
- Bây giờ Lý Duy đã là tài xế của Chủ tịch thành phố Diệp Trạch Đào, đích thân Chủ tịch thành phố Diệp sắp xếp.
Tâm trạng của ông Quách có vẻ không tệ, trên mặt lộ ra nụ cười.
- Đúng vậy, con nghe nói là Chủ tịch thành phố Diệp chỉ đích danh Lý Duy đến làm tài xế xe cho hắn, hôm nay còn gọi Lý Duy lên để nói chuyện, mọi loại thủ tục cũng đã làm xong cả, ngày mai Lý Duy sẽ đến chỗ Chủ tịch Thành Phố Diệp để làm việc.
Vẻ mặt của Chu Chính Minh toả đầy sắc hồng, dường như người lái xe cho Diệp Trạch Đào là anh ta vậy.
Trong ánh mắt em vợ của Lý Duy lộ ra những tia sáng, lớn tiếng nói:
- Anh rể phát đạt rồi, mẹ, mẹ không biết đấy, Chủ tịch thành Phố Diệp rất hùng mạnh, nhiều người muốn được tiếp cận với Chủ tịch thành phố Diệp còn không được đó. Anh rể không nói không rằng đã trở thành tài xế lái xe cho Chủ tịch thành phố Diệp, mẹ không biết, toàn cơ quan sắp phát cuồng lên vì chuyện này, ha ha, anh rể quả thật lợi hại!
Lúc nói chuyện, nhảy dựng lên nói:
- Làm sao có thể để anh rể đi nấu cơm, con đi giúp anh ấy.
Ông Quách cũng nhìn sang bà Quách nói:
- Bà này, làm cái gì đi, chúng ta ngồi cả ở đây, để một mình Lý Duy đi làm cơm!
Lúc này Lý Duy đã xào xong đĩa rau cải, đang ở trong đó bận rộn.
Quách Thu Vân chạy vọt vào nhà bếp, lớn tiếng nói với Lý Duy:
- Lý Duy, anh nói cho em biết đi, rốt cuộc là xảy ra chuyện gì thế?
Lý Duy cười nói:
- Chủ tịch thành phố Diệp nói tài xế của anh ta bị điều đi, gọi anh qua giúp anh ta lái xe, chỉ có như thế thôi.
Điều này căn bản không phải việc mà Quách Thu Vân muốn biết, cô ta vẫn cho rằng bên trong còn nội tình gì, đứng ở đó nhìn chồng của mình, trong phút chốc có một loại cảm giác xa lạ.
Cười Cười, Lý Duy nói:
- Em cũng đừng suy nghĩ nhiều, dù sao thì chuyện này cũng là chuyện tốt mà?
Giơ tay lên ôm lấy eo của Lý Duy, trong lòng Quách Thu Vân kích động nói:
- Anh nói đúng, Cục trưởng của chúng ta vừa rồi gọi điện thoại đến, nói rằng trong cục đang suy xét để cho em đến văn phòng đảm nhiệm chức Phó chủ nhiệm!
Lý Duy cười, từ lúc chuyện của mình trở thành tài xế của Diệp Trạch Đào được truyền ra ngoài, cuộc sống của Quách gia có một thay đổi lớn.
Những thứ này đều là do Diệp Trạch Đào mang đến!
- Nhớ kỹ, đây là tình nghĩa của Chủ tịch thành phố Diệp!
Lý Duy nói một câu
- A! Thân mật quá đi!
Cô em vợ vội vàng chạy vào nhìn thấy chị đang ôm lấy Lý Duy, liền phá lên cười.
Quách Thu Vân giật mình, vội thả tay ra, cười nói:
- Vợ chồng già cả rồi, ôm thì ôm, em cần gì phải la toáng lên như thế?
Lý Duy cười nói:
- Cơm canh sắp xong rồi, chuẩn bị dùng cơm thôi.
- Anh rể, sau này anh phải chuyên tâm lái xe cho Chủ tịch thành phố Diệp, việc bếp núc anh đừng quan tâm nữa!
Cô em vợ nói với Lý Duy.
- Không có chuyện gì lớn lao cả đâu!
Lúc này Quách Mẫu cũng chạy vào, nghe câu nói đó của Lý Duy liền nói:
- Cái gì mà không có phải chuyện lớn chứ, phục vụ tốt Chủ tịch thành phố Diệp là công việc quan trọng nhất của con, con phải chuyên tâm làm việc này tốt hơn so với bất kì việc gì, sau này những chuyện trong bếp, đại thiếu gia như con không cần quan tâm nữa, Thu Vân sẽ giúp mẹ làm việc này.
Nói xong liền giành lấy cái muôi trên tay của Lý Duy nói:
- Mau đi ra ngoài ngồi, trong này không có việc của anh!
Bị cô em vợ đẩy ra khỏi phòng bếp.
Vừa cởi tạp dề trên người, vừa lắc đầu.
Lý Duy âm thầm nở nụ cười, bản thân mình đi vào nhà bếp nhiều năm như thế, vẫn chưa bao giờ nghe nói đại thiếu gia không thể đi vào những nơi này, vừa mới là tài xế lái xe cho Chủ tịch thành phố Diệp, nơi này thành ra là nơi bản thân mình không thể đi vào!
Tuy rằng người của Quách gia rất thực tế, nhưng Lý Duy lại được hưởng thụ đãi ngộ như vậy.
- Lý Duy, con cũng đã mệt rồi, mau ngồi xuống nghỉ ngơi một chút đi, chuyện trong nhà bếp sau này con đừng quan tâm nữa.
Ông Quách lại nghe xong một cuộc điện thoại, tâm trạng thật sự không tệ.
Chu Chính Dân vốn công tác ở Uỷ ban kỷ luật, là nhân vật rất có tiếng nói ở trong Quách gia, hôm nay dường như cũng có vẻ cung kính một chút, nhìn