- Khắp nơi đều đang đưa tin?
Diệp Trạch Đào nhìn về phía Trần Vũ Tường.
- Đúng rồi, bây giờ ở đâu cũng đều tung tin nói là Bí thư Thi bệnh nặng, đã không còn khả năng tiếp tục công tác, rất có thể sẽ bị điều đi khỏi thành Cừ Dương, Chủ tịch thành phố Trần từ Tỉnh uỷ đến đảm nhiệm Bí thư, Phó Bí thư Tần đảm nhiệm Chủ tịch thành phố.
Trần Vũ Tường cẩn thận nói.
Thư ký chính là như thế luôn luôn là tai mắt của lãnh đạo, trong phương diện này Trần Vũ Tường xứng đáng với chức vụ, thường xuyên đem những tin tức mình nghe được báo cáo cho Diệp Trạch Đào.
Diệp Trạch Đào rất coi trọng một số tin đồn, rất nhiều sự việc chỉ cần được tung ra thì sẽ có lý lẽ riêng của nó, nhiều nhất mình cũng nên tiến hành phân tích chút thôi.
Sau một lúc gật gật đầu Trần Vũ Tường liền đi ra ngoài.
Hôm qua Thi Minh Cương mới vào bệnh viện, hôm nay đã được tung tin khắp nơi đều nói về chuyện Thi Minh Cương phải rời khỏi, đây là do một số người có dụng tâm làm nên!
Diệp Trạch Đào phát hiện chuyện này cũng không tầm thường.
Ngồi trên ghế từ từ kiểm tra lại suy nghĩ của mình, Diệp Trạch Đào cảm thấy dường như có người ở đằng sau ngấm ngầm mưu tính.
Chắc chắn Trần Đại Tường rất hi vọng tình huống này xảy ra, nhưng lần này Thi Minh Cương cũng không phải bệnh nặng mà nằm viện có kế hoạch trước, truyền ra lời đồn như thế sẽ làm cho Trần Đại Tường và Thi Minh Cương đối chọi với nhau, làm cho mâu thuẫn của hai người càng sâu!
Trần Đại Tường không thể như thế, nếu làm như vậy sẽ khiến cho cấp trên của Trần Đại Tường biết ông ta là một tên điên rồ.
Diệp Trạch Đào suy nghĩ một hồi liền đứng dậy đi đến văn phòng của Trần Đại Tường.
Khi bước vào văn phòng của Trần Đại Tường thì thấy hình như Trần Đại Tường đang xem văn kiện, cảm giác được hình như Trần Đại Tường vẫn chưa biết tình hình.
- Trạch Đào, có chuyện gì sao?
Trần Đại Tường nhìn Diệp Trạch Đào với vẻ nghi hoặc.
Thi Minh Cương nhập viện rồi còn tâm trạng của Trần Đại Tường thật không tồi, bây giờ ông ta có thể tập hợp lực lượng lại với nhau coi như là rất mạnh rồi, vừa mới nói chuyện điện thoại với Phương Siêu minh, có thể hợp tác với Tần Lệ Quyên.
Cười cười Diệp Trạch Đào nói:
- Nghe được chút tin tức nên đến đây xem Chủ tịch thành phố Trần.
Hai người ở riêng có vẻ tự nhiên hơn rất nhiều, lúc Diệp Trạch Đào đi vào thư ký của Trần Đại Tường đã đóng cửa lại. Người ở ngoài cũng không nghe được cuộc nói chuyện bên trong.
Trần Đại Tường cười ha hả nói:
- Liên quan đến những người cấp trên thôi?
Lắc lắc đầu Diệp Trạch Đào nói:
- Tôi nghe được tin đồn nói là Bí thư Thi bị bệnh nặng không thể chủ trì công tác, ngài sắp lên chức Bí thư nên liền đến xem, đến lúc đó xin được chiếu cố!
Những lời nói của Diệp Trạch Đào có chút đùa giỡn.
Trước tiên Trần Đại Tường sửng sốt sau đó sắc mặt biến đổi nói:
- Ai nói vậy?
- Tôi nghe người phía dưới nói. Khắp nơi trong cơ quan này đều nói thế, chắc rất nhanh anh cũng sẽ biết thôi?
Trần Đại Tường suy nghĩ, sáng hôm nay nhờ thư ký giúp đỡ tìm tư liệu gì đó, thư ký cũng chưa đi ra ngoài chẳng trách mình không biết tình hình.
Rất nhanh Trần Đại Tường đã nghe Diệp Trạch Đào kể tình hình cụ thể.
Sau khi nghe xong Trần Đại Tường vỗ bàn một cái nói:
- Chó má mà, ai ở sau lưng gây sự?
Diệp Trạch Đào thấy vẻ mặt này của Trần Đại Tường thì tin rằng chuyện này không phải do Trần Đại Tường gây nên.
- Trạch Đào, chuyện này có phải là do Phương Siêu Minh làm không?
Trần Đại Tường mất hứng nói.
Diệp Trạch Đào cũng trầm tư một chút sau đó lắc đầu nói:
- Phương Siêu Minh không có lý do để làm chuyện này!
- Nói rất đúng!
Rất nhanh Trần Đại Tường ngồi đó tự hỏi.
Qua một hồi Trần Đại Tường mới lên tiếng:
- Tần Lệ Quyên mới vừa lên vị trí Phó bí thư, cô ta muốn tiến thêm một tầng căn bản là không có khả năng, Phương Siêu Minh kia cũng không có cơ hội, nếu làm chuyện này đối với hai người họ cũng không có ý nghĩa.
Diệp Trạch Đào cười cười nói:
- Đối với tôi cũng không có ý nghĩa!
- Trạch Đào, chuyện này chắc chắn không phải do cậu làm, điểm đó tôi tin tưởng!
Trần Đại Tường vội vàng nói.
Theo tình hình bây giờ cho dù Diệp Trạch Đào muốn đấu với Thi Minh Cương thì hắn cũng không có cơ hội nào, chắc chắn chuyện này không liên quan đến Diệp Trạch Đào, ở điểm này Trần Đại Tường vẫn đủ tỉnh táo để phân tích rõ ràng.
Hiện nay nếu không phải mọi người nói chuyện này ra, rốt cuộc là ai đang gây sự đây?
Hai người ngồi đó bắt đầu nan giải.
Diệp Trạch Đào đến chỗ của Trần Đại Tường mục đích là muốn biết Trần Đại Tường cò làm chuyện này không, bây giờ khi thấy Trần Đại Tường cũng không rõ ràng lắm, Diệp Trạch Đào lại càng thêm không hiểu.
Sau khi hàn huyên vài câu Diệp Trạch Đào mới cáo từ ra về.
Trần Đại Tường đưa Diệp Trạch Đào đến cửa.
Diệp Trạch Đào suy nghĩ một hồi liền dẫn theo Trần Vũ Tường đến bệnh viện.
Hôm qua Thi Minh Cương phải nhập viện, hôm nay Diệp Trạch Đào đến thăm Thi Minh Cương.
Khi vào bệnh viện và thấy rất nhiều cán bộ cũng ở trong bệnh viện.
Thấy Diệp Trạch Đào đến tất cả mọi người nhiệt tình chào hỏi với Diệp Trạch Đào.
Dù gì Thi Minh Cương cũng là nhân vật số một ở Thành uỷ, trước khi ông ta đi mọi người cũng sẽ không coi thường sự hiện hữu của ông ta, đoán chắc sau khi truyền ra một số lời đồn mọi người cũng muốn đến xem tình hình của Thi Minh Cương.
Lúc vào phòng bệnh Diệp Trạch Đào đã thấy một số người của Thi hệ đã ngồi trong phòng.
- Trạch Đào đến rồi! Cậu bận rộn công việc thì không cần đến!
Thi Minh Cương nằm trên giường, nhìn qua sắc mặt cũng không tệ.
Cầm tay Thi Minh Cương Diệp Trạch Đào hỏi:
- Hôm nay Bí thư Thi cảm thấy thế nào?
- Tốt hơn rồi, chính là chứng khí hư, ôi, người này a, tuổi tác lớn nên không thể ra chốn quan trường rồi!