Ngay khi công ty Bách Độ bị lực lượng lớn nhất tới nay công kích, toàn bộ thành phố Cừ Dương đã loạn hết cả.
Lần này phong trào đẩy lùi tệ nạn ở tỉnh mạnh mẽ hơn bao giờ hết, có thể nói là có bao nhiêu khả năng đã dùng hết, hơn nữa còn nghe nói, lúc ấy ở cuộc họp Thường ủy, Ngụy Càn Sơn không làm cách nào khống chế được vụ này, chung cuộc Vương Khánh Long đã giành được thắng lợi áp đảo.
- Trạch Đào, kiếm chỗ nào ngồi chút không?
Diệp Trạch Đào vừa mới quay lại thành phố, ngay lập tức nhận được cuộc gọi từ Trần Đại Tường.
Mọi việc ở đây đang rối tung hết cả lên, từ sau khi trên tỉnh bắt đầu đẩy lùi tệ nạn, thế lực của Trần Đại Tường mỗi lúc một lớn.
- Được chứ, Chủ tịch Trần cứ sắp xếp đi.
- Xem nào, kiếm chỗ nào ăn một bữa là được, con bà nó, từ sau vụ của Phương Siêu Minh, giờ chả ai dám tới mấy chỗ ăn chơi nữa.
Diệp Trạch Đào nghe vậy vui vẻ hẳn lên, vụ Phương Siêu Minh dính AIDS đúng là khiến tất cả cán bộ ở Cừ Dương này lo tái mét mặt, nghe đâu là cũng không ít người đi xét nghiệm.
Lúc xe chạy tới chỗ quán ăn đỗ sẵn rất nhiều xe bên ngoài mà Trần Đại Tường chỉ chỗ, Diệp Trạch Đào lắc đầu, tay Trần Đại Tường này vốn biểu hiện rất đường hoàng, giờ lại thích cái chỗ này.
Chủ tịch Diệp, có Chủ tịch Trần đợi sẵn bên trong ạ.Xe vừa tới, Diệp Trạch Đào thấy Phó chánh văn phòng Ủy ban nhân dân Khương Linh đứng đợi sẵn ở đấy.
Diệp Trạch Đào cũng nghe nói, Trần Đại Tường và người phụ nữ này có quan hệ rất thân thiết.
Nhưng Diệp Trạch Đào cũng không hề nghĩ sâu hơn những chuyện này.
Liền cười khẽ đáp:
- Tôi vào đây.
- Để tôi dẫn đường.
Người phụ nữ này xem ra đúng thật là rất thân thiết với Trần Đại Tường.
Lúc vào phòng, Trần Đại Tường đứng dậy bắt tay chào Diệp Trạch Đào.
Khương Linh thấy vậy liền đóng cửa rồi lui ra ngoài.
- Đây là…?
Mỗi lần gặp Trần Đại Tường đều phải rất bí ẩn, hôm nay Trần Đại Tường lại để cho một người phụ nữ sắp xếp đưa đón, điều này làm Diệp Trạch Đào có chút cau mày suy nghĩ.
- Không sao, không sao, người của tôi đấy.
Trần Đại Tường vỗ vai một cái.
Diệp Trạch Đào bán tín bán nghi ngồi xuống ghế.
Trần Đại Tường cười ha hả nói:
- Bây giờ những người phụ nữ bên ngoài đều không dùng được, thẳng thắn quá.
Con mẹ nó!
Diệp Trạch Đào rất muốn chửi ra câu này. Tay này xem ra cũng thuộc loại cặn bã xã hội đây.
Trần Đại Tường cười ha hả nói :
- Từ sau khi đến đất Cừ Dương này, hôm nay tôi mới cảm thấy thú vị thực sự. Trạch Đào à, nếu không phải vì khúc mắc giữa cậu với nhà họ Vi, chúng ta mà bắt tay liên thủ, ở cái đất Cừ Dương này còn ai là đối thủ của ta nữa.
Lời này xem ra cũng đúng thật, bây giờ Trần Đại Tường đã có trong tay một thế lực khá lớn.
- Nghe nói việc trong thành phố có sự thay đổi rất lớn?
Mặc dù đã biết một chút ít, Diệp Trạch Đào vẫn muốn nghe thêm từ Trần Đại Tường.
Thấy Diệp Trạch Đào hỏi vậy, Trần Đại Tường tỏ ra rất phấn khích, cười đáp :
- Trạch Đào này, có thể cậu không biết chứ lần này tay họ Thi gặp chuyện lớn rồi.
Hai người vẫn to nhỏ trong phòng, riêng với chuyện Thi Minh Cương gặp nạn, Trần Đại Tường có vẻ rất hứng chí.
- Ồ, vậy lão ta gặp chuyện gì?
Diệp Trạch Đào vờ hỏi.
Cầm ly cụng với Diệp Trạch Đào một cái, Trần Đại Tường thở dài:
- Thật sự là không thể ngờ, cháy nhà mới ra mặt chuột, nghe nói chủ tỉnh Vương vô cùng phẫn nộ, ban công tác từ trung ương cũng đã được phái đến đây.
- Tổ công tác này ở đâu ra mà lắm thế !
Nghe vậy Diệp Trạch Đào cũng vui vẻ hẳn lên. Giờ đối với tỉnh Tây Giang mà nói, tổ công tác từ trung ương đến cũng quen như cơm bữa rồi.
Trần Đại Tường cũng vui vẻ cười đáp :
- Đúng vậy, con bà nó, mấy cái tổ công tác này giờ chả ra thể thống quái gì!
Diệp Trạch Đào thấy hơi đói bụng, với tay gắp miếng thức ăn to cho vào miệng.
Trạch Đào này, không kiểm tra thì không biết, biết rồi thì đúng là phải giật mình, giờ tỉnh Tây Giang trắng đen lẫn lộn, một tập đoàn lớn ẩn mình đang bị điều tra, theo lời khai của Tiêu Sơn Căn thì trong vụ này có Phùng Nghiệp Triển nhúng tay vào, hơn nữa, trong thành phố Cừ Dương này, Thi Minh Cương lại là một cây dù rất là lớn !Nói đến đây, Trần Đại Tường cười ha hả.
- Biết không chứ nghe nói giờ Ngụy Càn Sơn chả có thế gì ở đây nữa, bởi vì Vương Khánh Long đang chủ trì công tác.
Việc này quả thật Diệp Trạch Đào không biết, ở huyện đúng là lắm chuyện quá, mới có vài ngày mà lôi ra bao nhiêu là vụ.
Diệp Trạch Đào giả vờ kinh ngạc hỏi :
- Thật đúng là không thể ngờ, bí thư Thi không phải người như vậy chứ?
- Giời ạ, tôi cũng không nghĩ chuyện thành ra thế này, nghe nói bọn họ có một tổ chức ngầm, chỉ cần tham gia vào tổ chức đó, sẽ được nhận hoa hồng chia đều đặn.
Nói tới đây, bỗng nhìn về phía Diệp Trạch Đào hỏi:
- Trạch Đào này, chỗ lần trước chúng ta cùng đi, không phải là Thi Minh Cương đưa cậu tham gia vào tổ chức đó chứ?
Thằng ôn này !
Diệp Trạch Đào không nói gì, quả thật bị tay này đoán ra hết.
- Ông nói đi!
Vỗ vai một cái, Trần Đại Tường cười lớn :
- Tôi biết ngay mà, xem biểu hiện lúc đó của mấy người, xem ra lúc đó cậu không đồng ý.
Diệp Trạch Đào cười đáp:
- Chủ tịch Trần chắc cũng không tham gia chứ?
Trần Đại Tường nháy mắt một cái nói:
- Thế lực có lớn thì cũng thế cả thôi, tôi còn có Vi Hoành Thạch là chỗ thân tình,