- Trạch Đào, đến bệnh viện thành phố đi, lại xảy ra chuyện lớn rồi!
Lúc xe còn chưa chạy đến phòng trà, Thi Minh Cương đã gọi điện thoại đến, trong giọng nói lộ ra một vẻ rung sợ.
- Được, tôi sẽ qua đó liền!
Có thể nghe ra, Thi Minh Cương đang rất sợ, bộ dạng cũng rất gấp gáp, sau khi Diệp Trạch Đào vội trả lời một tiếng liền bảo Lý Duy đi về phía bệnh viện thành phố.
Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?
Diệp Trạch Đào nhìn thời gian, cũng khoảng chín giờ, cũng không gọi là quá muộn.
Nghe ra, giọng nói của Thi Minh Cương run lên rất dữ dội, nhất định là đã xảy ra chuyện gì đó lớn lắm!
Nhất thời Diệp Trạch Đào cũng không nghĩ ra, chuyện như thế nào mà lại có thể khiến cho Thi Minh Cương lo lắng đến thế.
Ngẫm nghĩ tình hình của Thi Minh Cương, Diệp Trạch Đào cũng chỉ có thể thở dài, trong khoảng thời gian làm Bí thư thành uỷ này, Thi Minh Cương thật sự có chút suy yếu rồi, những chuyện liên tục xảy ra đủ để lấy mạng Thi Minh Cương. Cho dù Thi Minh Cương không tồn tại trực tiếp trong vấn đề, chỉ cần thành phố Cừ Dương liên tục xảy ra nhiều chuyện như vậy, cấp trên đối với ông ta cũng nhất định sẽ có cách nhìn nhận, chí ít lực lượng mà ông ta nắm trong tay cũng không ổn lắm.
Thi Minh Cương nhất định không thể nào ở lại Cừ Dương lâu nữa rồi!
Rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì ở đó?
Diệp Trạch Đào vẫn cảm thấy vô cùng hoài nghi, xảy ra chuyện trong thời gian này, Thi Minh Cương lại khuẩn trương như vậy!
Cũng đúng lúc này, Doãn Tiểu Hoa gọi điện thoại đến.
Cũng đều là người cùng một hệ, Doãn Tiểu Hoa cùng với Diệp Trạch Đào biểu hiện có vẻ rất thân thiết, điện thoại vừa thông, Doãn Tiểu Hoa nói:
- Trạch Đào, vừa rồi xảy ra một chuyện, Phó bí thư Thành uỷ Tần Lệ Quyên bị người đàn ông của cô ta chém chết!
A!
Lúc này Diệp Trạch Đào cũng giật cả mình, hoàn toàn không ngờ đến sẽ xảy ra chuyện như thế này!
- Tôi gọi điện đến báo cho anh một tiếng, chuyện này loạn cả lên, tôi đi xử lý một chút.
Doãn Tiểu Hoa vội vàng cúp điện thoại.
Cầm lấy điện thoại, Diệp Trạch Đào cũng ngạc nhiên một hồi, chuyện này rốt cuộc là như thế nào, chẳng trách giọng nói của Thi Minh Cương lúc nói chuyện lại run lên như thế, vốn lẽ vị trí hiện tại của ông ta đã không ổn định rồi, bây giờ lại xảy ra chuyện như thế, Bí thư thành uỷ của ông ta coi như là xong đời rồi.
Ngẫm lại cũng thật là, trong một thành phố lại liên tục xảy ra nhiều chuyện như thế này, là một nhân vật bậc nhất trong thành uỷ, trách nhiệm liên quan có lẽ không hề nhỏ.
Tần Lệ Quyên đang có vấn đề, chuyện này Diệp Trạch Đào và Thi Minh Cương cũng đã âm thầm suy tính, nghĩ là trong thời điểm quan trọng sẽ cho người giải quyết. Nhưng, chuyện bản thân của cô ta còn chưa bị lộ ra ngoài, không ngờ đã bị người đàn ông của cô ta giết chết, chuyện này làm cho ai cũng không nói được lời nào cả.
Lúc xe của Diệp Trạch Đào đến, thì đã thấy xe của Trần Đại Tường đã đậu ở trong đó.
Lúc Diệp Trạch Đào vừa xuống xe, liền có mấy người trong Thành Ủy vội vả chạy đến, việc này đối với mọi người mà nói thì đó thật sự là một việc trọng đại, một Phó bí thư Thành ủy lại bị bạn trai của cô ta giết chết, điều này có thể thấy được mối thù hận rất lớn!
Mọi người cùng bắt tay nhau, nhưng không nói nhiều lời, mang tâm trạng phức tạp đi vào phía bên trong.
Lúc đi vào phía bên trong liền thấy vẻ mặt nghiêm túc của Thi Minh Cương và Trần Đại Tường.
- Bí thư Thi!
Diệp Trạch Đào chào Thi Minh Cương một tiếng.
- Trạch Đào đến rồi sao!
Thi Minh Cương nhìn thấy Diệp Trạch Đào đến, ánh mắt liền sáng lên.
Tuy nhiên, cũng nhất thời thôi.
Có thể nhìn ra được, tâm trạng của Thi Minh Cương vô cùng không tốt.
- Người đã chết rồi sao?
Diệp Trạch Đào lại hỏi một câu.
Lần này Trần Đại Tường thở dài một tiếng nói:
- Trên đường đưa đến đã tắt thở rồi! hei!
Nhìn bộ dạng của mọi người, Diệp Trạch Đào cũng chỉ có thể lắc lắc đầu.
- Tại sao có thể như thế?
Vi Chính Lợi vội vàng đi vào, hỏi một câu.
Nhìn ra được, anh ta cũng chỉ mới biết chuyện, tự nhận là người thân tín của Thi Minh Cương, khi đi vào đã lớn tiếng hỏi thăm.
Ai cũng không biết đã xảy ra chuyện gì, việc này lộ ra quá nhiều điều kì lạ.
- Đi đến phòng họp nhỏ của bệnh viện đi.
Thi Minh Cương nói với cái Ủy viên thường vụ.
Mọi người cũng đều không quay về Thành ủy, trực tiếp đi đến phòng họp nhỏ của bệnh viện.
Một số y tá nữ liền nhanh chóng sắp xếp phòng họp một chút, sau đó đóng cửa đi ra ngoài.
Ngồi bên trong phòng họp, Thi Minh Cương nhìn Doãn Tiểu Hoa nói:
- Trước tiên cô hãy nói một chút về tình hình đang xảy ra đi!
Lời nói của Thi Minh Cương nghe có vẻ như không còn tinh thân, có vẻ như già đi rất nhiều.
Ánh mắt của mọi người liền hướng về phía Doãn Tiểu Hoa.
Thở dài một tiếng, Doãn Tiểu Hoa nói:
- Thật ra, việc này cũng không phực tạp lắm, Chồng của Bí thư Tần đã ra tự thú, khi chúng tôi bắt anh ta, anh ta lập tức khai ra hết mọi chuyện đã xảy ra!
Tất cả mọi người nghiêm túc lắng nghe, Diệp Trạch Đào cũng nghiêng đầu nhìn về phía Doãn Tiểu Hoa.
Thở dài một tiếng, Doãn Tiểu Hoa nói:
- Việc này đều do chuyện của Phương Siêu Minh mà gây ra!
A!
Một số người hiểu được hoàn cảnh trong lòng chỉ còn cách cười nhẹ một cái, quả nhiên việc này cũng không quá phúc tạp!
Trước tiên Diệp Trạch Đào sửng sốt, rất nhanh đã nghĩ đến điểm mấu chốt, trong lòng cũng thầm than, không ngờ lại làm ra chuyện như thế này!
Doãn Tiểu Hoa tiếp tục nói:
- Căn cứ theo lời khai của chồng của Bí thư Tần, từ trước tới giờ lời đồn đại giữa Bí thư Tần và Phó chủ tịch Thành phố rất nhiều, lúc đầu chồng của cô ta cũng không tin, sau đó đã âm thầm theo dõi vài lần, phát hiện Bí thư Tần quả nhiên đã bí mật qua lại với Phương Siêu Minh, vốn lẽ chồng của Bí thư Tần đã có ý định im lặng, dù sao thì Phương Siêu Minh cũng tồn tại lực lượng quá lớn!
Nói tới đây, Doãn Tiểu Hoa chỉ còn có thể cười khổ, những chuyện như thế này có chút không tiện nói ra cho lắm.
Nghe tới đây, mọi người ít nhiều có chút đồng cảm với chồng của Tần Lệ Quyên, suy nghĩ thì là như thế, thế lực đằng sau lưng Phương Siêu Minh quá lớn, chồng của Tần Lệ Quyên làm sao có thể đấu lại, cũng chỉ có thể nhịn nhục thôi!
Trần Đại Tường hiếu kỳ nói:
- Nếu đã nhịn,