Nhìn thấy một số thông tin được tra ra từ vi tính, Diệp Trạch Đào dựa vào ghế nhắm mắt lại trầm tư.
Không thể không nói, đây cũng là một công trình khổng lồ, đặc biệt dính đến quá nhiều công trình, và cũng là những công trình lớn, nếu như có bất kì sơ xuất gì, rất có thể sẽ hoàn toàn bị phá huỷ.
Lúc Diệp Trạch Đào cẩn thận xem xét một lần nữa, liền phát hiện nhân vật chủ chốt.
Hoá ra là như vậy!
Diệp Trạch Đào lẫm bẫm một lúc.
Công trình đó là do một tay Phùng Sang Dương lãnh đạo tiến hành, toàn bộ công trình, ở khắp mọi nơi đều có bóng dáng của Phùng Sang Dương.
Cẩn thận xem xét tỉ mỉ một hồi, Diệp Trạch Đào cũng phát hiện ra bóng dáng của Thi Minh Cương bên trong chuyện này.
Hoá ra trong lúc tiến hành công trình Đại Long Giang, tỉnh đã đặc biệt thành lập một bộ Tổng chỉ huy do Phùng Sang Dương lãnh đạo công tác xây dựng, Thi Minh Cương và Lý Mẫn cũng công tác trong bộ Tổng chỉ huy đó, và cũng đều là các nhân vật quan trọng.
Một đầu mối quan trọng đã bị Diệp Trạch Đào phát hiện.
Lý Mẫn và Thi Minh Cương rất thân thiết, đều là những nhân vật quan trọng!
Hèn chi khi Thi Minh Cương nghe Lý Mẫn nói có thứ gì đó quan trọng, sắc mặt liền có sự thay đổi lớn, bên trong đó nhất định sẽ có thứ gì đó có thể đủ để lấy đi mạng sống của bọn Thi Minh Cương.
Tuy nhiên, những chuyện như thế này Diệp Trạch Đào cũng hiểu rõ, căn bản là mình không thể nào nhúng tay vào, và cũng không nghĩ là sẽ làm một chút chuyện gì đó, dù sao thì vấn đề có lớn hơn nữa cũng đã có cấp trên xử lý rồi, mình không cần thiết phải đi lo lắng làm chi.
Diệp Trạch Đào phát hiện mình bây giờ có chút rối loạn, đang làm một số chuyện chẳng liên quan gì đến công việc của mình.
Nghĩ đến đây, Diệp Trạch Đào điện thoại cho Kiều Ứng Xương, hỏi thăm tình hình công tác tiến triển trước mắt của huyện Lục Thương.
Đây mới là việc mình cần phải làm!
Diệp Trạch Đào cảm thấy mình nên nghiêm túc, chú tâm làm tốt công việc ở huyện mới phải, vấn đề ở thành phố càng ngày càng phức tạp rồi.
Rối loạn một ngày, Diệp Trạch Đào cũng cảm thấy mệt mỏi, tắm qua loa một cái rồi liền đặt người trên giường.
Lúc vừa mới ngã người xuống giường, Lưu Mộng Y điện thoại đến, mỗi ngày hai người đều vào thời gian này điện thoại cho nhau.
Lần này Lưu Mộng Y có vẻ sốt ruột, điện thoại vừa thông, liền hỏi thăm về chuyện Diệp Trạch Đào bị ám sát.
- Làm sao mà em biết được chuyện đó?
Diệp Trạch Đào sửng sốt, chuyện vừa mới xảy ra, làm sao mà Lưu Mộng Y đã biết rồi?
- Em ở cùng với tiểu Nhu, tiểu Nhu nghe được tin tức, rốt cuộc là anh có bị làm sao không!
Lưu Mộng Y có vẻ như rất khẩn trương.
- Nếu như anh có chuyện gì, còn có thể ngồi đây điện thoại cho em sao? Tiểu Nhu sao lại biết được việc này?
- Trạch Đào, anh không biết sao, chuyện trong thành phố của các anh ở thủ đô đều biết rất nhanh, có quá nhiều người nhìn chằm chằm vào tình hình diễn biến ở bên phía các anh.
- Trạch Đào, anh thật sự không có chuyện gì chứ?
Trịnh Tiểu Nhu giành lấy điện thoại, lớn tiếng nói.
- Yên tâm đi, anh không sao!
Cảm nhận được sự quan tâm của hai cô gái, trong lòng Diệp Trạch Đào ấm áp hẳn lên.
- Trạch Đào, em nói với ba một tiếng, tìm thêm một vài vệ sĩ cho anh?
Trịnh Tiểu Nhu lo lắng.
- Thật sự không có chuyện gì đâu, em yên tâm đi, đừng làm phức tạp như vậy!
Diệp Trạch Đào cười nói.
Chuyển hai cô sang đề tài khác, Diệp Trạch Đào nói:
- Dự án ô tô phát triển như thế nào rồi?
Nói tới chuyện này, Trịnh Tiểu Nhu liền nói:
- Hai ngày nữa em sẽ đến huyện Lục Thương một chuyến, xem xem tình hình ở chỗ anh thế nào, không có người phụ nào ở đó, ai mà biết được anh sẽ ở đó làm ra chuyện gì!
Diệp Trạch Đào ngạc nhiên một hồi.
Trong điện thoại chợt nghe thấy tiếng Lưu Mộng Y vừa cười nói:
- Sợ rằng có người không nhịn được đấy thôi!
Hai cô liền ở bên đó đùa giỡn với nhau.
Mí mắt Diệp Trạch Đào bắt đầu có chút dính vào nhau rồi, cười nói:
- Muốn đến thì đến đi, anh đi ngủ đây!
Cúp điện thoại, trên mặt Diệp Trạch Đào lộ ra nụ cười tươi, hai người phụ nữ này thật là không tệ!
Nói là muốn đi ngủ, nằm ở đó cũng không có bất kì ý nghĩ gì buồn ngủ, trong đầu toát ra quá nhiều thứ, nằm trên giường suy nghĩ chuyện đó sẽ phát triển theo chiều hướng nào.
Thi Minh Cương rất có khả năng sẽ rời khỏi Thành phố Cừ Dương!
Việc này Diệp Trạch Đào đã có thể xác định, đối với loại người như Thi Minh Cương mà nói, bây giờ ông ta phải đối mặt với một số kết quả, một là sẽ bị điều đi, bảo vệ vị trí bây giờ, hai là từ chức, sẽ không có chuyện gì, còn có một vấn đề nghiêm trọng nữa, là phải đối mặt với sự trừng trị của phát luật.
Ngay lúc Diệp Trạch Đào đang mơ mơ màng màng đi vào giấc ngủ, di động lại vang lên.
Vừa mới nhìn qua thời gian, không ngờ đã bốn giờ sáng rồi.
Lúc nhìn một lần nữa, không ngờ là điện thoại của Doãn Tiểu Hoa.
Đã xảy ra chuyện rồi!
Diệp Trạch Đào hoàn toàn không còn cảm giác buồn ngủ, lúc này Doãn Tiểu Hoa điện thoại đến, nhất định không phải là chuyện nhỏ.
Có rất nhiều vấn đề hai người đều gọi thông báo cho nhau trước, lúc này Doãn Tiểu Hoa gọi điện thoại đến, Diệp Trạch Đào cảm thấy nhất định thật sự đã xảy ra chuyện.
Quả nhiên, Điện thoại vừa thông, giọng Doãn Tiểu Hoa rất nặng nề nói:
- Trạch Đào, xảy ra chuyện rồi!
- Xảy ra chuyện gì?
Diệp Trạch Đào liền nghĩ đến Lý Mẫn đầu tiên.
- Vừa mới xảy ra chuyện, chỗ ở của hai vợ chồng Lý Mẫn vừa mới xảy ra một vụ việc ám sát, vợ của Lý Mẫn chết ngay tại chỗ, Lý Mẫn bị đâm một dao ở ngực, đoán chừng cũng không qua khỏi!
- Không phải đã phái người đặc biệt bảo vệ rồi sao?
Diệp Trạch Đào lớn tiếng hỏi.
Cười khổ một tiếng, Doãn Tiểu Hoa nói:
- Người gây ra chuyện này là một trong những người bảo vệ vợ chồng Lý Mẫn, tên đó nhân lúc người kia đi vệ sinh, liền đi vào phòng vợ chồng Lý Mẫn, sau khi ra tay ám sát, nhìn thấy người của chúng ta xông vào, đã nhảy lầu tử vong tại chỗ!
Còn có những chuyện như vậy!
Diệp Trạch Đào thật sự bị trấn động.
Người này đã hạ quyết tâm làm việc này không màn đến mạng sống, rốt cuộc là vì có sự uy hiếp hoặc lợi ích gì mà khiến tên đó quyết định làm ra chuyện như thế này?
Diệp Trạch Đào thật sự bị trấn động mạnh.