Sau khi nói điện thoại với Diệp Trạch Đào xong, Trần Đại Tường ngẩn người ngồi đó, những nội dung trong cuộc họp hôm nay lại một lần nữa hiện lên trong đầu của Trần Đại Tường, sau một hồi bình tĩnh lại, Trần Đại Tường cười khổ, biết rằng lần này lại rơi vào tay Diệp Trạch Đào nữa rồi!
Vốn cho rằng Diệp Trạch Đào không thể nào nhanh như vậy thành lập được lực lượng, thật sự không thể nào ngờ được, người ta không gấp gáp mà đã có được một lực lượng trong tay!
Thật là mất mặt mà!
Nghĩ đến đây, Trần Đại Tường cảm thấy mặt mình có chút nóng lên, bản thân mình muốn chèn ép Diệp Trạch Đào, không ngờ lại bị Diệp Trạch Đào không tiếng không rằng đánh lên mặt như vậy, tin rằng thông qua hội nghị lần này, người trong toàn thành phố này đều biết lực lượng Diệp Trạch Đào có trong tay đã vượt qua mình rồi.
Xem ra thật không có cách nào đấu lại Diệp Trạch Đào!
Năm phiếu sao!
Lúc Nghĩ đến Diệp Trạch Đào có trong tay năm phiếu, Trần Đại Tường biết rằng, bước tiếp theo dù cho bộ máy có tiến hành bổ sung và điều chỉnh, cho dù phía mình có tăng thêm một hai phiếu cũng không thể nào đấu lại Diệp Trạch Đào.
Trong lòng khổ sỡ, lúc Trần Đại Tường có được một chút ít cảm giác có được vị trí của Thi Minh Cương, tuy rằng có thể dùng quyền uy của Bí thư để chèn ép. Nhưng, Bí thư không thể nào ngày cũng đem quyền uy ra để chèn ép, chỉ cần Diệp Trạch Đào có ý, thì hắn có thể không ngừng gây sức ép cho mình, đến lúc đó mình chỉ còn một con đường chết, cách làm này của Diệp Trạch Đào có thể xem như là còn nương tay lắm rồi!
Lúc này dũng khí đấu với Diệp Trạch Đào của Trần Đại Tường xem như đã tắt hẳn rồi.
Uống một hớp nước trà thật lớn, Trần Đại Tường lẩm bẩm:
- Đừng chọc giận thằng ranh con đó, mình sẽ bị trừng trị như Phương Siêu Minh!
Lúc nghĩ đến bộ dạng Phương Siêu Minh bị người bắt đi, Trần Đại Tường cảm thấy lạnh sau gáy, nếu thật sự xảy ra chuyện như vậy, có lẽ mình sẽ không có một người cha như Phương Quốc Quân ra mặt giúp, vậy thì thật sự là một kết cục sụp đỗ hoàn toàn.
Nhìn bộ dạng của Phương Quốc Quân, đoán chừng răng cũng đã rơi và nuốt chững vào bụng rồi!
Bây giờ vẫn còn một cửa ải chưa qua được!
Vừa nghĩ tới chuyện vào thời gian gần đây Vi Hoành Thạch gần như ngày nào cũng điện thoại đến hỏi thăm tình hình phát triển sản nghiệp dân tộc, Trần Đại Tường cũng có chút nhức đầu.
Từ phía con gái có nghe được một số điều quan trọng, nghe nói cấp trên nhắm vào sự phát triển sản nghiệp dân tộc tranh chấp rất dữ dội.
Trần Đại Tường cũng là cán bộ cấp thành phố, từ trong đó đã nhận ra một số thứ, ngẫm nghĩ cũng có chút rùng mình.
Nghĩ cái này đến cái khác, trong lúc Trần Đại Tường nghĩ đến chuyện đó, thì điện thoại đặt trên bàn vang lên, vừa nhìn qua, Trần Đại Tường liền lắc đầu, nhưng cũng rất nhanh bắt điện thoại:
- Bí thư Vi, tôi là Trần Đại Tường.
- Đại Tường, cuộc họp hôm nay như thế nào?
Hôm qua Trần Đại Tường nói hôm nay phải mở một cuộc họp hội nghị thường vụ, chính mình đã nói một chút về chuyện đó, điều khiến ông ta không thể ngờ được là Vi Hoành Thạch lại để ý việc này.
- Bí thư Vi, tình hình có chút không tốt lắm!
Trần Đại Tường biết rằng việc này nên thẳng thắn một chút, nói cho Vi Hoành Thạch biết tình hình bây giờ cũng tốt, để cho Vi Hoành Thạch biết không phải mình không cố gắng hết sức, mà là đối thủ quá độc ác tàn nhẫn.
Lần này Vi Hoành Thạch cũng giữ ý tứ, cũng không biểu hiện ra cảm xúc đặc biệt gì, sau khi lẳng lặng nghe xong những gì Trần Đại Tường nói, mới nói:
- Làm bất cứ việc gì cũng phải suy nghĩ chu đáo một chút, đây là một bài học! Lão Trần, bộ máy sẽ tiến hành điều chỉnh, cậu phải tăng cường công tác mới được, bộ máy phải đoàn kết lại mới có thể tạo ra lực lượng!
Nói xong liền cúp điện thoại.
Cầm lấy tai nghe, Trần Đại Tường có chút không dám tin, chuyện này lại diễn ra nhẹ nhàng như thế này!
Nhất định đã có chuyện gì xảy ra rồi!
Trần Đại Tường rất nhanh bấm số điện thoại của con gái mình, lớn tiếng nói:
- Tiểu Tú, có phải đã xảy ra chuyện gì không?
- Ba, làm sao mà ba lại biết? Con đang tính điện thoại cho ba đây!
Trần Đại Tường cảm thấy có chút khó hiểu, cũng không nghe ra trong cuộc nói chuyện với con gái mình có gì đó đặc biệt.
- Lần trước con nói chuyện người phụ nữ đó đã giải quyết chưa?
Trần Đại tường liền hỏi một câu.
Nhẹ nhàng cười, Trần Xảo Tú nói:
- Ba không biết đấy, bây giờ mẹ của Nhĩ Chí đã cùng một thuyền với con rồi, mỗi ngày bà ta đều kêu con điều tra tình hình của người phụ nữ đó!
Trần Đại Tường lắc đầu nói:
- Đoán chừng người phụ nữ đó cũng đã mắc phải loại bên đó, con tốt nhất đừng tham gia, phụ nữ mà điên lên thì cũng không biết sẽ làm nên chuyện gì đó!
- Con biết rồi, con cũng chỉ âm thầm tiến hành, dù sao cũng chỉ bỏ ra một ít tiền để thuê người đi làm là được rồi. Ba, chuyện này không phải chuyện lớn, con nghe nói hôm qua trong cuộc họp trung ương lần thứ nhất, Bí thư Hạo Vũ đã phê bình cha của Nhĩ Chí ngay tại thành phố Hồng Đô nơi ông công tác!
Ồ!
Trần Đại Tường giật mình, đây quả thật là một chuyện lớn, nếu như vậy, tranh đấu ở cấp trên có chút kịch liệt đây!
Xem ra chuyện của Bí thư Vi quá nhiều rồi, chuyện của mình ở đây ông ta cũng đã có chút quan tâm rồi!
Trần Đại Tường liền lập tức tổng kết ra một kết luận như vậy.
- Đúng rồi, sau khi người phụ nữ đó đến thành phố, ba của Nhĩ Chí liền cho người đưa người phụ nữ đó đến ở tại một khu biệt thự khác!
Trần Xảo Tú nói một câu như vậy.
Người phụ nữ đó vẫn luôn là người phụ nữ của Vi Hoành Thạch, đã mắc bệnh, Vi Hoành Thạch đó cũng không dám đến chỗ người phụ nữ đó nữa, đây chính là muốn giam khống người phụ nữ đó!
Việc này Trần Đại Tường cũng không thèm để ý đến, dù sao chuyện này cũng không liên quan đến mình quá nhiều, điều mà ông ta quan tâm nhất đó chính là tình hình của Vi Nhĩ Chí, chần chờ một chút, Trần Đại Tường nhỏ tiếng nói:
- Tiểu tú, thằng nhóc đó làm chuyện đó, con cũng nên cẩn thận chút, đừng để lộ ra tình hình!
Trần Xảo Tú lập tức hiểu được lời nói của ba mình, cũng không quá ngượng ngùng nói:
- Ba, ba yên tâm đi, chúng con là