Hội nghị thường vụ thành phố Cừ Dương đúng hạn lại tổ chức, lần này bởi vì có sự liên kết giữa Diệp Trạch Đào và Trần Đại Tường, nên cũng không hề có song gió gì, những yêu cầu của Diệp Trạch Đào đều đạt được.
Từ khi Thi Minh Cương bị đánh đỏ, Trần Đại Tường với Diệp Trạch Đào lại liên thủ, ngoại trừ các ban ngành trong thành phố, một số ở huyện cũng được điều chỉnh.
Cục Du lịch thành phố Cừ Dương do Lý Hòa Khánh đảm nhiệm, cục trưởng cục xúc tiến đầu tư do Giản Đào Bình đảm nhiệm, cục trưởng cục Tài Chính do Lư Hồng Dân đảm nhiệm. tất cả đều là người của phe Diệp Trạch Đào. Mấy người này sau khi đi theo phe Diệp Trạch Đào cũng làm việc rất xuất sắc, xem như nhóm chủ lực đầu tiên ở thành phố Cừ Dương.
Phó chánh văn phòng Ủy ban nhân dân Trần Thủy Giang là người của Triệu Hành Lâm, cũng coi như là thu hoạch sau khi Triệu Hành Lâm đi theo Diệp Trạch Đào. Cũng chính là vì sau khi Thi Minh Cương ngã xuống mà Triệu Hành Lâm vẫn không bị đánh đổ, đơi với những lực lượng kia của Thi Minh Cương mà nói cũng giống như sự thúc đẩy họ đi theo Triệu Hành Lâm, thì cũng sẽ nghe theo Diệp Trạch Đào. ảnh hưởng có thể nói là sâu xa.
Phó chủ nhiệm văn phòng Thành ủy Diệp Trạch Đào đề cử người đã đi theo Diệp hệ là Phương Bình Mẫu tới đảm nhiệm. Cục trưởng cục Văn hóa thì Diệp Trạch Đào đã đề cử Tô Thành Tùng đảm nhận, hai người này tuy rằng là năng lực hơi kém, nhưng cũng là người đi theo Diệp Trạch Đào.
Trừ những người này, những người thuốc Diệp hệ đều có một chút thu hoạch, thông qua hội nghị lần này, Diệp Trạch Đào coi như có một lực lượng nhất định ở thành phố.
Đương nhiên, Trần Đại Tường không phải là không có thu hoạch, bắt đầu đề cử Phó chánh văn phòng Ủy ban nhân dân Khương Linh lên đảm nhiệm Chánh văn phòng Ủy ban nhân dân, cục trưởng cục Xây dựng Hồ Linh Bình coi như là người của Trần Đại Tường.
Có thể nói hội nghị lần này là hội nghị phân quyền lực của Diệp Trạch Đào với Trần Đại Tường trước sự điều chỉnh của Thành ủy, nên tâm tình của mọi người cũng không tệ.
Cuộc họp cũng khá ổn rồi, Trần Đại Tường nói:
- Còn một việc, các ban ngành ở huyện Nham Bố cần điều chỉnh, chuyện điều chỉnh này đã kéo dài thời gian quá lâu rồi, nhân cuộc họp hôm nay, liền quyết định sự điều chỉnh ở huyện này đi!
Đồ Lan Vĩ nói:
- Đúng đấy, chuyện ứng viên Chủ tịch huyện và Phó Chủ tịch huyện thường trực của huyện này đã tranh luận một thời gian, cũng phải quyết định.
Diệp Trạch Đào gật đầu nói:
- Nghe nói huyện Nham Bố công tác hỗn loạn, nếu không định ra người điều chỉnh, nhất định sẽ ảnh hưởng tới việc triển khai công tác ở đó!
Diệp Trạch Đào nói:
- Cái huyện Nham Bố này, chuyện đấu đá nội bộ có chút nghiêm trọng!
Diệp Trạch Đào nói:
- Vậy thì phái một đồng chí từ ngoài tới là được mà!
Triệu Hành Lâm nói:
- Nhưng muốn đảm bảo ổn định thì cũng không được thay đổi quá lớn, có công tác gì cũng khó triển khai, lần trước cũng đã thảo luận chuyện ban ngành ở đó, tôi cho rằng vẫn là khả thi.
Tất cả mọi người thầm liếc mắt về phía Triệu Hành Lâm, lần trước thảo luận là do Thi Minh Cương định người, phần lớn đều là người Thi hê. Bây giờ Thi Minh Cương đã bị đánh đổ, Triệu Hành Lâm lại vẫn còn muốn bảo vệ người của Thi hệ!
Trần Đại Tường liền nghiêm túc nói:
- Tôi cho rằng thời giant hay đổi, chuyện gì cũng cầm suy xét lại cho kỹ, có thể lưu lại thì lưu lại, còn nếu không thể thì nhất định không giữ lại!
Diệp Trạch Đào nói:
- Tôi nghĩ Chủ tịch huyện thì sẽ không thay đổi, lần trước hội nghị cũng đã bàn do đồng chí Lý Bàn Trụ đảm nhận, tôi thấy được mà!
Lý Bàn Trụ là người Thi hệ, tuy nhiên lần này lại cũng không dính dáng vào chuyện với Thi Minh Cương, vỗn dĩ Thi Minh Cương bị đánh đổ thì hắn cũng không được coi trọng, nào ngờ lần này Diệp Trạch Đào lại nói vậy.
Vận may đúng là đến với Lý Bản Trụ rồi!
Mọi người biết, chỉ cần Diệp Trạch Đào có thải độ như vậy thì mọi việc coi như được quyết định.
Triệu Hành Lâm là người còn sót lại của Thi hệ, đương nhiên sẽ không phản đối việc này. Người của Diệp hệ tất nhiên đều tỏ thái độ đồng ý, Diệp Trạch Đào gật đầu nói:
- Tốt lắm, trước tiên quyết định như vậy đi, sau đó chuyện Phó Chủ tịch thường trực thì không dễ dàng thế, mọi người cùng bàn bạc cho ý kiến đi.
Triệu Hành Lâm đi theo phe Diệp Trạch Đào, hiện tại Diệp Trạch Đào lại đang ói giúp cho Triệu Hành Lâm, thông qua việc này, hai người càng tiến thêm một bước có quan hệ chặt chẽ với nhau!
Mọi người trong lòng đều biết rõ chuyện Chủ tịch huyện do Lý Bàn Trụ đảm nhiệm lần này là do Diệp Trạch Đào thể hiện thiện ý với Triệu Hành Lâm.
Doãn Tiểu Hoa sớm đã có dặn dò của Diệp Trạch Đào nói:
- Tôi thấy vẫn là phái những nhân viên đắc lực ở các huyện khác tới là thỏa đáng, phải thay đổi suy nghĩ của bọn họ rồi, phải thích nghi với hoàn cảnh.
Trần Đại Tường liền giả vờ nói:
- Trạch Đào, việc này cậu thấy thế nào? Tôi lại thấy lời Bí thư Doãn nói không sai.
Diệp Trạch Đào liền giống như trầm tư, một lúc mới nói:
- Huyện Lục Thương đang vào giai đoạn mấu chốt, muốn đổi ai cũng khó mà!
- Trạch Đào, đại cục làm trọng, Bí thư Doãn nói không sai, nếu như có thể điều động một số nhân viên đắc lực ở huyện Lục Thương tới đó, vẫn là tốt cho sự phát triển của toàn thành phố.
Nếu không biết nội tình, mọi người thấy Trần Đại Tường nói vậy còn tưởng rằng Trần Đại Tường đây là đang muốn nhân cơ hội này làm suy yếu lực lượng của Diệp Trạch Đào.
Diệp Trạch Đào vẫn không chịu hé răng.
Trần Đại Tường cười nói:
- Trạch Đào, lần này coi như cậu ủng hộ công tác ở thành phố.
Dường như bi Trần Đại Tường bức bách, Diệp Trạch Đào cười khổ nói:
- Xem ra Chủ tịch Trần là không muốn cho cán bộ ở huyện Lục Thương chúng tar a ngoài rồi. Vậy thì có hai đồng chí rất tốt, một là đồng chí Lạc Vũ, còn lại là đồng chí Chu Lâm Ngọc. Tôi thấy đồng chí Lạc Vũ cũng không tệ, quyết định cô ấy đi.
Trần Đại Tường liền cười:
- Trạch Đào à, cậu có gì kỳ thị nữ đồng chí hay sao, lần nào cũng nhằm vào đồng chí nữ.
Trần Đại Tường nói những câu này, mọi người cũng cười, thật đúng là như vậy, Diệp Trạch Đào không muốn phái ra tinh binh, lại cố ý đẩy phái nữ làm việc này.
Diệp Trạch Đào nói:
- Ông đừng coi thường đồng chí nữ ở chỗ chúng tôi, năng lực của họ đều là rất mạnh đấy.
Diệp Trạch Đào trầm tư nói:
- Tôi thấy như vậy đi, đồng chi Lạc Vũ tạm thời đừng động tới, để đồng chí Chu Lâm Ngọc đi!
Diệp Trạch Đào nói:
- Đến huyện Nham Bố là đảm nhiệm chức thường