Hồng Sắc Sĩ Đồ
Tác giả: Hồng Mông Thụ
Chương 963 - Loạn cục
Nguồn dịch: Nhóm dịch Hoa Hướng Dương
Sưu tầm:
Biên tập: metruyen
: kenwen
>
Bận rộn tới khuya mới về tới phòng, nhìn đồng hồ đã chỉ đến mười giờ đêm, Diệp Trạch Đào ngã xuống ghế salon ngủ thiếp đi vì mệt.
Khu kinh tế mới Giáp Hà chỉ trong một thời gian ngắn đã có thể phát triển nhanh như vậy, là người phụ trách toàn diện dự án, Diệp Trạch Đào muốn nghĩ ngơi cũng khó.
Hiện nay ngày càng nhiều thương gia đến khu kinh tế mới Giáp Hà này. Có những người đến đầu tư, cũng có kẻ đến tìm cơ hội làm ăn. Vì việc này, Diệp Trạch Đào ngoài những khu giành cho những chuyên gia liền cho xây dựng ra một khu bình thường cho những thương nhân để thu hút, chiêu nạp họ đến đây.
Cục diện bây giờ cũng không tồi, nếu như có thể tiếp tục duy trì, trở ngại sẽ không còn là vấn đề lớn nữa.
Xoa bóp huyệt thái dương, nhìn thấy món quà mà Nguyệt Lan tặng mình đặt trên bàn, Diệp Trạch Đào chợt nhớ ra rằng mình bận đến mức cả ngày không có lúc nào để ý đến món quà, Diệp Trạch Đào khẽ mỉm cười.
Thời gian trôi đi thật nhanh, mới đó thôi vậy mà đã rất lâu rồi không gặp cô học trò nhỏ, không biết tình hình của cô bây giờ ra sao, xem ra sự cạnh tranh với Dương Ngọc Tiên càng ngày càng gay gắt, kịch liệt đây, thành tích học tập không phải tự nhiên mà lên nhanh như vậy được!
Đưa tay ra lấy món quà, đang lúc Diệp Trạch Đào định mở ra thì chuông điện thoại trên bàn bỗng reo lên.
- Chủ tịch Diệp, thành phố Lan Phong vừa xảy ra một việc gây tổn thất nghiêm trọng!
Cố Minh Trung gọi điện thoại đến, vừa mở miệng nói đã khiến Diệp Trạch Đào phải cau mày.
- Xảy ra chuyện gì?
- Một thương nhân gọi điện thoại đến báo tại một khu vui chơi, những nhân viên ở đó và khách xảy ra tranh cãi, kết quả là đánh nhau đến trọng thương, cảnh sát đến bọn họ vẫn nhận lỗi về mình, ngoài những người bị thương, toàn bộ những người có mặt ở đó đều được đưa về đồn cảnh sát.
- Tôi sẽ đến đó ngay.
Gác điện thoại, Diệp Trạch Đào đứng dậy mặc quần áo, ngồi vào xe lái xe đến khu xảy ra sự việc.
Khu ăn chơi giải trí mà lại xảy ra chuyện như vậy!
Diệp Trạch Đào lắc đầu thở dài, từ trước tới giờ hắn vẫn không hề thích đến những nơi như thế. Trong suy nghĩ của Diệp Trạch Đào, những người đến đó có một vài mục đích sau, một là áp lực của họ quá lớn, chạy đến đó hò hét một trận để xả stress, thế nhưng sau khi uống rượu xong, sau khi hò hét, về tới nhà vẫn không có cách nào giảm bớt được áp lực công việc. Còn một loại nữa đó chính là có một vài đôi nam nữ yêu nhau muốn mượn nơi đây để ôm ấp nhau, làm những việc mờ ám, đương nhiên vẫn có một bộ phận đến đây là vì sở thích.
Ngồi trên xe, Diệp Trạch Đào nghĩ, mấy nơi như thế chỉ cần lơ là một chút là y như rằng sẽ xảy ra chuyện, cũng không biết người của khu này có phải cũng như thế không nữa.
Dù sao thì đối với những nơi như thế này, Diệp Trạch Đào cũng không nắm rõ, kêu hắn chạy đi hát karaoke, đối với hắn mà nói đó là việc làm phí phạm thời gian.
Diệp Trạch Đào cũng không rõ tình hình, chuyện như thế này xảy ra, đối phương dù sao cũng là người đến đây đầu tư, do đó cũng phải ra mặt phân giải mới được.
Xe vừa tới nơi, Cố Minh Trung đã chạy đến:
- Chủ tịch Diệp, có chút nội tình!
Nhìn điệu bộ có vẻ nghiêm trọng của Cố Minh Trung, Diệp Trạch Đào đoán được nhất định có nội tình không thể nói cho người ngoài biết:
- Anh lên xe rồi nói!
Xe vẫn chưa dừng lại Cố Minh Trung đã nhảy lên xe.
- Chủ tịch Diệp, tôi biết được chút ít về sự việc, kẻ bị đánh là người của tập đoàn Tân Vũ. công ty này là do ông tổng Trần Hỉ Toàn góp vốn đầu tư xây dựng lên, thực lực của tập đoàn này ở miền nam rất lớn.
Diệp Trạch Đào dĩ nhiên là biết công ty này, trong tổng đầu tư vào khu Giáp Hà, mức đầu tư của tập đoàn này lên tới sáu trăm triệu, không phải là một đơn vị đầu tư nhỏ.
- Nữ chủ tịch hội đồng quản trị của công ty này tên là Hoàng Tích Tĩnh, lần này cô ta đến đây là muốn xem xét tình hình của thành phố Lan Phong. Bọn họ hôm nay đến khu giải trí để hát Karaoke. Tại chỗ Hoàng Tích Tĩnh ngồi bỗng có một đám người đến bao vây, kết quả là xảy ra xung đột lớn như thế, hai bên đánh nhau rất gay cấn, thế nhưng, người của tập đoàn Tân Vũ rõ ràng không phải là đối thủ của đám người kia, có một người trong đám đó bị đánh trọng thương.
Người phụ nữ đó chắc hẳn là rất xinh đẹp!
Diệp Trạch Đào nghĩ thầm, những việc như thế này xảy ra thường xuyên ở mấy tụ điểm vui chơi giải trí, một người con gái xinh đẹp bị một đám thanh niên túm lại đùa giỡn, kết quả là xảy ra tranh chấp, cãi cọ, trong phim, trong sách báo có vô số những tình huống như vậy.
Nghĩ đi nghĩ lại, nếu như chỉ đơn giản như vậy thì Cố Minh Trung sẽ chẳng có thái độ lo lắng nghiêm trọng như vậy, trong chuyện này lẽ nào còn có ẩn khuất gì chăng?
Diệp Trạch Đào liền nhìn Cố Minh Trung hỏi:
- Đây là sự tranh chấp trong nội bộ của khu giải trí, có nội tình gì bên trong sao?
Sự tranh chấp trong những khu vui chơi giải trí là việc khá phổ biến, Diệp Trạch Đào chợt thấy có gì đó không bình thường, nhìn điệu bộ của Cố Minh Trung, dường như đằng sau vụ việc này còn có điều gì đó.
- Chủ tịch Diệp, anh biết đấy, gần đây tôi cũng có quan hệ với bên thành phố Lan Phong.
Diệp Trạch Đào khẽ gật đầu, Cố Minh Trung là người rất khôn ngoan, lanh lợi, gần đây mượn sự phát triển của khu kinh tế mới Giáp Hà, anh ta đã kết giao thân mật với đủ các hạng người, nhưng đồng thời cũng có không ít những người bằng hữu có tầm nhìn hạn chế.
Biết người có thể ngồi lên xe của Diệp Trạch Đào là người tâm phúc với hắn, Cố Minh Trung liền nói:
- Vỗn dĩ tôi cũng nghĩ đây chỉ là chuyện bình thường, kết quả tôi nhận được một cuộc điện thoại, đây là cuộc điện thoại của một người được hoan nghênh ở đây, anh ta bí mật nói với tôi có người muốn gây chuyện để làm xấu vẻ mặt của thành phố Lan Phong, để cho những người đã đến đây đầu tư phải hoang mang, lo sợ.
Diệp Trạch Đào chợt giật mình, việc này cũng là việc mà bản thân hắn luôn luôn âm thầm quan sát. Những người đến đây đầu tư từ trước biết rằng thành phố Lan Phong vốn dĩ không được yên bình như biểu hiện bên ngoài mà họ nhìn thấy, đằng sau vẻ yên bình ấy có một thế lực xã hội đen, chỉ là sau khi đến thành phố Lan Phong, bản thân hắn chưa hề trông thấy bất cứ hành động gì của tổ chức xã hội đen.
Lẽ nào những kẻ xã hội đen bắt đầu xuất chiêu sao?
Diệp Trạch Đào nhắm mắt trầm tư suy nghĩ.
Việc này nếu như có sự nhúng tay của đám xã hội đen, nhất định không thể xem xét vấn đề một cách qua loa, đại khái được.
- Về bên phía cảnh sát thì thế nào?
Diệp Trạch Đào chợt hỏi.
- Chủ tịch Diệp, Cục trưởng cục Công an thành phố Lan Phong Trâu Vĩnh Biên hôm qua vừa hay