Mỗi lần dạ hội của Kinh Nghi trôi qua, từ trước cho đến nay cộng đồng mạng đều không hề bình tĩnh, chỉ có điều nếu so sánh năm nay với mấy năm trước thì có vài chỗ bất đồng. Năm trước sau khi bọn họ trở về đều chỉ quan tâm đến những lời biểu đạt cảm ơn cùng lời chúc phúc của các nghệ sĩ trên Weibo, nhưng mà năm nay, cộng động mạng rõ ràng cực kỳ quan tâm đến một người —— Giản Yên.
Không biết trong đêm nay tên của Giản Yên đã bị search biết bao nhiêu lần, ban đầu là bởi một màn khiêu vũ bị người qua đường điên cuồng biểu lộ, sau đó cái bài viết 'Gây chuyện mà chạy' cứ như vậy rồi lại tiếp tục đến, giữa lúc người qua đường còn chưa kịp tiêu hóa hết những cái này thì trên mạng tiếp tục lại tung lên một cái scandal, tạp chí giải trí Tiểu Tiểu bị người khác tố cáo, tung tin đồn ác ý, bịa đặt tạo scandal với nghệ sĩ, phỉ báng danh dự nghệ sĩ.
Mà cái thời gian bị tố cáo lại trùng hợp với thời gian mà Giản Yên chứng minh bản thân mình không hề 'Gây chuyện mà chạy', cộng đồng mạng bắt đầu biến thành Holmes:
——Nói như vậy tức là tạp chí giải trí Tiểu Tiểu bịa đặt lời nói dối ở sau lưng người ta?
——Chậc chậc, bọn họ nuốt trôi sao? Mà nghe nói, cái bài viết lần trước khi Giản Yên leo lên xe La thần chính là do tạp chí giải trí Tiểu Tiểu tung tin ra!
——A! Chính là cái bài viết nói Yên Yên chúng ta bị người bao dưỡng đúng không? Mẹ nó! Hóa ra là cái tạp chí này gây chuyện!
——Không phải trước đây cái tạp chí này bị người ta tố cáo rằng làm giả một cái scandal sao, vậy mà lần này còn dám tung ra nữa a?
—— Yên Yên của chúng ta vừa mới phục xuất có làm gì để chọc tới ai đâu? Tết đến rồi a, cửa đều đóng hết cả rồi, chó điên mau về nhà đi!
Trên mạng mỗi người nói một kiểu, nhưng chung quy ai cũng không có cái ý kiến gì khác. Cái tạp chí Tiểu Tiểu này đắc tội với người ở trong giới không phải chỉ có một mình Giản Yên, cái tạp chí này của bọn họ làm việc không biết điểm dùng, hút máu của nghệ sĩ để kiếm lời, đã sớm bị người người chán ghét. Lần này bị tố cáo mọi người đều mượn thế đẩy ngã tường, hầu hết tất cả người qua đường đều vô cùng nhất trí đem nòng súng chĩa về một hướng, đương nhiên cũng có vài bình luận của antifans chen lẫn vào:
——Giản Yên chơi chiêu này hơi bị lưu manh a, chuyện bé xé ra to?
——Bối cảnh hùng hậu a bối cảnh sau lưng thật sự hùng hậu a, tầm mắt của Giản Yên chú ý tới liền biến mất!
——Ách. . . Ta nhớ không lầm, Giản Yên đã làm sáng tỏ rằng xe không phải do nàng lái, xin hỏi nàng muốn truy cứu cái gì? Nàng còn có điểm đen nào hay sao mà sợ?
——Tạp chí giải trí Tiểu Tiểu thật xui xẻo a, ai bảo làm chướng ngại vật của người ta làm chi, bây giờ bị đá một cái bay ra ngoài rồi!
Ở trên mạng mọi người đều tranh luận không ngớt, từ đầu đến cuối Weibo chính thức của tạp trí giải trí Tiểu Tiểu vẫn duy trì trầm mặc, giống như việc này không hề liên quan tới mình. Nhưng thật ra lão bản của bọn họ đang cố sức tránh phiền phức, hắn nhận được văn bản của luật sư thì lập tức gọi cho Lê Vi Khanh cùng Tần Dao, người gặp rắc rối vào lần bị tố cáo này không chỉ có mỗi tạp chí Tiểu Tiểu, mà còn có Tần Dao, cùng đám người bày trò ở phía sau.
Tần Dao đưa Lê Vi Khanh tiến vào bệnh viện, chuông điện thoại cứ vang lên liên tục không để cho nàng yên, nàng tức giận nói: "Xảy ra chuyện gì? Chút chuyện nhỏ này thôi mà cũng xử lý không được?"
Lão bản khổ đến không thể tả nổi: "Tần tiểu thư, bên trên đã phái người xuống đây tra xét rồi, chuyện này, nhất định không xong với bọn họ đâu!"
"Bằng không. . . Ngài gọi điện thoại cho Lê tổng thử xem?"
Tần Dao nghe hắn nói như vậy liền nhíu nhíu mày, lúc trước nếu như những chuyện này kéo dài bị người khác tố cáo thì Lê Thiếu Dương đều ở sau lưng hỗ trợ xử lý, lại không nói tới lần này cũng không phải là chuyện nhỏ gì, thêm cả Lê Thiếu Dương lại vừa cãi nhau với Lê Vi Khanh, chỉ sợ hắn sẽ không dễ dàng đồng ý như vậy.
"Dao Dao." Lê Vi Khanh nằm ở trên giường bệnh mở mắt ra, tay nàng có treo một bình nước biển, tâm tình không còn kích động như trước, ngữ khí bình tĩnh nói: "Tạp chí bên kia nói như thế nào rồi?"
Tần Dao nhìn sắc mặt của nàng, động viên nói: "Không có chuyện gì đâu, có mình ở đây, cậu cứ nghỉ ngơi thật tốt đi."
Lê Vi Khanh thường xuyên bị đau nửa đầu, bây giờ gặp chuyện lại càng nghiêm trọng hơn, ngay lúc này nàng đau đầu đến cau mày lại, vẫn cứ hỏi: "Nói cho mình nghe đi."
Tần Dao thấy nàng kiên trì như vậy không khỏi thẳng thắn nói: "Tạp chí, có khả năng không ổn."
Trong nháy mắt sắc mặt của Lê Vi Khanh liền trắng bệch, Tần Dao nắm lấy tay nàng nói rằng: "Đừng lo lắng còn có mình ở đây, mình sẽ giúp cậu xử lý."
Lời của nàng vừa nói xong thì Lê Vi Khanh rút tay mình về, sâu sắc nhìn vào mắt của Tần Dao, nói rằng: "Gọi điện thoại cho anh mình đi."
"Khanh Khanh."
Lê Vi Khanh quay đầu về một bên khác, vai run rẩy: "Nhanh đi."
Tần Dao cắn răng gọi điện thoại cho Lê Thiếu Dương, sau khi đầu dây bên kia bắt máy liền đem điện thoại đưa lại cho Lê Vi Khanh, trong phòng chỉ còn dư lại tiếng nói chuyện nhàn nhạt: "Em đáp ứng anh sẽ trở về, anh giúp em xử lý chuyện tạp chí đi."
Đầu dây bên kia nói: "Em trở về một mình."
Lê Vi Khanh đưa mắt nhìn sang Tần Dao, ngưng vài giây: "Được, em biết rồi."
Lê Thiếu Dương nhẹ nhàng thở dài, Lê Vi Khanh nhắm mắt lại, ngực đau đến phát run, nàng không biết đến cùng có phải là bởi vì Kỷ Vân Hân từ chối, hay là bởi vì đoạn tình cảm này cuối cùng cũng phải kết thúc.
Tần Dao nhìn nàng tắt điện thoại đi thì gọi tên: "Khanh Khanh."
Lê Vi Khanh quay đầu nhìn nàng, ánh mắt bình tĩnh nói: "Mình muốn ở một mình yên tĩnh một chút, cậu đi về trước đi."
Tần Dao không yên lòng: "Mình bồi cậu."
Lê Vi Khanh lắc đầu: "Không cần."
Tần Dao nắm chặt tay lại, xoay người rời đi.
Vào đêm khuya cùng ngày, tạp chí giải trí Tiểu Tiểu tung ra bài viết thanh minh, là một phong thư xin lỗi, trong thư biểu đạt sự áy náy vô cùng sâu sắc đối với Giản Yên, không làm rõ chân tướng mà còn ngông cuồng phỏng đoán tung tin ra, là trách nhiệm của tạp chí, bọn họ nguyện ý một mình gánh chịu trách nhiệm đồng thời tích cực phối hợp điều tra, bài viết được đăng lên cộng đồng mạng đều như ong vỡ tổ:
—— Hóa ra là sự thật, cái tạp chí này thật sự trâu bò a, làm như thế nào mà lại trụ được đến bây giờ?
—— Cũng không phải là lần đầu tiên, lần trước scandal của Duyệt Duyệt chúng ta không phải là do bọn họ tung tin ra sao!
—— Buồn nôn, tạp chí này chuyên môn đi hút máu nghệ sĩ, đóng cửa đi!
—— Đúng đúng đúng, đóng cửa đi!
Tạp chí giải trí Tiểu Tiểu thật sự phải đóng cửa, trước khi sang năm, không chỉ có bên trên tạo áp lực mà còn có Kinh Nghi đứng ra, bộ công quan của Kinh Nghi đối đầu trực tiếp với tạp chí Tiểu Tiểu, nghe nói lão bản của Kinh Nghi cũng đều tham gia vào, tạo ra một làn sóng danh tiếng về việc bảo vệ nghệ sĩ của Kinh Nghi, độ thiện cảm của tất cả mọi người đối với Kinh Nghi càng ngày càng nhiều hơn. Vốn dĩ Kinh Nghi thanh lưu ở trong giới giải trí cũng đã làm cho bọn họ có một chút sự yêu thích đối với cái công ty này, mà hành động bảo vệ nghệ sĩ lần này của bọn họ lại tạo thêm một làn sóng, càng làm cho sự yêu thích Kinh Nghi của người qua đường tăng lên gấp bội, hơn nữa còn có fans yêu thích đến nỗi muốn trực tiếp đi làm nghệ sĩ, muốn làm nghệ sĩ dười cờ của Kinh Nghi!
Lần này cái tên Kinh Nghi xuất hiện trên khắp các mặt báo, bộ công quan cùng người qua đường luôn chuyển động cùng nhau, phía dưới Weibo đều xuất hiện vô số bình luận, không ít công ty giải trí còn bình luận dưới Weibo Kinh Nghi nói chính mình cũng có thể làm tốt được giống như vậy, Weibo chính thức của bọn họ đều gửi đi những lời hay ý đẹp, nhưng lại bị người qua đường cướp đi vị trí ở phía dưới phần bình luận của Kinh Nghi, người qua đường lúc này gọi Kinh Nghi là công ty giải trí số một, cuối năm, trên mạng đều rất vui vẻ náo nhiệt.
Hai cái scandal trên người Giản Yên cứ như thế liền được rửa đi, tuy rằng vẫn còn antifans cùng thuỷ quân vẫn cứ theo đuôi nàng mà hất nước bẩn, thế nhưng mắt của người qua đường lại sáng như tuyết, hoặc cũng có thể nói, bọn họ xem những tấm ảnh chụp của Giản Yên đẹp đến nỗi con mắt đều sáng rực giống như đèn pha. Chỉ mới có ba, bốn ngày, cái video khiêu vũ kia của Giản Yên đã bị biên tập thành đủ mọi thể loại phiên bản khác nhau, phong cách hiện đại hay cổ đại gì cũng đều có, ngoài ra, cũng không thể thiếu những bức ảnh được vẽ lại bằng tay, thậm chí còn tràn ra vô số những mẫu chuyện, siêu thoại Giản Yên, Giản Yên một trăm lẻ một câu chuyện vân vân, tất cả đều có đủ. Giản Yên sau khi quay xong phân cảnh liền nhìn thấy Tô Tử Kỳ đang ôm điện thoại di động nhìn chăm chú vào màn hình, nàng cười: "Tô tỷ, xem cái gì vậy?"
Tô Tử Kỳ đem ảnh đại diện mà chính mình vừa mới đổi đưa cho Giản Yên xem: "Thật không tệ, đẹp muốn chết."
Giản Yên cười: "Làm gì có."
Đến cùng thì vẫn là dùng ảnh chụp của chính mình để đặt lên, Giản Yên vẫn có chút xấu hổ, nàng nói: "Đổi cái khác đi."
Tô Tử Kỳ lắc đầu: "Vậy không được, bây giờ chị là người đại diện chính thức của em, làm sao có thể đổi đi được."
Giản Yên không biết phải nói gì thêm, nàng đi vào trong lều, trên tay cầm lấy một ly trà nóng, Tô Tử Kỳ đi tới bên cạnh nàng, lại gần nàng nói: "Lê Vi Khanh đi rồi."
"Đi rồi?" Giản Yên choáng váng: "Đi đâu?"
Ánh mắt Tô Tử Kỳ tối sầm lại: "Xuất ngoại tránh đi một chút, nếu như nàng không chạy đi, chắc chắn sẽ bị liên lụy."
Đã tra ra được Tần Dao, chẳng lẻ lại không tra ra được Lê Vi Khanh? Chỉ có điều phỏng chừng việc này thật sự sẽ tốn rất rất nhiều tiền, coi như thật sự tra ra được là Lê Vi Khanh làm, thì sau lưng nàng còn có Lê gia chống lưng, cho nên Giản Yên mới thấy nếu không làm được gì thì thôi, cũng không hoàn toàn đuổi cùng gϊếŧ tận.
Giản Yên nhấp một hớp trà nóng nói: "Đúng là nàng chạy trốn rất nhanh."
Tô Tử Kỳ lắc đầu một cái không lên tiếng.
Buổi chiều chỉ quay có hai, ba phân cảnh, nay là ba mươi tết, không ít người trong đoàn phim đều được nghỉ, Giản Yên cũng có ba ngày nghỉ, nàng đêm nay cũng được cho nghỉ, mùng bốn tiếp tục quay phim, Tô Tử Kỳ thấy vẻ mặt của Giản Yên không vui thì đổi chủ đề: "Tết đến em ở lại khách sạn hay sao?"
Giản Yên tiếp tục uống vào một hơi nước ấm nói: "Chắc vậy."
Tô Tử Kỳ suy nghĩ một hồi: "Nếu không em sang nhà chị?"
Giản Yên lắc đầu: "Lười lắm, em thà ngủ ở trong khách sạn còn hơn."
"Càng ngày càng . . ." Tô Tử Kỳ nói thầm: "Sang năm phải sắp xếp cho em tập luyện thể hình mới được."
"Tô tỷ. . ."
Mang theo chất giọng cầu xin năn nỉ vang lên, Tô Tử Kỳ đưa tay gõ gõ vào đầu nàng một cái: "Được rồi được rồi, vào chuyện chính này, hai ngày trước HIU có liên hệ với chị, bên họ muốn sau khi sang năm tìm em kí hợp đồng quay quảng cáo."
HIU là thương hiệu sữa tắm có lượng tiêu thụ rất cao ở trong nước, bởi vì giá cả rất phải chăng nên rất được quần chúng yêu thích, năm ngoái bọn họ có ra mắt một sản phẩm mới, chỉ được giới thiệu rằng khi sử dụng sữa tắm của HIU, làn da sẽ giống như làn da của trẻ sơ sinh. Nhưng cái sản phẩm mới này đến nay vẫn chưa có quay một cái quảng cáo nào, bọn họ vốn định để sang năm rồi sẽ tìm nghệ sĩ, ai mà biết ngày đó sau khi nhìn thấy Giản Yên khiêu vũ thì bọn họ liền vỗ bàn một cái quyết định chọn người này, lập tức liên hệ với Tô Tử Kỳ.
Tô Tử Kỳ không có đồng ý ngay lập tức, mà trả lời với bọn họ rằng sẽ xem xét lại, sau lần scandal này nổi lên Giản Yên cũng có không ít thương hiệu liên hệ mời nàng quay quảng cáo, nàng vẫn còn đang cân nhắc kĩ càng, nếu lựa chọn HIU thì cũng là một sự lựa chọn không tồi, cho nên nàng mới hỏi Giản Yên.
Giản Yên cười khổ: "Người khác đều dựa vào mặt mày để kiếm cơm, còn em thì lại dựa vào tấm lưng để kiếm cơm."
Tô Tử Kỳ phốc một tiếng nở nụ cười: "Có thể kiếm được cơm là tốt lắm rồi, em không biết trong cái giới này có bao nhiêu người chết đói đâu!"
"Nói nhiều cũng vậy thôi." Giản Yên gật đầu nói: "Em sẽ suy nghĩ thêm."
Tô Tử Kỳ: "Không cần gấp, sang năm nói cho chị biết cũng không muộn."
Sau khi hai người nói chuyện xong thì Giản Yên nhận được điện thoại của Cố Thái, nói nàng buổi tối đến sớm hơn một chút, Tranh Tử đã đi đón Vu Duyệt, hai người đấy buổi tối cũng sẽ cùng sang đây, Giản Yên cúp máy Tô Tử Kỳ đưa mắt nhìn sang: "Bạn em à?"
"Bạn em." Giản Yên nghĩ đến vừa rồi Cố Thái có nhắc tới Vu Duyệt thì cắn cắn môi: "Tô tỷ, buổi tối chị có chuyện gì không?"
Tô Tử Kỳ cau mày: "Buổi tối chị có một buổi tiệc."
Giản Yên cười cười: "Vậy thì thôi."
Tô Tử Kỳ ngờ vực nhìn vào mắt nàng, màng cửa bị xốc lên, bên ngoài có người gọi: "Giản Yên, Cố đạo diễn tìm cô!"
Giản Yên như một làn khói chạy ra ngoài.
Kết thúc buổi quay phim đã là hơn năm giờ chiều, Tô Tử Kỳ cũng đã đi trước, trước khi rời đi còn gửi cho nàng một cái tin nhắn nói nếu như nàng buồn chán quá liền gọi cho chị ấy, để chị ấy tới đón nàng ra ngoài ăn tất niên, Giản Yên ngoan ngoãn trả lời một chữ "Vâng" rồi đặt điện thoại xuống.
Cuối năm, bên trong đoàn phim đều tràn ngập không khí vui vẻ, Cố đạo diễn rất hào phóng phát cho mỗi người một bao lì xì may mắn, Giản Yên nhận được tiền lì xì liền cười híp mắt: "Cảm ơn Cố đạo diễn."
Cố đạo diễn vô cùng hài lòng khi hợp tác với nàng, hắn biết vài hôm trước nàng bị trên mạng thổi một trận phong ba bão táp, hắn lại cầm thêm một phần khác đi ra: "Chúc những xui xẻo đều sẽ đi hết."
Giản Yên nở nụ cười.
Sau khi ra khỏi phim trường Giản Yên liền leo lên trên xe của Cố Thái, này là do Cố Thái lo lắng nàng sẽ không đến nên mới tự mình đi tới đón người, Giản Yên sau khi lên xe liền ngáp một cái: "Mọi người đều đến hết rồi sao?"
Cố Thái quay đầu: "Đều đã đến hết rồi, mà mình nghe nói Cảnh Viên cùng Cố Khả Hinh cũng ở trong đoàn phim của cậu, cậu có thân thiết với các nàng không a?"
Giản Yên tựa lưng vào ghế ngồi, nhắm mắt lại: "Không thân."
"Ách." Cố Thái vỗ vỗ bả vai của nàng: "Mình cũng đâu có nhờ cậu làm cái gì đâu."
Giản Yên vung tay nàng ra khỏi vai mình: "Thôi thôi, stop, mình thật sự không thân với hai chị ấy, cho nên bọn họ cũng không lại đây chơi đâu."
Cố Thái gõ gõ vào cái trán của nàng: "Cậu đây chính là không biết kết bạn!"
Tính cách của Giản Yên không hề giống như tính cách của Cố Thái, không phải là loại người vừa gặp người khác liền thân thiết được, nàng rất chậm nhiệt, vì lẽ đó bạn bè bên người nàng cũng không nhiều, Cố Thái thấy dáng vẻ không hứng lắm của nàng thì hỏi: "Vừa rồi không thấy La thần a, cô ấy không có ở đó sao?"
Giản Yên đánh cho nàng một cái liếc mắt: "Chị ấy đi tham gia hội học thuật."
"Tâm không muốn suy nghĩ lại một chút?"
"Cậu thật sự nói rất nhiều!"
Cố Thái bị nàng làm cho nghẹn lại, không có lên tiếng một hồi lâu.
Lúc đến quán bar là vào nửa tiếng đồng hồ sau, vừa bước vào cửa liền nghe được âm nhạc náo động ồn ào, trên sàn nhảy người thì điên cuồng khiêu vũ, người thì nhịp chân theo nhạc, Cố Thái lôi Giản Yên đi vào bên trong, đến cửa một căn phòng thì nàng nhìn Giản Yên lớn tiếng nói: "Ở bên trong!"
Giản Yên mở cửa phòng đi vào, không giống như bên ngoài mang theo âm thanh đinh tai nhức óc, trong phòng vang lên một điệu nhạc nhẹ nhàng, có mùi rượu, có mùi thuốc lá, trong không khí thoang thoảng một mùi không thể diễn tả được, vài loại mùi hương trộn lẫn vào nhau, suýt chút nữa Giản Yên không chịu được lập tức nôn ra ngoài, nàng lắc đầu: "Đợi một chút nữa rồi hẳn đi vào."
Cố Thái không hiểu: "Sao vậy?"
Giản Yên đè xuống cảm giác buồn nôn ở trong lồng ngực, hít thở hai cái thật sâu, nàng còn chưa kịp nói gì liền nghe có người chen vào: "Hai người các cô chen chúc đứng ở trước cửa làm cái gì vậy?"
Là Vu Duyệt.
Vu Duyệt mặc vào một chiếc váy ngắn liền thân làm bằng da bò, y phục bó sát vào thân người, đường cong thon thả, váy ngắn ôm trọn bờ mông, một đôi chân vừa thon vừa dài lộ ra, nàng còn mang lên một đôi giày cao gót, trang điểm đậm, Giản Yên đơ ngươi vài giây mới nói: "Vu Duyệt?"
Cùng Vu Duyệt kiêu căng khinh người ở trong ký ức hoàn toàn khác nhau.
Trên tay Vu Duyệt mang theo rượu nói: "Rốt cục cô cũng đã đến rồi, đi vào uống hai ly không?"
Giản Yên xua tay: "Tôi không uống rượu."
Vu Duyệt cười khẽ: "Tới đây không uống rượu thì uống gì a?"
Cố Thái cũng cười theo: "Yên Yên không thích mùi rượu, đi vào trong ngồi chơi một chút là được rồi."
Ba người đi vào trong, trên ghế sô pha có một người đang ngồi ở đấy, người kia nhìn thấy Giản Yên thì phất tay lên: "Giản tiểu thư."
Là bà chủ của cửa hàng lễ phục kia, lần trước gặp mặt cũng cảm giác nàng giống như thế này, nàng mặc vào một chiếc váy bông thanh lịch, màu lam đậm, giống như hòa vào cùng một chỗ với căn phòng này, chỉ mơ hồ nhìn thấy được đường dáng của vóc người, Giản Yên thấy nàng thì cũng phất tay cười nói: "Xin chào."
"Khách sáo như vậy làm cái gì." Cố Thái rất rất thân mật nói: "Người này là Giản Yên, lần trước các chị đã gặp rồi, các chị cứ gọi nàng là Yên Yên, chị này là Tranh Tử, người này là. . ."
"Không cần giới thiệu." Vu Duyệt bưng một ly rượu lên: "Tôi với cô ấy rất thân thiết với nhau."
Cố Thái vừa nghe liền cau mày, không phải trước đây hai người còn nói không quen biết nhau sao? Làm sao hiện tại liền rất thân thiết? Tranh Tử thấy thế đứng lên gọi: "Cố Thái, bồi tôi ra ngoài lấy chút đồ ăn vặt nha?"
Cố Thái vò đầu: "Há, được."
Nàng bị Tranh Tử kéo ra ngoài, trong phòng khách chỉ còn dư lại mỗi Giản Yên cùng Vu Duyệt, hai người ngồi với nhau cứ như gần như xa, chỉ có tiếng bài hát nhàn nhạt phát ra ở xung quanh hai người, Vu Duyệt bưng ly rượu lên uống vào một hớp nói rằng: "Sao hôm nay bảo mẫu của cô không có đi theo cô vậy?"
Nàng nói xong lời này thì vẻ mặt liền trở nên kỳ quái, vốn dĩ ngày hôm nay nàng không có ý định tới đây, thế nhưng nghe được Cố Thái nói Giản Yên cũng tới, nàng đã nghĩ người kia chắc chắn sẽ không yên tâm để Giản Yên đi đến quán bar, khẳng định sẽ muốn cùng đi tới đây xem một chút, vì vậy nàng tỉ mỉ lựa chọn trang phục, chính là muốn nói cho người kia biết, ba năm nay, nàng sống rất tốt.
Nhưng nàng tính sai rồi, khi đi đến trước cửa nàng chỉ nhìn thấy mỗi Giản Yên cùng Cố Thái đang lôi kéo nhau, nàng đứng một lúc lâu cũng chưa thấy được bóng dáng của người nọ.
Tẻ nhạt vô vị.
Giản Yên thấy nàng như vậy thì cất tiếng gọi: "Vu Duyệt."
Vu Duyệt quay đầu nhìn nàng, có chút mất hứng nói: "Sao đây? Có phải bây giờ cô rất đắc ý đúng không? Khẳng định cô đang đắc ý muốn chết."
Nàng cứ như vậy mà khóc lóc om sòm thẳng thắng thể hiện thái độ đố kị rõ ràng, nhưng mà không làm cho người ta cảm thấy phiền, trái lại còn có mấy phần đáng yêu, Giản Yên nói: "Cô vẫn còn để ý tới sao?"
"Lẽ nào tôi không được để ý sao?" Vu Duyệt cầm ly rượu nói: "Mấy năm qua tôi liều mạng bò lên, tôi liều mạng bò lên cao hơn, tôi đã nghĩ nếu đứng càng cao, tôi đã nghĩ như vậy thì chị ấy mới có thể thấy được, tôi muốn làm cho chị ấy hối hận, thế nhưng chị ấy ngay cả một cái tin nhắn cũng đều không có gửi qua cho tôi, còn cô đây, vừa mới phục xuất liền bị chị