Những ngày tiếp theo, Alice luôn tìm kiếm bạn trai cho Từ Thiên Phương. Nhưng gặp ai, cô cũng đều không hài lòng, cô cứ cảm thấy bọn họ thiếu cái gì đó, mà cô không thể diễn tả được. Từng người từng người bị loại không thương tiếc, chẳng ai có thể làm cô hài lòng.
Ngồi trên ghế xoay, Từ Thiên Phương ánh mắt quét từ đầu đến chân người đàn ông đang đứng trước mặt. Dù anh ta có vẻ ngoài khá đẹp mã, nhưng không phải mẫu người mà cô thích.
" Loại!" Từ Thiên Phương thở dài lên tiếng, cô bỏ thời gian để tự mình lựa chọn, nhưng lại không tìm ra người ưng ý.
Người đàn ông dáng vẻ buồn bã, không khỏi thất vọng ra về. Chờ cho anh ta đi khuất, Từ Thiên Phương mới nhìn Alice nói." Không có người nào tốt hơn sao? Tôi không biết là đàn ông ở đây không hề có tố chất đến vậy, ai cũng một màu chả ra làm sao!"
" Tiểu thư, tôi sẽ tìm kiếm thêm! Lần sau tôi sẽ chọn kỹ càng hơn một chút!" Alice cúi đầu đáp. Bề ngoài cô ta dường như rất bình ổn, nhưng nội tâm lại đang gào thét đến lợi hại. Những người đàn ông được chọn đến đây đều thuộc hàng cực phẩm, vậy mà cô ấy lại không ưng được dù chỉ một người.
" Mong là cô không làm tôi thất vọng! Nên nhớ là tôi không có nhiều thời gian đâu, cô phải làm việc nhanh nhẹn hơn đó!" Từ Thiên Phương vẻ mặt khó chịu nói, cô ôm con mèo đứng lên đi ra ngoài.
" Mẹ ơi, con khổ quá mà!" Alice gương mặt như muốn khóc ròng kêu lên, cô thấy Từ Thiên Phương dường như càng lúc càng khó tính.
Một tháng sau, tại khách sạn 5 sao.
Trong phòng tổng thống sang trọng, Hoàng Phủ Thiên Kỳ đang nhâm nhi ly rượu trên tay, gương mặt không cảm xúc. Có lẽ là do bị Hoàng Hậu đả kích quá lớn, nên não bộ bị rối loạn mất rồi.
" Thiếu gia, hay là chúng ta về nước đi! Hôm nay ngài chính thức hết sạch tiền rồi!" Ân Vệ ngồi bên cạnh lo lắng lên tiếng.
" Không về! Bọn họ đừng nghĩ ép buộc được ta!" Hoàng Phủ Thiên Kỳ hờ hững trả lời, ánh mắt vô hồn nhìn bên ngoài cửa sổ.
" Chúng ta ở đây hơn 1 tháng rồi! Tiền cạn sạch, đồng hồ của ngài cũng bán mất rồi! Giờ chẳng còn gì để cầm cố được cả, lúc bỏ đi ngài không mang nhiều đồ vật có giá trị, ngoài chiếc đồng hồ kia ra. Nội trong ngày hôm nay, nếu chúng ta không thanh toán tiền phòng, thì chúng ta sẽ bị đuổi ra ngoài!"
" Ngài là hoàng tử cao cao tại thượng, không thể để bị sỉ nhục như vậy được! Mặt mũi Hoàng Gia sẽ bị ngài ném xuống đất hết!" Ân Vệ nói hết lời, mục đích khuyên nhủ Hoàng Phủ Thiên Kỳ trở về.
" Ta đúng là ngu ngốc mà! Cả tủ đồ hiệu đắt tiền vậy mà không lấy theo thứ gì! Thật là hối hận quá đi!" Hoàng Phủ Thiên Kỳ