Từ Thiên Phương khẽ nhíu mày, cô cẩn thận xem xét lại dự án này, quả nhiên có một lỗ hổng nhỏ. Xem ra cô phải bàn bạc lại với Cung Trạch, để xem hắn giải quyết thế nào. Dù gì hắn cũng là bạn học của cô, không đến mức là muốn hãm hại cô đâu.
" Cái đó, xem ra anh cũng rất rành về việc kinh doanh nhỉ?" Cô mỉm cười đầy dụ hoặc nhìn anh hỏi.
" Cũng xem như là biết chút chút!" Anh gật đầu đáp, anh cũng không phải là loại hoàng tử bất tài.
Thật ra ở nước Y anh cũng có kinh doanh đấy, chỉ là bây giờ đã giao lại cho người của mình xử lý cả rồi.
" Có thật vậy không? Lỗ hổng nhỏ như vậy mà anh cũng biết được, em thật không tin!" Cô đưa tay câu lấy cổ anh kéo xuống nói.
Ở khoảng cách gần như vậy, cả hai người như bị đối phương thu hút, hơi thở dường như lại đang hòa lẫn vào nhau. Hoàng Phủ Thiên Kỳ lại một lần nữa không nhịn nổi, anh cúi người muốn hôn Từ Thiên Phương.
Ngay giây phút môi sắp chạm vào nhau, điện thoại của anh lại reo lên, làm bầu không khí trở nên ngượng ngùng.
" Anh nghe điện thoại đi, em phải làm việc rồi!" Từ Thiên Phương xấu hổ quay mặt sang chỗ khác.
Hoàng Phủ Thiên Kỳ có chút tức giận, anh cầm lấy điện thoại lên xem, là Bạch Tự Khiêm đã gọi đến. Có lẽ là hắn đã điều tra được gì, anh liền đi ra ngoài nghe máy.
" Là tôi đây, cậu tra ra được gì rồi sao?" Đến một nơi vắng người, anh mới bắt máy.
" Đúng vậy nha, anh thấy tôi có giỏi hay không?" Bạch Tự Khiêm vô cùng đắc ý đáp.
" Nói nhanh đi, tôi không có nhiều thời gian để dài dòng với cậu đâu!" Hoàng Phủ Thiên Kỳ mất kiên nhẫn nói.
" Vâng, tôi nói ngay đây! Theo những gì mà mạng lưới thông tin thu về được, thì người phụ nữ tên Lâm Lạc Nhi đã chết rồi! Từ Gia mười hai năm về trước có xảy ra hoả hoạn, và bà ấy đã chết trong vụ cháy đó!" Hắn nhanh chóng trả lời mà không dám câu thêm thời gian.
" Cái gì, là thật sao? Đã chết rồi?" Anh bất ngờ hỏi lại hắn.
" Đúng vậy, thật sự là chết rồi!" Bạch Tự Khiêm lại một lần khẳng định.
" Được, tôi biết rồi!" Hoàng Phủ Thiên Kỳ thở dài đáp, anh lại không nghĩ đến là bà ấy đã chết. Chỉ là tại sao lại chết ở Từ Gia cơ chứ?
" Lâm Gia hình như trước đây cũng rất phức tạp, sau khi Lâm Lạc Na thừa kế Lâm Thị, thì tập đoàn cũng dần rơi vào thua lỗ đến mức phải phá sản! Bà ấy trước giờ vẫn nổi tiếng chua ngoa, chứ không hề nhân hậu như những gì mà tự viết trong nhật ký!" Bạch Tự Khiêm im lặng một lúc, lại nói thêm.
" Ừm, cậu cứ tiếp tục tra thêm cho tôi đi!" Anh nói, sau đó cũng tắt máy.
Từ Thiên Phương lúc này cũng từ phòng làm việc đi ra, cô vừa đi vừa ngáp