Lệ trên khóe mắt của Nguyệt Nguyệt cứ thế vô thức rơi xuống lăn dài trên má rồi cô vừa khóc vừa chạy đi.
Thật ra từ lúc Bắc Minh Thiên đón Nguyệt Nguyệt đi đã bắt đầu tìm vô số các bác sĩ trong và ngoài nước tới chữa trị cho cô, nên cùng lắm bây giờ cô sẽ có những lúc cư xử và suy nghĩ hệt như những người bình thường, còn lại thì vẫn duy trì cái bộ dáng thỏ con ngốc nghếch.
Long Mặc Uyên cuối cùng cũng gỡ được con bạch tuộc kia ra nên cũng nhanh chóng đuổi theo.
Nhưng thang máy đã đi xuống nhưng vì để đuổi kịp Nguyệt Nguyệt thế là anh trực tiếp chạy từ lầu 16 xuống tầng 1 luôn.
Thật trùng hợp là Nguyệt Nguyệt vừa xuống đến tầng 1 liền thấy Bắc Minh Thiên dẫn theo một đội vệ sĩ nữa tiến vào.
Cô vừa nhìn thấy anh trai liền chạy tới nhào vào lòng hắn khóc lớn.
Bắc Minh Thiên cũng cưng chiều an ủi cô và trùng họp nữa là khung cảnh này lại vô tình bị Long Mặc Uyên từ cầu thang bộ chạy xuống bắt gặp.
Hai hũ dấm gặp nhau liền nhanh chóng vỡ mùi chua nồng nặc, hai bên dương cung bạt kiếm dường như có thể tùy thời lao vào ẩu đả vậy.
Có lẽ đến ông trời cũng phải thốt lên rằng Quả là hảo trùng hợp! mất thôi, trùng hợp tới mức không thể tin được luôn.
Khung cảnh lúc này dường như đã đứng im hai bên chỉ âm thầm nhìn nhau, chỉ có những tiếng khóc nức nở của Nguyệt Nguyệt phá tan mọi thứ.
Long Mặc Uyên đi tới muốn kéo cô về phía mình nhưng Bắc Minh Thiên lại ôm Nguyệt Nguyệt tránh đi.
Cuối cùng anh đành vội vàng giải thích.
"Thật ra ...!Thật ra anh không hề cố ý muốn phản bội em! Anh và cô ta không có gì cả, em phải tin tưởng anh!"
Bắc Minh Thiên thấy lửa cháy chưa đủ lớn còn tiếp tục đổ thêm dầu.
Dù sao đau dài không bằng đau ngắn hơn nữa Nguyệt Nguyệt sẽ không mấy khi tỉnh táo nên tốt nhất là chọn ngày không bằng hôm nay một dao dứt khoát cắt đứt cái thứ tình cảm nửa chừng nửa vời này luôn.
"Cứ như trước đây ngốc nghếch tin tưởng cậu để sau này cậu lại tiếp tục phản bội Nguyệt Nguyệt hả?"
Long Mặc Uyên nghe Bắc Minh Thiên cố ý khích bát và châm chọc bản thân thì chỉ muốn lao tới đấm cho hắn mấy phát nhưng phải nhịn xuống vì Nguyệt Nguyệt đang ở trong lòng hắn khóc nức nở làm vậy lỡ may sẽ làm cô bị thương.
Nhưng mà tuyệt nhiên lời của hai người không hề đả động được Nguyệt Nguyệt.
Cô vẫn cứ ôm lấy Bắc Minh Thiên vùi mặt khóc.
Một lúc lâu cô kéo kéo áo của Bắc Minh Thiên nhỏ giọng hệt như thỉnh cầu nói.
"Chúng ta về nhà đi! Em muốn về nhà! Em muốn được yên tĩnh."
Bắc Minh Thiên lúc này tất nhiên là vui tới mở cờ trong lòng rồi cuối cùng em gái nhỏ cũng bỏ được tên oắt con đáng ghét theo hắn về nhà.
Khuôn mặt dương dương đắc ý nhìn về phía Long Mặc Uyên cười cười khiêu khích rồi nghênh ngang dẫn theo Nguyệt Nguyệt lên xe rời đi.
Long Mặc Uyên chỉ có thể trơ mắt nhìn nhưng cố gắng bình tĩnh nhất có thể, mặc dù trong lòng lúc thấy Bắc Minh Thiên ôm Nguyệt Nguyệt thì đã ghen lồng lộn lên rồi.
Hiện tại cả anh và cô đều cần thời gian, nếu cô là bình tâm suy nghĩ mọi chuyện thì anh là cho cô và bản thân một lời giải thích rõ ràng cho sự việc vừa mới diễn ra.
Cô gái vừa rồi suýt cùng Long Mặc Uyên xảy ra quan hệ chính là con gái của đối tác, ả ta mượn lý do tới bàn công việc để gặp anh.
Sau đó ả xịt nước hoa được chiết xuất từ một loại cây thần bí có tác dụng gây ảo giác và có khả năng làm tăng ham m/uốn, kíc/h thích và tạo hưng phấn quan hệ tình dụ/c.
Nên mới có một màn nóng bỏng ban nãy, đi tới bước này thì hợp với tác gì nữa anh hạ lệnh cho thư kí hủy hợp đồng và thẳng thừng tuyên bố.
"Hủy hợp đồng giữa chúng ta với công ty Z đi, nếu bên kia muốn dựa vào hợp đồng liền trả tiền rồi công bố mọi chuyện ngày hôm nay ra ngoài.
Hơn nữa nhưng công ty có quan hệ với công ty Z đang hợp tác với chúng ta cũng hủy hết hợp đồng đi.
Chút tiền đó tôi không hề thiếu và cũng chẳng cần!"
"Long Mặc Uyên anh không thể đối xử với tôi như vậy được! Anh chính là muốn hủy đi công ty của bố tôi hủy đi tâm huyết cả đời của ông ấy." Long