Người vừa lên tiếng thắc mắc là người giúp việc mới tới chưa được bao lâu nên không hề biết chuyện gì cả.
Người giúp việc bên cạnh giọng đầy hằn học quát cô ấy ngay lập tức.
"Cô đang nói cái gì vậy hả? Phủi phui cái mồm nói bậy của cô ngay, cậu chủ và cô chủ là anh em ruột làm sao có thể lấy nhau được cơ chứ? May làm việc đi đừng nói nhảm nữa để quản gia thấy tôi lại bị cô vạ lây!"
Long Mặc Uyên sau khi nghe thì bị sốc tới bất động luôn nhưng ngay sau đó mấy giây thì anh bỗng dưng vui mừng vừa chạy đi tìm Tử Du vừa lớn tiếng reo hò.
Chỉ là lúc đến trước cửa phòng của cô thì anh bỗng dưng không biết nên làm gì tiếp theo nên cứ đứng chôn chân trước cửa phòng một lúc lâu không dám tiến vào cũng không dám gõ cửa.
Còn Tử Du ở bên trong phòng cũng đã suy nghĩ thông suốt nếu Long Mặc Uyên giải quyết mối quan hệ của bản thân với những oanh oanh yến yến vây quanh mình thì cô cùng với bảo bối trong bụng sẽ đồng ý cho anh một cơ hội sửa sai.
Chỉ là cô bỗng dưng không biết nên mở lời như thế nào nên cứ đứng trước cửa chần chừ mãi mới lấy hết dũng khí mở cửa.
Anh và cô bỗng dưng bối rối cả hai người đứng nhìn nhau mắt tròn mắt dẹp đánh giá đối phương, kế đó lại không hẹn mà cùng lúc lên tiếng muốn hỏi đối phương cái gì đó rồi lại tiếp tục vì ngượng.
"Anh/ Em......!"
Cuối Tử Du đứng lâu đã thấm mệt, chân cũng vì đứng lâu mà bắt đầu có dấu hiệu bị chuột rút nên cô liền tức giận lên tiếng phá vỡ bầu không khí vốn đăng im lặng.
"Rốt cuộc anh đến tìm tôi có chuyện gì muốn nói, thì nói lẹ đi biết nãy giờ tôi đứng đây cũng cảm thấy rất mệt không hả?"
Long Mặc Uyên hiện tại đã không còn hùng hùng hổ hổ muốn tìm Tử Du nói rõ phải trái, trắng đen như ban nãy nữa rồi.
Vợ là lớn nhất, đội vợ lên đầu là trường sinh bất tử nên anh chỉ có thể dè dặt lấy hết dũng khí lên tiếng kiểm chứng sự thật bằng cách gọi đầy đủ tên họ cô một cách to rõ ràng.
"Tử Du, Bắc Minh Tử Du!"
"Hả?" Tử Du sau khi theo quán tính trả lời thì mới nhận ra bản thân đã bị lộ nên cười cười lơ đãng nhìn đi hướng khác né tránh ánh mắt của Long Mặc Uyên.
"Vợ à em giỏi lắm em lại dám cùng tên khốn kiếp kia thông đồng với nhau lừa dối anh? Như vậy em thấy vui lắm hả?" Anh vui vì cô không hề có người đàn ông khác những nghĩ tới việc mấy hôm nay bị đùa bỡn nên liền giận dỗi mắng yêu cô.
"Này anh gọi ai là tên khốn hả? Hơn nữa lỗi đâu phải do tôi! Chúng ta ở bên nhau mấy tháng trên danh nghĩa là một cặp vợ chồng mà ngay tới cả tên họ đầy đủ của tôi anh cũng không biết hả? Đúng là đồ tồi, đồ tra nam!" Tính khí phụ nữ có thai vốn luôn thất thường mà Tử Du bị Long Mặc Uyên nói trúng tim đen ngay lập tức thẹn quá hóa giận vừa mắng vừa đánh vào người anh trút giận.
Ban đầu là cô vừa đánh vừa mắng Long Mặc Uyên là tra nam trước nhưng chỉ mấy giây sau đã đứng ôm mặt khóc nức nở.
Anh luống cuống hết cả tay chân không biết làm sao để dỗ cô nín khóc cả.
Trùng hợp thế nào mà Bắc Minh Thiên đi qua lại vô tình nhìn thấy cô đang đứng ôm mắt khóc liền hiểu nhầm là do Long Mặc Uyên ăn hiếp em gái mình nên lao tới đấm anh mấy cái rõ mạnh và tất nhiên là cũng vô cùng đau rồi.
Sau một lúc bị đánh tới tấp thì Long Mặc Uyên cũng bắt đầu phản kháng và rồi hai người