Ngay lúc cô tức giận đến mức muốn giơ tay cho anh một cái tát, đột nhiên có vài người đàn ông cao lớn đi tới, lượn qua lượn lại vài vòng, thấp giọng bàn luận
- Âu Thần, anh ta không có ở đây.
- Không có dù, anh ta cũng không dám hấp tấp nhảy xuống, huống hồ anh ta còn bị thương nặng! Nên anh ta vẫn còn lẫn ở trong đám người này, chúng ta tiếp tục tìm kiếm!
Diễm Tô thấy bọn họ nhìn một hồi liền hung hăng rời đi. Trong lòng cô hoảng sợ, rõ ràng bọn họ không phải người tốt, chạy đi tìm người vào thời khắc mấu chốt như vậy không quan trọng sao?
Lúc này, một nhóm phụ nữ khác đi tới, tất cả đều ăn mặc lịch sự và trông nghiêm khắc, gợi cô nhớ đến những nữ điệp viên trong phim.
Diễm Tô thấy họ đang đút một tay vào quần áo, tay còn lại ấn ra ngoài. Kiểu tư thế này là gì đây? Giống như kiểu bắn súng ?
Súng?
Diễm Tô giật mình.
Đột nhiên, một đôi mắt chim ưng sắc nét rơi vào trên người cô giống như tia laze quét về phía đầu cùng khuôn mặt của cô, Diêm Tô sửng sốt!
Cô đang bị nhìn chằm chằm sao?
Người bên kia liếc nhìn cô, sau đó nhìn bóng lưng người đang hôn cô, ánh mắt dừng lại và quay sang hướng khác tiếp tục tìm kiếm những mục tiêu của mình.
Đối với họ, đây là một cặp đôi đối mặt với sinh tử, ôm hôn cuối cùng trước khi nhảy xuống máy bay. Nụ hôn không phải là một mối đe dọa.
Lưng của người đàn ông bị chặn bởi một chiếc dù, thứ đã giúp che giấu danh tính của anh ta.
- Âu Thần đã trốn đi chỗ khác.
- Nếu cô bỏ lỡ lần này, những người ở trên sẽ không bao giờ buông tha.
- Có vẻ như chúng ta phải làm việc chăm chỉ hơn và đừng để băng Hắc Long tìm thấy anh ta trước.
- Đi thôi!
... ...
Nghe cuộc trò chuyện của họ, Diễm Tô không khỏi suy nghĩ , những hành khách trên chiếc máy bay này quá xa lạ. Nhóm người đàn ông lực lưỡng giống như ở thế giới ngầm vừa rồi cô không biết họ đang tìm ai và những "nữ điệp viên" này đang tìm gì. Nhưng người đàn ông đáng chết trước mặt cô vẫn đang lợi dụng cô!
"Đáng ghét!"
Môi của người đàn ông được gọi là Âu Thần này bây giờ vẫn chưa rời môi cô vì thế quá tức giận Diễm Tô đã cong đầu gối của mình, đập mạnh vào hạ bộ của người đàn ông đó!
Tuy nhiên người đàn ông như biết được hành động của cô đã nhanh chóng đưa tay ra chặn đầu gối của cô lại.
Người đàn ông này thật linh hoạt và dứt khoát!
Diêm Tô tức giận đến mức đưa tay muốn đẩy anh ta ra, nhưng không ngờ bàn tay nhỏ bé mềm mại của cô lại bị anh ta nắm chặt, ấn chặt vào cửa sập.
Diêm Tô trong mắt tràn đầy biểu tình: Này! Anh là ai! Hãy để tôi đi! Nó sắp sụp đổ! Anh có nghe thấy không!
Người đàn ông lại ấn chặt cô vào cửa sập, và hôn cô một cách cuồng nhiệt và mạnh mẽ hơn.
Một trong những "nữ đặc vụ" vừa quay đầu rời đi đột nhiên dừng lại và quay lại nhìn Diễm Tô
- Chủ nhân, có chuyện gì vậy?
- Chúng ta không còn nhiều thời gian. Người