Đột nhiên, Khúc Diễm Nhi hét lên, quỳ xuống và ôm lấy mình trong nỗi sợ hãi, và liên tục lẩm bẩm:
- Không, đừng làm điều này với tôi! Em cầu xin chị!
- Chuyện gì xảy ra thế Diễm Nhi?
Tiếng hét của Diễm Nhi đã làm Lục Khánh Luân bị thu hút. Nhanh chóng bước lại chỗ cô ta, đau khổ ôm cô ta vào lòng
- Chuyện gì vậy? Nói cho anh biết.
- Dao....con dao bay về phía..em...
Diểm Nhi kêu lên mất kiểm soát, sợ hãi, nước mắt trào ra, hướng về cô run rẩy nói
- Chị ơi! Em rất yêu Luân! Em không thể sống thiếu anh ấy được! Mong chị hãy chúc phúc cho chúng em, chúng em yêu nhau thật lòng. Đừng vì tức giận nhất thời mà ra tay giết người! Em cầu xin chị! Đừng..!
Lục Khánh Luân nhìn Diễm Tô đầy hoài nghi
- Vừa rồi cô đã làm gì cô ấy? !
- Tôi không có!
Diễm Tô không nghĩ rằng điều này xảy ra trong vở kịch của Khúc Diễm Nhi.
Người phụ nữ nham hiểm này! Cô ta một giây không đổ oan cho cô là chết là sao?
- Tôi hỏi cô vừa rồi cô đã làm gì cô ấy!
Lục Khánh Luân tức giận gầm lên!
Diễm Tô bây giờ đã rất thất vọng vag tức giận nhìn người đàn ông không biết phân biệt tốt xấu này!
Đời này, Diễm Tô chưa bao giờ nghĩ tới Lục Khánh Luân sẽ vì người phụ nữ khác mà mắng mình!
Tình cảm tám năm dường như chỉ có cô đa tình. Diễm Tô bật cười trước sự ngốc nghếch của mình
Nhìn người đàn ông trước mặt đã yêu mình tám năm, Khúc Diễm Tô cười buồn, cô sao có thể ngốc như vậy, đến bây giờ vẫn mong anh tin cô?
- Sao anh không hỏi cô ta đã làm gì tôi trước?
Diễm Tô lạnh lùng nhướng mắt, không còn ôm hy vọng vào anh ta nữa. Trái tim cô hoàn toàn lạnh lẽo, chân như đông cứng, không còn nghe theo trái tim của mình nữa!
- Cho dù cô ấy có làm gì đi chăng nữa, thì đó là vợ của Lục Khánh Luân tôi! Không ai có thể chạm vào một sợi tóc của cô ấy!
Lục Khánh Luân từng lời bảo vệ cô ta
- Cho dù cô ấy có phạm sai lầm lớn, hay làm gì sai trước thì không đến lượt cô để dạy dỗ cô ấy. Chỉ có mình tôi mới được bắt nạt Nhi Nhi! Diễm Tô! Cô không xứng!
Vào lúc này, cuối cùng Diễm Tô đã thực sự nhận ra rằng Lục Khánh Luân đã không còn một chút tình cảm nào dành cô nữa
- Luân ... anh đừng đối xử với chị gái em như thế này! Cô ấy dù gì trước kia cũng từng là người quan trọng đối với anh! Nếu anh tức giận vì em mà phá bỏ đi tình cảm còn lại của hai người thì hãy trách em đi!
Khúc Diễm Nhi yếu ớt, nói lời thuyết phục trong vòng tay anh ta
- Em còn bênh vực cô ấy đến bao giờ? Em quá thiện lương!
Cằm của Lục Khánh Luân đặt nhẹ lên trán Khúc Diễm Nhi nhẹ nhàng dỗ dành, giống như đang dỗ một đứa trẻ đang quá hoảng sợ
- Không sao đâu, anh ở đây, sau này có chuyện gì xảy ra đi nữa. Bất cứ