Đồ ăn sáng đã được chuẩn bị, Hàn Dương Phong ngồi vào bàn, chỉ cần chờ cô xuống.
Hành động vừa rồi của mình, anh không kiểm soát nổi bản thân, đã lớn tiếng với cô.
Nhưng nếu anh không làm như vậy thì cô đã rời khỏi anh, anh không thể đánh mất cô thêm một lần nào nữa.
Triệu Thanh Tuyết đi xuống nhà, cô ngồi vào bàn ăn.
Cô cúi mặt xuống, không dám nhìn anh.
- “ Ngẩng mặt lên ”
Sống chung chưa được một ngày, cô đã làm anh tức giận, thử hỏi sau này phải làm sao đây.
Cô không nói như thế, anh cũng không tức giận với cô như vậy.
Hàn Dương Phong thực sự không thể tin, cô lại muốn ly hôn với anh.
Anh không tốt ở đâu?
Triệu Thanh Tuyết mặc kệ lời nói của Hàn Dương Phong, cô tập trung ăn xong bữa sáng rồi đi ra chỗ khác.
- “ Triệu Thanh Tuyết! Em có nghe thấy lời anh nói không hả? ”
Lời nói bị cô phớt lờ, anh càng tức giận hơn.
Hàn Dương Phong đập tay xuống bàn, tạo nên tiếng động lớn khiến ai cũng thấy sợ hãi.
Triệu Thanh Tuyết cũng không ngoại lệ, Nhiếp Long không dám vào, ông chỉ đứng ở trong bếp nhìn, ông biết hiện tại Thiếu Gia rất tức giận.
Triệu Thanh Tuyết chẳng còn tâm trạng mà ăn nữa, con người này thật sự rất đáng sợ, cô không nên chống lại.
- “ Tôi....tôi...!”
- “ Ăn đi rồi đến Hàn Gia, em tốt nhất đừng có làm tôi điên lên.
” giọng nói của anh nhẹ nhàng hơn lúc đầu rất nhiều, cô cũng bớt sợ hãi hơn
- “ Tôi biết rồi, tôi sẽ cố gắng nhớ những chuyện bản thân vô tình quên lãng, sẽ không nói ly hôn nữa.
”
Tâm tình Hàn Dương Phong tốt hẳn lên khi nghe cô nói những lời này, không còn tức giận nữa.
Ăn xong, cả hai thay đồ sau đó anh đưa cô đến Hàn Gia.
Vừa đến nơi, đã thấy Hàn Gia tập trung đông đủ và ngồi ở phòng khách.
Hàn Dương Phong nắm tay Triệu Thanh Tuyết đi vào.
- “ Ông bà nội, ba mẹ.
Chúng con đến rồi.
”
- “ Anh hai, chị dâu.
” Hàn Ngọc
Hàn Dương Chí, Bạch Mai, Hàn Dương Quyết, Thẩm Ngọc Vân gật đầu sau đó Hàn Dương Chí nói.
- “ Ngồi xuống đi ” Hàn Dương Chí
- “ Dạ ” cả hai cùng ngồi xuống
- “ Anh chị hạnh phúc quá nha, em độc thân lại phải ăn cơm tó.
” Hàn Ngọc nói
- “ Mày thích thì yêu đi, đến lúc đó không phải nhìn nữa.
” Hàn Dương Phong đáp
- “ Thôi nào hai cái đứa này, lớn rồi còn trêu nhau.
” Thẩm Ngọc Vân
Hàn Dương Phong, Hàn Ngọc im lặng.
- “ Thanh Tuyết, con sống cùng Phong nhà mẹ có thoải mái không? Nó có ức hiếp hay làm gì con không? ” Thẩm Ngọc Vân nhìn Triệu Thanh Tuyết
- “ Dạ có ạ, anh ấy không làm gì con cả.
Mọi người, ngày đầu về Hàn Gia làm dâu, con thực sự muốn biết.
Chẳng lẽ 10 năm trước Hàn Gia sống ở Bắc Kinh sao? Con và anh ấy đã từng thân thiết sao? ” Triệu Thanh Tuyết lấy hết dũng khí, cô hỏi
- “ Phải, 10 năm trước chúng ta sống ở Bắc Kinh nhưng phải quay lại Trùng Khánh để tiếp tục công việc.
Cũng là khoảng thời gian 10 năm về trước, hai đứa rất thân thiết.
Ngày cháu chào đời, Hàn Gia đã muốn cháu gả cho Phong rồi.
” Hàn Dương Chí nói
- “ Con được một tháng tuổi, hôn