Hoắc Bảo Minh đưa Tôn My về phòng, anh ngồi xuống ghế nghĩ ngợi.
Từ lúc cô nói sẽ rời khỏi đây, anh luôn thấy khó chịu, chẳng lẽ là anh yêu cô rồi.
Tôn My cứ tưởng Hoắc Bảo Minh đã về rồi nên cô mau chóng thay đồ ngủ cho thoải mái, cô cũng không mặc đồ lót bên trong.
Dù sao thì chiều hôm nay cô cũng không phải học, Triệu Thanh Tuyết đến tối mới về trường.
Mở cửa ra thì thấy Hoắc Bảo Minh vẫn còn ở đây, cô nhìn lại cơ thể mình, định chạy vào nhà tắm thay đồ thì cô đã bị anh tóm lại.
Cô ngã trong vòng tay của anh, Tôn My khó xử vô cùng.
Lần đầu tiên cô gần với anh như thế này, cô sắp rời khỏi đây, không được xảy ra bất cứ hiểu lầm gì.
- “ Mình xin lỗi, mình cứ nghĩ cậu về rồi.
”
- “ Tiểu My My, cậu giỏi thật, ăn mặc như vậy.
Nếu mình không ở đây, thằng khác nhìn thấy cậu như thế này thì không biết cậu sẽ ra sao nữa.
”
Sự thật là thế, anh mà không ở đây, có lẽ bây giờ cô đang r3n rỉ dưới thân của thằng khác rồi.
- “ Mình sẽ cẩn thận hơn, cậu về ngủ đi.
”
Tôn My muốn thoát ra mà sao anh cứ ôm chặt cô thế này? Anh có ý gì chứ.
- “ Tiểu My My, cậu yêu mình có đúng không? ” Hoắc Bảo Minh không lòng vòng nữa, anh nhất định phải hỏi cô cho rõ
- “ Cậu đừng có gọi mình như thế, mình không yêu cậu.
Bỏ mình ra đi....aaaa...!”
Hoắc Bảo Minh vừa nghe vừa chạm tay vào bên trong cơ thể Tôn My, cô không nhịn được mà kêu lên.
- “ Thật sao? Vậy tại sao lại muốn rời khỏi Thượng Hải trong khi gia đình cậu ở Thượng Hải vậy, cậu cố tình đúng không? ”
- “ Mình thích tự lập, cậu đừng vượt quá giới hạn bạn bè, đừng để đến lúc chúng ta làm bạn cũng không thể.
”
Hoắc Bảo Minh cứ chạm tay vào cơ thể cô khiến cô run lên từng hồi, rốt cuộc anh bị làm sao vậy chứ?
- “ Cậu nói đúng lúc lắm, vừa hay mình không muốn làm bạn với cậu nữa, chúng ta đừng làm bạn nữa.
”
- “ Được thôi, mình toại nguyện cho cậu.
Cậu bỏ ra được rồi, về đi.
”
- “ Khoan, mình vẫn chưa nói hết.
Không làm bạn, thay vào đó làm bà Hoắc, cậu thấy sao? ”
Hoắc Bảo Minh nói giọng đầy ma mị, Tôn My bắt đầu thấy sợ hãi rồi.
Cô không muốn, cô hiện tại rất sợ anh, một con người hoàn toàn khác.
- “ Mình không muốn....áaaaaa....!”
Anh kéo váy cô xuống, lộ ra bờ vai với xương quai xanh đẹp mắt, không nhịn được mà cắn một cái, để lại dấu hôn đỏ hồng.
- “ Hoắc Bảo Minh....!cậu điên rồi....!mình xin cậu....!đừng làm như vậy với mình.....!” Tôn My nỉ non cầu xin, chiếc váy cô mặc đã bị anh kéo lên tận ngực.
- “ Tiểu My My, cậu đẹp lắm.
Vừa hay Hoắc Gia đang cần cháu dâu.
”
Hoắc Bảo Minh lân la từng tấc da thịt trên cơ thể Tôn My, làn da trắng không tì vết, hương thơm nhẹ nhàng của hoa ly khiến anh mê mệt không lối thoát.
- “