Ba ngày sau.
Tại Nhà Họ Tần.
Hôm nay là ngày Lam Lam sẽ quay về công ty làm việc trở lại.
Cô cũng đã nghe qua Giám Đốc Lưu báo cáo lại tình hình những ngày vừa qua bằng email.
Việc thiết kế sản phẩm mới cũng đang tiến hành đúng như dự định mà Lục Diệp Bằng đã đề ra.
Cô nghĩ phép, không có nghĩa là cô không làm việc.
Từ khi sang nước ngoài cùng anh, cô cũng đang nghiên cứu và vẽ rất nhiều mẫu thiết kế.
Có điều cô chưa thật sự ưng ý cho lắm,vẫn còn phải về công ty chỉnh sửa thêm.
Cô biết người đàn ông như anh luôn đòi hỏi cao ở cô.
Nên trong công việc, cô cũng như anh,không thể nào làm cho qua loa, làm cho có rồi cuối tháng lãnh lương thiếu trách nhiệm như vậy.
Điều này là phạm phải điều tối kị trong cách làm nghề của cô.
Bữa sáng dưới nhà đã được chuẩn bị, chỉ còn chờ mỗi một mình cô xuống ăn.
Khi Lam Lam bước xuống nhà, mặc trên mình một chiếc chân váy ngắn khoe trọn đôi chân dài kết hợp với một chiếc áo sơ mi màu trắng cổ cao đầy khi chất trên người,với trạng thái rất tươi tắn,làm cho mọi người cảm thấy rất khó hiểu.
Những chuyện diễn ra đến nông nổi như vậy, mà cô có thể bình tĩnh, xem không có chuyện gì xảy ra, lại còn tiếp tục đi làm với bộ mặt vui vẻ nữa không một chút buồn phiền nào sao?
Mai Anh trên tay cầm món sủi cảo nhân tôm mà Lam Lam rất thích ăn nhất đặt đến trước mặt của cô, rồi ngồi xuống bên cạnh.
Bà cũng đã đoán được ngày hôm nay có thể con gái sẽ đi làm.
Vì tối hôm qua khi bà sắp sửa chuẩn bị đi ngủ, đã đi ngang qua phòng của cô.
Từ cánh cửa hé mở, bà đã thấy cô đang chọn một bộ trang phục đi làm,còn những tấm giấy vẽ luôn nằm ngổn ngang dưới đất mấy ngày trước, thì nay đã được cô sắp xếp lại ngay ngắn nằm gọn trên bàn.
Nên bà đã đoán được và ngay lập tức sáng nay bà cố gắng thức sớm làm một món ăn cho cô.
Hạo Thiên nhìn món sủi cảo hấp dẫn quá làm anh không nhịn được liền quơ lấy chiếc đũa rướn người tới chuẩn bị gấp.Nhưng thật không may cho anh, chiếc đũa chưa chạm tới sủi cảo đã bị mẹ của mình cũng đang cầm đôi đũa hất mạnh tay anh ra.
Mai Anh trừng mắt nhìn anh nghiến răng lại nói.
"Mẹ làm cho Lam Lam không phải cho con đâu.....!Con trai! "
"Mẹ.....! Một mình Lam, sao ăn hết.Để con ăn phụ cho".Nói rồi anh lại tiếp tục di chuyển đôi đũa.
Mai Anh cầm dĩa sủi cảo tránh ra xa, lắc đầu nói tiếp.
" Không ăn hết thì con bé mang vào công ty ăn...!Con không có phần đâu".
"Đúng là thiên dị...!" Hạo Thiên nghe mẹ của mình nói xong liền trề môi lèm bèm.
Thấy vậy, Tần Văn Hạo liền gấp món cải xào bỏ vào trong chén con trai của mình buông ra một câu.
"Nè ăn rau đi con trai, ăn nhiều vào để còn ra ngoài đem rắc rối về cho cái nhà này nữa con."
Hạo Thiên chợt câm nín.
Mai Anh nghe chồng của mình nói xong, nhanh chóng nhớ ra chuyện gì đó liền ngẩng đầu lên nhìn Hạo Thiên nhắc nhở.
"Con cũng ly hôn xong rồi! Vậy chừng nào dẫn Tiểu Sơ về đây cho ba mẹ gặp mặt.....!Còn nữa khi nào con bé tới ngày khám thai định kỳ nhớ nói với mẹ".
" Có việc gì sao?”Hạo Thiên lo lắng.
Mai Anh buông đũa xuống từ tốn trả lời.
"Thì mẹ muốn theo dõi tình hình của con bé".
Lam Lam ngồi bên cạnh nghe hết toàn bộ câu chuyện từ nãy giờ.
Dường như cả nhà đã biết chuyện của Tiểu Sơ rồi thì phải.Ánh mắt mơ hồ nhìn qua mẹ của mình.
" Cả nhà biết Tiểu Sơ mang thai rồi sao? "
"Vậy con cũng đã biết".Mai Anh nghi hoặc nhanh chóng hỏi.
Lam Lam liền gật đầu.
Hạo Thiên ngồi đối diện đàm đạm buông thêm ra một câu.
" Em gái của con cái gì mà không biết....!Chỉ là không muốn nói cho mọi người nghe thôi!"Câu nói của anh hình như có phần trách móc trong đó.
Lam Lam hiểu ý tứ của anh liền thở dài.
" Tại Tiểu Sơ không muốn cho anh biết thôi đó anh trai! "
"Thôi...!Chuyện đã qua rồi! Chúng ta không nên nhắc lại" Tần Văn Hạo đánh hơi được,anh em nhà này lại sắp sửa cãi nhau, nên ông nhanh lẹ lên tiếng giải vây trước.
Bờ môi Lam Lam run rẩy, cô đưa mắt qua nhìn mẹ của mình.
Không nghĩ rằng, bà lại nhanh chóng chấp nhận Tiểu Sơ nhanh đến như vậy.
Không biết khi ba mẹ biết Tiểu Sơ đang mang trong người cốt nhục của nhà họ Tần thì họ đã phản ứng như thế nào?Có nói gì với cô ấy không? Còn nữa,tại sao cả nhà lại biết nhanh như thế....?
Đừng nói Tiểu Sơ chính là người nói ra chuyện này.....!Nhưng sao có thể, lúc trước cô ấy còn dặn đi dặn lại cô không được nói cho cả nhà biết mà.
Sao bây giờ.....
Lam Lam suy nghĩ một hồi liền lắc đầu nhanh.
Không phải như vậy đâu, Tiểu Sơ không phải loại người như vậy..
Mai Anh thấy con gái cứ chăm chú suy nghĩ cái gì đó mà không chịu ăn cơm,bà liền nghĩ cô đang lo lắng chuyện của hôn nhân của mình.
"Mọi chuyện con cứ để cho Diệp Bằng giải quyết.
Nếu ý trời muốn hai đứa ở bên nhau.
Thì con cũng nên cho nó một cơ hội sửa sai lầm của mình".
Lam Lam giựt mình.
Chắc mẹ lại lo lắng chuyện của cô nữa rồi! Lam Lam mím môi,đôi mắt long lanh nhìn qua mẹ của mình, rồi vui vẻ đáp.
" Không cần lo lắng cho con,mọi chuyện diễn ra,con đều ổn mà ba mẹ!"Lam Lam cười hì hì.
Thấy vậy, Hạo Thiên nhếch môi hừ lạnh.
"Ổn cái gì....!Ly hôn đi, mọi chuyện kết thúc dừng tại đây được rồi! "
"Hạo Thiên! " Tần Văn Hạo không vui trừng mắt lại với con trai.
"Con đừng xúi giục em gái làm những hành động như con.
Hai chữ ly hôn đối với con dễ dàng như vậy, thì ba lại lo tương lai con có đối xử Tiểu Sơ như cô vợ trước của mình không? " Lời nói này của ông nữa thật nữa đùa.Nhưng cũng khiến cho mọi người suy nghĩ.
Nghe xong, Hạo Thiên tức giận, sắc mặt anh có phần lạnh đi, nhíu mày trả lời với ba của mình.
"Tiểu Sơ khác.....!Con sẽ yêu một mình cô ấy.Con cũng chỉ lấy một mình cô ấy làm vợ mà thôi! "
"Thật không? " Tần Văn Hạo không tin.
"Thật! " Hạo Thiên trả lời chắc nịch.
Bên này Lam Lam mệt mỏi, buông đũa xuống đứng lên nhìn mọi người cúi chào, rồi nói.
"Con đi làm đây! "
Dứt lời, cô bước đi như một cơn gió rời khỏi nhà.
********
Tập Đoàn Lục Thị.
Lam Lam đón một chiếc taxi đi tới công ty.
Cô đang đi vào công ty thì không ngờ gặp