Trái lại với căn phòng đầy kích tình,ám muội của Lục Diệp Bằng thì bên trong căn phòng Dương Tiểu Vy lại tràn đầy ám khí,không khí nơi đây cũng bao trùm một sự ảm đạm.
Cô ta đang bị Giang Thâm chửi mắng trong điện thoại khi bắt anh ta làm giả kết quả xét nghiệm, đã vậy còn bắt con trai của anh ta đi khỏi.
Tiểu Vy nhớ lại tình cảnh Lục Diệp Bằng đối xử với cô khi nãy, cô không thể nào mà không tức giận.
Không nhờ Lục Diệp Minh ở phía sau đỡ lấy cô,không chừng giờ này cô đã ở trong bệnh viện rồi.
Từ ngày Lục Diệp Bằng kết hôn với Lam Lam dường như anh đã bị cô ta bỏ bùa mê gì rồi hay sao, tại sao anh có thể càng ngày độc ác với cô như thế?
Suy nghĩ một hồi, Dương Tiểu Vy nhịn không được liền mở cửa đi ra, cô phải lên phòng hai người đó,xem họ đang nói gì? Lam Lam có đồng ý rời khỏi anh không?Trả lại vị trí cho cô không?
Căn phòng Lục Diệp Bằng và Lam Lam nằm tận trên tầng ba.
Thậm chí tầng lầu đó dường như chỉ làm riêng cho hai người.Ngoài phòng của hai vợ chồng anh ra thì trên tầng chỉ còn lại phòng đọc sách và phòng làm việc giành cho anh.
Vì vậy những người trong nhà luôn nói:
Tầng ba giống như là một ngôi nhà thứ hai chỉ có Lục Diệp Bằng và Lam Lam có thể được quyền sử dụng và cũng là nơi cấm địa không có sự cho phép của anh thì không ai được phép bước lên.
Nhưng hôm nay, Dương Tiểu Vy đã to gan, đêm khuya,đêm hôm lại từng bước đi lên đây.
Vốn dĩ cô ta chỉ muốn lên xem hai người đang nói gì với nhau.
Nhưng khi cô ta vừa đến trước cửa phòng của Lục Diệp Bằng thì không hiểu sao trong lòng có một chút khó thở đầy hồi hộp.Giống như có người nào đó níu kéo cô đừng có bước vào.
Dương Tiểu Vy áp tại lên cửa,nghe xem hai người họ đã ngủ chưa.
Nhưng rất kỳ lạ cô không hề nghe được gì cả.Đúng lúc này có một giọng nói trầm ổn vang rất nhỏ, từ đằng sau cô.
"Sẽ không nghe được đâu! "
Dương Tiểu Vy giật thốt lên, quay đầu nhanh.
“Anh… Anh làm em hết hồn”.
Trước mặt không ai khác chính là người đỡ cô khi nãy:Lục Diệp Minh?
Lục Diệp Minh cong môi cười.
" Căn phòng của Lục Diệp Bằng,hình như anh ta có giở trò gì rồi thì phải? Người ở bên ngoài không bao giờ nghe được bên trong đang làm gì đâu!" Không khác gì Tiểu Vy, trước đó anh đã từng nghe lén nhưng cũng không nghe được gì hết.
Anh đoán rằng Lục Diệp Bằng đã gắn máy cách âm.
Nhưng có lẽ vì Lam Lam mà Lục Diệp Bằng mới làm như vậy, vì trước khi kết hôn Lục Diệp Bằng rất ít khi nào về đây.
Nên việc này chỉ mới vừa xảy ra đây thôi.
Dương Tiểu Vy hừ một tiếng.
Tâm trạng không vui,rất nhiều sự bực bội trong lòng lại tiếp tục dâng lên.
Cô không suy nghĩ liền đưa tay nắm lấy vặn cửa mở nhẹ ra.
Lục Diệp Minh chưa kịp can ngăn thì ánh mắt anh chợt sáng lên.
Khi hôm nay bất ngờ Lục Diệp Bằng lại không chịu khóa trái cửa phòng.
Nhưng chỉ chưa đầy hai giây thì hai người lại nghe những thứ tiếng mà hai người không nên nghe thấy.
Chính là những hơi thở hỗn hễn đầy nam tính của Lục Diệp Bằng cùng với những tiếng rên rỉ của Lam Lam đang dần vang lớn lên.
Cả hai đều quấn chặt nhau trên chiếc giường rộng lớn,anh nằm trên đè lên người cô vận động kịch liệt khiến Lam Lam không ngừng la hét bám chặt vào cơ thể anh,cơn hoan ái đang làm cho hai người không muốn dừng lại.
Cả Lục Diệp Minh và Dương Tiểu Vy đều đứng hình vài giây, khi chứng kiến một cuộc triền miên đầy kịch liệt trong căn phòng.
Bên trong, Lục Diệp Bằng không hề để ý bên ngoài cánh cửa khép hờ đang có người nhìn trộm anh và cô đang làm t.ì.n.h với nhau.Ánh mắt anh vào lúc này chỉ dán chặt vào gương mặt đang dần thay đổi,đỏ ửng lên của Lam Lam,thấy cô hơi khó chịu, anh tưởng cô đau liền hỏi gấp.
“Em đau sao? Anh nhẹ lại nha!”
"Đừng anh! " Lam Lam bám chặt anh, cô chủ động đưa tay lên bấu chặt bờ vai của anh,lắc đầu mạnh.“Đừng dừng lại.”
Lục Diệp Bằng mãi không chịu rút lui.
Anh ôm chặt cô,cảm nhận từng hơi thở run rẩy của người con gái trong lòng.
Anh vẫn luôn như vậy, luôn ở tư thế nằm trên cô, điều khiển cuộc vui.
Anh muốn có một tư thế thoải mái nhất cho cô.
Rất lâu sâu, Lục Diệp Bằng cảm nhận sự cắn chặt không buông của Lam Lam, anh liền cong môi lên cười lớn, hiểu được ý muốn của cô.
"Em thật sự muốn anh đi vào trong sao? "
Lam Lam ngại ngùng, nhắm mắt lại, trái tim cô vẫn đập dữ dội, khẽ khàng nói nhỏ với anh.
“Chúng ta sinh một đứa con đi anh”.Cô muốn thử vận may lần này,anh sẽ phản ứng như thế nào khi biết cô muốn có con với anh.
Lục Diệp Bằng nghe xong, trong lòng có một chút sững sốt,càng thêm tự trách rất nhiều.
Có phải cô đang lo lắng người phụ nữ kia đang mang thai không? Vậy mà lúc trước đó anh còn nghĩ cô không muốn sinh con cho anh.
Một lúc sau, Lục Diệp Bằng đưa tay lên lau những giọt mồ hôi trên gương mặt cô, yêu thương hôn lên môi của cô.
Lam Lam nhanh chóng nghênh đón nụ hôn của anh, cô còn chủ động cắn mút đôi môi thâm thúy của anh không rời.
Nhiệt độ trong phòng tăng lên, Lục Diệp Bằng không cho cô chờ đợi lâu, anh thẳng thắt lưng đ.â.m thật mạnh vào hạ thân của cô.
Giọng nói khàn khàn vang bên tai của cô.
"Được! Chúng ta sinh con đi, hôm nay anh nhất định sẽ cùng em nắn nót tạo một hình hài đứa bé … "
"Ưmmm… A… Diệp Bằng! "
Lam Lam siếc chặt anh, giữ hơi ấm ấy.
Cô không biết mọi chuyện sẽ đi về đâu, cô sẽ không sao khi mang thai chứ?
Đứng bên ngoài,sắc mặt Dương Tiểu Vy đã tức đến nổi muốn bước đi vào chửi mắng Lam Lam một trận.Cô thật tình rất muốn đánh ghen vào lúc này.Người như Lam Lam cũng muốn có thai như cô sao? Không đời nào… Tiểu Vy cong môi chế giễu.
Hai tay siếc chặt lại thành nắm đấm, không nhịn nổi Dương Tiểu Vy dự định bước vào.
Nhưng Lục Diệp Minh đứng kế bên liền lập tức kéo nhanh cô lại.
Anh nắm chặt tay cô ta kéo lại.Giọng điệu hơi tức giận.
"Em định làm gì? "
“Em sẽ vào đánh cô ta”.
Lục Diệp Minh cười.
" Em có bị thần kinh không? Hai người họ là vợ chồng, em chưa kịp đánh Lam Lam thì Lục Diệp Bằng đã ra tay giết chết em rồi! "
Cho dù sự khoái cảm hăng say có dâng lên tới đâu thì ngay lúc này đây,lỗ tai nhạy bén của Lục Diệp Bằng bất chợt nghe thấy âm thanh liền mở mắt ra, anh nhìn vào trong gương thì đã thấy bóng dáng hai con người đó đang thập thò ngoài cửa,có thể từ nãy giờ hai người họ đã chứng kiến hết tất cả cuộc ân ái này.
Anh nhanh chóng lấy chăn che đi cơ thể của Lam Lam lại, cho dù là ai đi nữa anh cũng không muốn người nào đó cũng có thể nhìn thấy thân thể của cô.
Cũng rất may từ nãy giờ anh luôn nằm trên,nên hai người họ chỉ thấy cơ thể của anh mà không hề thấy một lớp da thịt nào của cô.
Có lẽ khi nãy anh đã vội vàng mà quên khóa cửa phòng.
Không hiểu sao, khi anh nhìn đến Lục Diệp Minh, anh lại nhớ đến lúc trước cái tên khốn đó lại là bạn trai cũ của Lam Lam.
Nếu như khi đó hai người không chia tay, người mà Lục Diệp Minh dẫn về khi đó chính là cô mà không phải Tử Lan thì sao…?
Có phải người con gái đang nằm dưới thân của anh sẽ là em dâu của anh không?
Bất giác trong lòng Lục Diệp Bằng cảm thấy lo sợ.
Lỡ như là vậy, có khi nào anh sẽ phá nát