Nghi thức hôn lễ còn chưa bắt đầu thì đã xảy ra rất nhiều chuyện.
Nhưng có lẽ, nhìn qua ánh mắt của chú rể thì mọi người có thể thấy được anh ta chính là người muốn phá hủy cái đám cưới của mình rồi.
Nhà họ Lục bắt đầu không hiểu gì liền đứng lên tiến lên phía trước, Lục Diệp Phong là người lên tiếng đầu tiên chấp vấn con trai của mình.
“Diệp Bằng! Con sao vậy…? Con định phá đám cưới sao?”
Lục Diệp Bằng nhếch môi.
Anh còn chưa kịp trả lời thì ngay lúc này đây có một tiếng nói từ phía cánh cửa kháng phòng vang lên.
"Lục Diệp Bằng không phá mà cậu ta chỉ muốn công khai sự thật thôi! "
Giọng nói quen thuộc ấy khiến gia đình nhà họ Tần phải giựt mình quay lại nhìn.
Tất cả mọi người cũng đều xoay đầu nhìn,xem là ai?
Đó là Tần Tiểu Ni, cô đã đến và còn dẫn theo An Nhiên tới.
Lục Diệp Bằng cũng rất bất ngờ khi anh không nghĩ hai người họ sẽ có mặt ở đây.
Ánh mắt anh chợt nhìn ra phía sau lưng của cô Tiểu Ni, anh không biết Lam Lam có đến đây không?
Nhưng hình như cô không có đến, trong lòng anh có chút hụt hẫng.
Anh rất hi vọng cô có thể chứng kiến được khung cảnh ngày hôm nay.
An Nhiên xuất hiện trên trán còn đang phải băng bó khiến mọi người trong nhà họ Lục có chút gì đó khó hiểu.
Con bé bị thương sao?
Lục Diệp Minh nhìn thấy An Nhiên, trong lòng bỗng dưng cảm thấy rất hưng phấn.
Anh ta tự nói thầm trong lòng.
Con bé đến đây thật đúng lúc, sắp có chuyện hay xem rồi.
Anh ta bắt đầu đưa tay lên nhìn đồng hồ tự lẩm bẩm một câu: "Sao giờ còn chưa tới nữa? "
Dương Tử Lan ngồi ở bên cạnh anh nghe xong, có chút tò mò liền hỏi.
“Ai vậy anh?”
"À không có gì đâu! " Lục Diệp Minh vội lắc đầu.
Tiểu Ni bế An Nhiên đi đến trước mặt mọi người.
An Nhiên vừa nhìn thấy Lục Diệp Bằng liền nở một nụ cười, gọi anh thật lớn.
"Ba ơi! "
Phản ứng các phóng viên rất nhanh nhạy.
Họ nhận ra cô bé này.
Chẳng phải cô bé là con gái của vợ trước của Lục Diệp Bằng sao? Hôm nay cô bé đến đây, vậy mẹ cô bé có đến không?
Nhưng tại sao cô bé lại gọi ba…? Không lẽ ba cô bé đang ở đây?
Lục Diệp Bằng nghe tiếng nói của con gái gọi anh, trong lòng liền dâng lên sự ấm áp tràn ngập yêu thương trong lòng.
Một tiếng gọi ba của An Nhiên đã làm nét mặt của anh giãn ra một chút lạnh lẽo trên gương mặt từ nãy giờ của anh, mà thay vào đó là một ánh mắt dịu dàng đầy tình thương dành cho cô công chúa nhỏ của mình.
Có một cô gái phóng viên rất to gan gần như bước đến đặt câu hỏi với An Nhiên.
“Cô bé! Cô bé gọi ai là ba vậy? Ba cô bé có ở đây có phải không?”
Đây là một cơ hội tốt.Thừa cơ thích hợp để cho Lục Diệp Minh ra tay, anh nhanh chóng tiến lên bước đến chỗ An Nhiên.
Thay cô bé trả lời với cô phóng viên.
“Cô bé là con cháu của nhà họ Lục của chúng tôi”
Mọi người nghe xong bỗng chốc xôn xao, không ai là không nghe rõ những gì anh ta vừa nói.
Vậy có nghĩa con gái của vợ trước, không lẽ cũng chính là con của Lục Tổng.
Vậy là hai người họ đã yêu nhau từ rất lâu rồi sao?
Nhưng cuộc họp báo hôm trước đã……?
Lục Diệp Minh sợ mọi người nghe không rõ, anh ta bổ sung thêm một câu.
“Cô bé là con cháu của nhà họ Lục nhưng không phải là con gái của Lục Diệp Bằng… Xin mọi người đừng hiểu lầm”.
Câu nói của của Lục Diệp Minh khiến cho tất cả mọi người bị một cơn giật mình kinh hoàng.
Nếu không phải con của Lục Diệp Bằng thì là ai? Ai đã có một cái gan to đến mức có con với vợ của anh ta.
Lục Diệp Bằng trừng mắt nhìn Lục Diệp Minh đầy phẫn nộ.
Anh không biết cái tên khốn này lại muốn cái gì nữa?”
Nghe xong,gia đình họ Tần cũng đã tức giận đầy căm phẫn, cả nhà đều đồng loạt đứng lên.
Tần Văn Hạo nhìn Lục Diệp Minh hỏi ngay.
“Vậy theo cậu An Nhiên là con của ai?”
"Có lẽ một người sẽ khiến bác trai phải khiếp sợ đấy! " Lúc này Hoắc Thiếu Tiên cũng đã đứng lên nhìn mọi người lên tiếng.
Lục Diệp Bằng lạnh lùng, ánh mắt đầy tăm tối.
“Vậy anh nói thử xem… Người mà cậu chủ Lục Diệp Minh nhắc đến là ai vậy? Tôi muốn biết ai đã qua mặt tôi,có thể chạm vào người phụ nữ của tôi”.
Hoắc Thiếu Tiên bật cười.
" Đáng lý tôi không biết đâu… Nhưng người em họ của anh đúng thật ngu hơn tôi tưởng rất nhiều đấy."
Dứt lời, Hoắc Thiếu Tiên từ đâu lấy ra một sấp giấy tờ đưa đến trước mặt phóng viên.
“Đây là giấy xét nghiệm DNA của cô bé An Nhiên với một người trong nhà họ Lục với kết quả 99,99% quan hệ huyết thống… Đúng là con bé có mang dòng máu của nhà họ Lục.Nhưng đây thật chất chỉ là giấy tờ giả mà cậu chủ Lục Diệp Minh đang chờ một người đem đến… Nhưng thật đáng tiếc lại bị tôi hất tay trên”
Hoắc Thiếu Tiên nhìn Lục Diệp Minh khẽ cong môi.
“Cậu đã trễ một bước rồi!”
Lục Diệp Minh trợn mắt lên, lên tiếng phản bác.
" Anh nói dối… Tôi không có làm chuyện đó ".
Hoắc Thiếu Tiên cười lạnh, anh liếc mắt nhìn xuống người của mình, lên giọng ra lệnh.
“Dẫn hắn ta vào”.
Người của Hoắc Thiếu Tiên dẫn một người đàn ông đi vào, vừa nhìn thấy Lục Diệp Minh.
Hắn ta đã khai ra hết.
" Hoắc Lão Đại chính anh ta đã đưa tiền cho tôi thuê người giả làm giấy tờ xét nghiệm DNA".
Hoắc Thiếu Tiên nhìn Lục Diệp Minh,giọng nói bỗng dưng lạnh lùng.
“Người cậu nhờ làm việc cho cậu lại là người của tôi đấy! Quả nhiên trái đất này tròn thật”Cũng may tên này đã về nói lại tất cả cho anh nghe,nên anh mới biết kế hoạch xấu xa của tên đê tiện này.
Phóng viên lao đến hỏi người đàn ông đó.
"Vậy trong nhà họ Lục thì ai mới là nạn nhân mà anh ta sai khiến kêu anh làm vậy? "
"Là Chủ Tịch… Lục Diệp Phong… Anh ta muốn tôi làm giả giấy xét nghiệm hai người họ là cha con của nhau……Muốn vu oan cho ông ấy có gì đó mờ ám với con dâu của mình”Người đàn ông lắp bắp nói trong dáng vẻ sơ sệt.
Tất cả mọi người đã hoàn toàn chết sững, họ không thể tin mình đang nghe một chuyện hoang đường gì vậy?
"Mẹ nó… Mày chán sống rồi à? " Lục Diệp Bằng như một tên điên đứng từ trên liền lao nhanh xuống đánh tới tấp Lục Diệp Minh.
"Mày không những dám vu oan cho vợ của tao, bây giờ mày muốn đổ tội lên đầu ba của tao luôn sao?”
Tịch Duy An đứng bên này,sợ một chút tức giận của Lục Diệp Bằng mà quên đi chuyện chính của anh ta, anh liền bước lên ngăn cản.
" Cậu bình tĩnh lại, chuyện này từ từ mình tính sao? Giải quyết chuyện chính trước đi!"
Nhà họ Tần đã sững sốt khi không nghĩ Lam Lam đã rời khỏi nhà họ Lục rồi,mà những con người này lại không chịu buông tha,cứ bám riết con bé.Bây giờ còn vu oan cho Lam Lam.Được lắm chuyện này nhất định không để yên cho họ.Tần Văn Hạo thầm siếc chặt tay lại,một sự giận dữ đã gần như hiện lên đôi mắt của ông
Lục Diệp Bằng có thể kiềm lại nhưng bà nội thì lại không… Bà nhít từng bước chân nặng nề đến trước mặt Lục Diệp Minh tán liên tục trên mặt của anh ta tổng cổng 18 cái bạc tay.
Ba mẹ Lục Diệp Minh và ngay cả vợ anh ta cũng không thể cản nổi vì chuyện Lục Diệp Minh đã làm thật sự rất đáng kinh tởm.Còn Lục Diệp Phong đã hoàn toàn chết điếng tại chỗ khi cháu trai của ông lại muốn vu oan cho ông và con dâu đã có con với nhau…Thật đúng là một nỗi sỉ nhục lớn của nhà họ Lục mà!
Bà nội thở mệt mỏi, cất giọng lên.
“Mày muốn hại ai trong nhà này…Hay mày không chấp nhận sự thật An Nhiên chính là con gái ruột của Diệp Bằng… Vì mày vẫn còn ấm ức chuyện năm xưa Lam Lam đã bỏ mày, bây