Ngay lúc này, phía bên chiếc bàn của Lục Diệp Văn.
Nhân lúc người phục vụ vừa đi khỏi.Trương Hiểu Nghê đã ngồi xác vào người của Lục Diệp Văn,thậm chí còn nép vào người của anh,đặt lên bờ má của anh một nụ hôn thật là nồng cháy.
Những hình ảnh như vậy, đương nhiên hai cặp mắt của Lam Lam và A Mẫn đã nhìn thấy hết.
Nét mặt Lam Lam trở nên đầy phẫn nộ, cô cuộn chặt hai tay lại nhịn không được liền đứng lên.
A Mẫn thấy vậy, sợ Lam Lam không suy nghĩ mà làm lều.Cô liền đứng lên.
"Cậu định làm gì?"
Nhưng Lam Lam lại không trả lời, cô nhanh tay kéo A Mẫn lại đằng chỗ ngồi sau lưng của hai người họ.
Lam Lam cũng đang rất giận Lục Diệp Văn vô cùng,thậm chí cô còn muốn bước đến đánh vao mặt của anh ta.Nhưng trước khi hành động,cô cũng phải biết rõ rốt cuộc mối quan hệ của hai người họ đã tiến triển như thế nao rồi!
A Mẫn đã hiểu ý của Lam Lam, cô cũng theo ngồi xuống bên cạnh.
Lúc này,Lam Lam đã nghe được giọng nói nũng nịu của người phụ nữ đê tiện đó.
"Diệp Văn! Anh đừng lạnh lùng với em như vậy chứ, dù sao chúng ta cũng đã đi giới hạn cùng nhau rồi!"
Nét mặt Lam Lam trở nên cưng ngắt, liếc mắt nhìn sau lưng hai người họ đầy phẫn nộ.
Ngay sau đó là tiếng nói tràn đầy tức giận của Lục Diệp Văn vang lên,anh thẳng tay xô cô ta ra.
"Cô mau chóng tránh xa tôi ra, hôm đó chỉ là ngoài ý muốn".
"Ngoài ý muốn sao?" Sắc mặt Trương Hiểu Nghê trở nên tức giận, trừng mắt nhìn anh "Em không biết,anh phải chịu trách nhiệm đối với em....Nếu không?"
"Cô muốn gì?" Lục Diệp Văn chau mày lại.
Trương Hiểu Nghê khẽ nhếch đôi môi lên, đưa ra là lời hâm doạ.
"Em sẽ nói cho vợ của anh biết……Nghe nói,vợ của anh là con gái của Nghị Viên Tần Văn Hạo, còn là một viện trưởng của một bệnh viện lớn.Không biết khi cô ấy nghe được người chồng mình yêu thương bấy lâu nay đã ngủ với người phụ nữ khác thì sẽ như thế nào?"
"Cô dám.....!" Lục Diệp Văn nghiến răng nghiến lợi.
Nhưng thái độ của anh lại làm cho Trương Hiểu Nghê có chút thích thú.Cô ta không trả lời anh, mà lấy điện thoại của mình ra liền làm một thao tác nào đó.
Quả không sai,sau khi cô ta đặt điện thoại xuống thì điện thoại anh lại reo lên.
Lục Diệp Văn không chừng chờ liền mở lên xem.
Thứ bên trong đã khiến anh thất kinh giật mình,hai mắt liền trợn lên dữ dội lập tức đứng lên,sau cùng lại nhìn thẳng xuống vào gương mặt của cô ta.
"Cô.....Sao cô dám.....!"
Trương Hiểu Nghê bị anh chọc tức cũng hắng giọng lên khích tướng anh.
"Sao tôi không dám.....! Lục Diệp Văn, một người đàn ông như anh tôi sẽ không bao giờ buông tha....Anh không chịu ly hôn với vợ của anh, thì tôi sẽ làm cho vợ anh ly hôn với anh".
Lam Lam đã hết sức chịu nổi rồi, cô như phát điên muốn lao ra đánh vài phát vào gương mặt của người phụ nữ đó.
Cô ta nghĩ mình là ai...? Là ai mà muốn giành lấy vị trí của chị Thi Thi của cô như vậy.
Cảm giác này của cô đã từng trải qua,nên cô biết rất rõ.Chẳng phải trước đây Dương Tiểu Vy cũng từng yêu cầu cô rời xa Lục Diệp Bằng trả lại vị trí cho cô ta tương tự như vậy sao?
Ánh mắt của Lục Diệp Văn hiện lên những vần đỏ như muốn gi3t chết người phụ nữ trước của mình ngay bây giờ.
Bây giờ anh chỉ muốn ước thời gian có thể quay lại vào đêm hôm đó,anh sẽ nghe lời Thi Thi mà về nhà đúng giờ, lúc đó anh sẽ không làm chuyện có lỗi với cô.
Mọi chuyện cũng là do anh hết.Nếu Thi Thi mà biết thì sẽ như thế nào đây?
Cô ấy sẽ tha thứ hay sẽ chọn cách rời xa anh.
Không....!
Chuyện đó sẽ không bao giờ xảy ra, bằng mọi giá anh sẽ nghĩ ra cách.
Không để cho Thi Thi biết về sự tồn tại của người phụ nữ này được.
Nghĩ tới đây, Lục Diệp Văn hít thật sâu một hơi,cuối cùng nét mặt đã lấy bình tĩnh lãnh đạm nói.
"Tôi có việc, chúng ta hãy liên lạc lại sau".
Dứt lời,anh nhanh chóng bước đi.
Nhưng Lục Diệp Văn vừa quay lưng đi mấy bước, thì lại đột ngột dừng bước ngay chiếc bàn đằng sau mà Lam Lam và A Mẫn đang ngồi đó.
Chiếc mũi của Lục Diệp Văn cũng khá nhạy bén giống như Lục Diệp Bằng,anh ngửi được mùi hương quen thuộc chỉ xuất phát từ trên người của Lam Lam.
Cả Lam Lam và A Mẫn đều phải giật bắn mình lên,sợ Lục Diệp Văn sẽ phát hiện.Cho nên cả hai đều không suy nghĩ liền ôm chầm lấy nhau như một đôi đồng tính nữ đang yêu nhau.
Cũng may Lam Lam bây giờ đang để tóc ngắn lại bới cao,A Mẫn thì lại để mái tóc dài thả nhẹ mang theo sự dịu dàng nữ tính.Nhìn vào,sẽ không bị ai phát hiện, mà ngược lại còn cảm thấy hai người thật là tình cảm.
Lục Diệp Văn nghĩ thầm trong lòng,chắc không phải như những gì mà anh đang tưởng tượng.Vì khi anh nhìn xuống, bất chợt cả cơ thể đều phải rùng mình,ớn lạnh lên về những gì mà anh đang nhìn thấy.
Giữa ban ngày ban mặt,hai người con gái lại ôm chặt lấy nhau giữa chốn đông người.
Anh lẩm bẩm.
"Con gái bây giờ thật là không hiểu nổi....!Không thích yêu đàn ông nhưng lại thích yêu cùng một hệ với nhau......!Đàn ông tệ lắm sao?"
Lục Diệp Văn khẽ lắc lầu, trước khi đi anh lại liếc nhìn Trương Hiểu Nghê với sự lo lắng trong lòng, rồi sau đó lại cất bước đi tiếp rời khỏi quán.
Trương Hiểu Nghê dường như đã đạt được ý muốn.Lục Diệp Văn vừa mới đi khỏi,cô ta đã nhanh chóng lấy điện thoại ra nhìn vào bên trong hiện lên một nụ cười khoái chí,sau đó liền đứng lên vừa đi vừa điện thoại cho một người nào đó.
Lúc này Lam Lam và A Mẫn buông nhau ra.Câu nói lúc nãy của Lục Diệp Văn khiến Lam Lam càng trở nên phẫn nộ.
"Khi nãy anh ta đã nói cái gì....?"
A Mẫn nhếch môi,nở một nụ cười gian xảo rồi đưa tay ra sờ nhẹ eo của Lam Lam.
"Thì anh rể của cậu đang nói chúng ta đang chơi trò đồng tính luyến ái đấy!"
"Sao.....?"
Lam Lam trừng mắt nhìn A Mẫn, nhưng đột nhiên lúc này sóng lưng cô bắt đầu trở nên lạnh toát khi ánh mắt của A Mẫn trở nên gian tà cứ dán chặt vào người của cô.
"Gì...!Vậy...?"Cô đang hơi sợ với dáng vẻ của cô bạn của mình.
Nét mặt A Mẫn trở nên thích thú, cô khẽ li3m môi