Từ sự thật này cho đến sự thật khác đều khiến ông đều cũng phải khiếp sợ.Khi đứa con riêng của Lam Lam lại chính là cốt nhục của nhà họ Lục, là đứa cháu gái đầu tiên của ông, là con của Diệp Bằng.
Ông không nghĩ hai đứa đã gặp nhau từ sớm và đã xảy ra chuyện với nhau.
Lúc đó ông cũng chẳng biết trong lòng mình vui hay buồn nữa, thật sự không nghĩ tới những chuyện như vậy có thể diễn biến đột ngột như thế.
Lục Diệp Phong nhìn con trai rất lâu.Sau đó ông đưa tay ra chạm vào khuôn mặt tuấn tú của anh, khẽ hỏi:
"Sức khoẻ con sao rồi? Vẫn ổn chứ!"
Đứng bên ngoài, cả người Lam Lam liền run lên khi nghe câu hỏi của ông.
Đúng như cô đã đón, sức khỏe Lục Diệp Bằng đang có vấn đề.
Lục Diệp Bằng im lặng một lúc lâu,sau đó ngẩng đầu lên nhìn ông.
Anh còn chưa kịp trả lời, Ông đã khẽ thở dài nặng nề.
"Ba cảm thấy con vẫn chưa hề khỏe, phẫu thuật rồi vẫn còn đau sao?"
Nghe ông nói, trái tim của Lam Lam đột nhiên nhói lên.
Phẫu thuật....? Anh phẫu thuật sao?
Anh ấy bị gì mà phải phẫu thuật?
Lam Lam đứng bên ngoài xuyên qua lớp kính nhìn vào gương mặt nghiêm nghị của Lục Diệp Bằng.Một cơ thể khỏe mạnh của anh đã từng che chở cho cô, vậy mà có bệnh trong người sao?
Lúc này cô bắt đầu nghe Lục Diệp Bằng lên tiếng trả lời ông.
"Cô ấy đã về đây rồi! Sức khỏe của con sẽ mau chóng hồi phục nhanh thôi!"
Lục Diệp Phong nhìn anh, khóe môi cong nhẹ lên.
"Ba cũng mong con và Lam Lam sẽ hạnh phúc bên cạnh nhau....." Ông ngập ngừng giây lát " Khi nghe tin con phải cấp cứu vì xuất huyết dạ dày gần như bị thối rữa, lúc đó ba đã ân hận rất nhiều vì không ở bên cạnh chăm sóc cho con".
"Ba.....!Việc này không liên quan đến ba" Thấy ông đang tự dằn vặt trong lòng, nét mặt Lục Diệp Bằng khẽ nhói lên.
Cũng do anh không biết tự chăm sóc cho mình nên đã khiến nhiều người phải lo lắng cho anh năm đó.
Lục Diệp Phong run lên,hơi thở dồn dập.
"Tại sao không liên quan đến ba cho được? Con là con trai của ba, làm sao ba không lo, nếu như năm đó con không cứu kịp thời.....Có lẽ bệnh của con sẽ chuyển qua ung thư và con cũng biết là rất nguy hiểm cho tính mạng của con mà!"
Đứng bên ngoài Lam Lam như chết lặng khi nghe rõ từng câu từng chữ của ông.
Sức khỏe của anh.....!
Lục Diệp Bằng từng phẫu thuật vì xuất huyết dạ dày sao? Thậm chí anh còn có nguy cơ bị ung thư.
Tại sao anh lại bị như vậy? Nguyên nhân nào đã dẫn đến anh bị căn bệnh đó.
Nghe qua câu chuyện, cô nhận ra anh vẫn chưa hề khỏi bệnh.Vậy mà anh vẫn muốn giấu cô, không muốn cho cô lo lắng cho anh.Tự một mình trải qua những đau đớn về sức khỏe của mình.
Cô không trách anh, vì trước đó cô cũng từng làm như vậy.
Nhưng cô chỉ muốn biết nguyên nhân nào dẫn đến anh bị căn bệnh đó, chẳng phải trước đó anh vẫn còn khỏe mạnh lắm sao?
Hay khi cô ra đi đã có chuyện xảy ra với anh
Trong lòng Lam Lam bức bối, cô rất muốn chạy vào trong đó hỏi anh cho rõ ràng rốt cuộc anh đã bị những gì?
Nhưng đôi chân của cô bây giờ lại không nhúc nhích, cô chẳng biết mình bị làm sao nữa? Hay cô đang sợ anh sẽ nói như câu mang đầy rủi ro và có thể khiến cô mất đi anh.
Cứ như thế,Lam Lam khi về nhà cô vẫn không có can đảm hỏi anh những chuyện mà anh đang che giấu.Cô lựa chọn âm thầm quan sát anh và kể cả những người bên cạnh anh.
Nếu như chuyện nghiêm trọng đến mức như thế, cô chắc chắn những người bạn của anh đặc biệt là Hoắc Thiếu Tiên sẽ là người biết rất rõ ngọn ngành câu chuyện này.
Khổ nỗi anh ấy và A Mẫn lại đang đi du lịch ba ngày nữa mới trở về.Cô muốn tìm hiểu cũng phải đợi cho hai người đó quay về đây.
Việc bây giờ cô phải chú trọng đến sức khỏe của anh, phải chăm sóc cho anh thật tốt.
********
Ngày thứ năm cuối cùng cũng đã đến, cái ngày mà Bà Tần đã có cuộc hẹn với Lam Lam.
Thứ năm là ngày Lam Lam lại không cần đến công ty.
Cũng đã trải qua mấy ngày, phòng tranh của cô cuối cùng cũng đã đi vào quỹ đạo.Nhờ có Diệp Ngôn mà Lam Lam có thể chạy tới chạy lui hai bên.
Thấy cô vất vả như vậy,Lục Diệp Bằng cũng đã có quyết định,cô không cần đến công ty nữa.Nhưng do tuần sau anh có chuyến công tác ra nước ngoài,cho nên anh muốn khi nào anh về rồi mới nói cho cô nghe.Bởi vì tuần này,anh muốn được nhìn thấy cô thường xuyên, để khi đi anh cũng đỡ phải nhớ nhung cô một chút.
Chuyến đi mất bốn ngày,anh không biết có nên dẫn cô theo không?
Sáng sớm,Lục Diệp Bằng đã tắm rửa sạch sẽ,thay đồ liền đi qua phòng của Lam Lam.
Vì cô vẫn chưa dọn về phòng của hai người ở,nên sáng nào anh cũng phải qua đó tìm kiếm và ôm hôn cô trước khi đi làm thì tin thần của anh mới được sảng khoái và bắt đầu vào một ngày mới thật tốt đẹp được.
Vừa vào phòng anh đã ngửi thấy mùi hương quen thuộc của cô vợ bé nhỏ của anh, trong lòng anh lại nổi lên cơn hứng tình ngay lập tức,nhanh chóng sải bước chân đi vào tìm cô.
Trong phòng không hề thấy cô, nhưng anh lại nghe tiếng nước chảy.
Ngẫm nghĩ trong đầu chắc có lẽ cô đang tắm.
Nụ cười gian tà của Lục Diệp Bằng lập tức hiện lên, nghĩ đến cũng đã hơn một tuần anh không nhìn ngắm thân thể xinh đẹp của cô gái đó rồi!
Suy nghĩ con chưa dứt, thì bước chân của anh đã nhanh chóng đi đến.
Nhưng anh chưa kịp đi đến cửa, bất ngờ tiếng điện thoại liền reo lên.
Trong phòng này ngoài điện thoại của cô ra thì còn ai nữa.
Lục Diệp Bằng giựt bắn mình lên.Sợ làm phiền đến cô,anh đã nhanh chóng đưa mắt tìm kiếm chiếc điện thoại.
Thấy nó nằm trên bàn trang điểm,anh vội vàng bước tới cầm điện thoại lên xem.
Không phải là có người gọi đến mà là tiếng chuông tin nhắn.
Đó là Tiểu Sơ.
Mới sáng ra mà cô ấy đã nhắn tin với cô rồi sao?
Lục Diệp Bằng chợt suy nghĩ, chắc có lẽ là những cuộc tán gẫu của hai người phụ nữ.Anh cũng không nên xem để làm gì?
Khi Lục Diệp Bằng vừa định để điện thoại vào chỗ cũ thì lại có thêm một tin nhắn khác đến.
Nhưng lần này không phải là Tiểu Sơ mà là của mẹ cô.
Lúc này trong lòng Lục Diệp Bằng nổi lên sự nghi hoặc.Cả hai sáng sớm đều đồng loạt nhắn tin cho cô,anh chắc chắn là đã có chuyện gì xảy ra.
Lục Diệp Bằng không chừng chờ liền mở điện thoại của cô lên xem.Đây không phải lần đầu anh cầm điện thoại của cô,mật khẩu điện thoại cô là gì chắc trên đời này chỉ có một mình anh là có thể biết.
Điện thoại nhanh chóng mở ra.
Đương nhiên tin nhắn của mẹ cô sẽ khiến anh đọc đầu tiên.
Bà ấy chỉ nhắn cho cô địa chỉ của một nhà hàng sang trọng và dặn dò cô trưa nay phải đến đúng giờ.
Anh không hiểu bà ấy định làm gì? Trưa nay hẹn cô ra ngoài ăn trưa thôi sao?
Nhưng anh không thể tin.Chắc chắn là có chuyện gì đó sẽ xảy ra.
Suy nghĩ một hồi anh lật đật mở tin nhắn của Tiểu Sơ ra xem.Nhưng những dòng chữ của cô ấy nhắn cho cô đã khiến cho anh phải chết sững.
"Lam Lam! Mẹ dặn mình không được nói với cậu.Nhưng mình cũng nhất định phải nói cho cậu được biết được....Trưa nay, mẹ muốn cậu đi xem mắt một người.Người đàn ông đó họ Hạ,lớn hơn cậu ba tuổi, mẹ muốn chia rẽ cậu và Lục Diệp Bằng cho nên mẹ mới làm như vậy!"
Đọc xong tin nhắn.Nét mặt Lục Diệp Bằng dần trở nên phẫn nộ.Anh siết chặt điện thoại trong tay.
Rốt cuộc bà ấy vẫn muốn chia rẽ cô và anh.
Nếu đã như vậy thì