Bàn ăn đã dọn đầy đủ các món ăn.
Đều là những món Lục Diệp Bằng yêu thích nhất, nhưng anh có thể đoán ra đây đều là đầu bếp làm, chứ còn người được gọi là đầu bếp giỏi nhất gì có, có lẽ sẽ không xuống bếp để nấu cho đứa con riêng này.
Giống như mọi ngày.
Bà nội sẽ là người ngồi chính giữa bàn ăn.
Vợ chồng Lục Diệp Phong ngồi bên phải, kế bên là vợ chồng của Lục Diệp Văn cùng với Diệp Ngôn.
Còn bên trái bên cạnh bà nội,là Lục Diệp Lâm cùng với Lục Diệp Minh và Dương Tiểu Vy,cho nên sự sắp xếp bây giờ chính là Lục Diệp Bằng đã vô tình ngồi bên cạnh Dương Tiểu Vy.
Ban đầu anh có chút khó chịu vì không thích cô ta ngồi gần mình.
Nhưng chỉ vì một câu nói khiêu khích muốn chọc tức của cô ta đã khiến anh thay đổi.
Vậy mà anh nghe xong cảm thấy cũng đúng.
Bây giờ còn điều gì mà có thể khiến anh sợ
hãi được nữa.
Nếu như chuyện mà khiến anh khiếp sợ nhất và không bao giờ muốn xảy ra, đó chính là chuyện Lam Lam sẽ rời xa anh.
Điều duy nhất anh sợ nhất chỉ là khi anh đánh mất người phụ nữ của mình.
Còn những chuyện khác,anh không còn gì để sợ được nữa.
Phòng ăn nhà họ Lục vẫn như trước đây vẫn rộng lớn, đầy đủ tiện nghi.
Những người giúp việc thi nhau dọn tất cả những món ăn đã được chuẩn bị trưng bày trước mọi người.
Người quản gia đã lâu mới nhìn thấy Lục Diệp Bằng liền cung kính nở nụ cười gọi anh là "cậu hai" theo như vai vế trong nhà.
Có lẽ người mà ông tôn kính nhất trong nhà này chắc chỉ có một mình cậu hai, nhiều lúc ông cũng muốn đi theo anh qua bên đó để làm việc,nhưng nghĩ đến ân tình của ông chủ mà ông cố gắng ở lại chăm sóc gia đình nhà họ Lục.
Ngồi vào bàn ăn, lúc này Lâm Hoa đang ngồi bên cạnh của Lục Diệp Phong mới từ từ ngẩng đầu lên,bà ta khẽ đưa mắt liếc nhìn về Lục Diệp Bằng,trong lòng bà ta cũng đặt ra rất nhiều nghi vấn là tại sao hôm nay không thấy bóng dáng của Lam Lam, bà ta còn đang nghi ngờ có phải Lam Lam đã gặp chuyện gì hay là cô và Lục Diệp Bằng lại một lần nữa chia tay rồi không?
Từ khi Cao Phi Phi đã qua đời, con người của Lục Diệp Lâm cũng đã trầm lặng đi rất nhiều, người ông ta ở đây nhưng hồn có lẽ đã bay đến một nơi rất xa nào đó.
Cả nhà cũng không mấy quan tâm đến nỗi buồn của ông.
Lúc này,Lục Diệp Phong nhìn xung quanh, chợt không thấy đứa con gái duy nhất của ông đâu, liền quay qua hỏi vợ của mình.
"Diệp Ngôn đâu? Tôi nghe nói hôm nay con bé được nghỉ làm mà, tại sao sáng giờ cũng không thấy con bé đâu".
Lâm Hoa cúi đầu xuống, buông ra một câu trả lời hết sức hờ hững.
"Tôi không biết, nó muốn đi đâu thì tùy,sau này tôi sẽ không quan tâm nữa".
"Sao bà!.
"Lục Diệp Phong định chất vấn vợ mình, nhưng chợt nhớ hôm nay là ngày vui, nên ông đợi hôm khác sẽ nói chuyện với vợ của mình sau.
Lúc này, ông nhìn qua Lục Diệp Văn cất tiếng trầm trầm như đưa ra một thông báo với tất cả mọi người.
"Hôm nay có đủ mặt mọi người, tôi sẽ nói một chuyện quan trọng"
Hơi thở Lâm Hoa chợt căng thẳng ngước mắt lên nhìn ông.
Mọi người cũng đã bỏ đũa xuống và nghiêm túc nghe ông nói.
Lục Diệp Phong hít sâu một hơi, khẽ nói.
"Tôi đã quyết định sẽ xác nhập Tập Đoàn Lục Thị và Tập Đoàn Thế Giới lại và Diệp Bằng sẽ phụ trách chức vị Chủ Tịch trong công ty".
"Sao!.
" Mọi người ai nấy đều cũng bất ngờ, nhưng chỉ có Lâm Hoa,Lục Diệp Minh và Dương Tiểu Vy là hoàn toàn kinh hãi khi nghe ông nói xong.
Người đầu tiên phản đối , không ai khác chính là vợ của ông! Lâm Hoa.
"Tôi không đồng ý!.
Nếu muốn thì cũng để Diệp Văn làm Chủ Tịch mới phải".
"Cho Diệp Văn làm Chủ Tịch để cho bà thao túng nuốt trọn hai công ty luôn sao?" Lục Diệp Phong cười khẩy, nói thẳng mặt vợ của mình.
Lâm Hoa cứng miệng, nét mặt trở nên tái mét.
Lục Diệp Phong nhướng môi.
"Đừng nghĩ những chuyện bà làm, người Chủ Tịch như tôi không biết sao! ! "Rồi ông nhìn qua Lục Diệp Bằng nói thêm " Hơn nữa hiện giờ cộng lại thì số cổ phần của Diệp Bằng là cao nhất, thậm chí có thể nuốt trọn cả Tập Đoàn Lục Thị vào tay mình, bà và những người của bà cũng không có quyền hạn nào xen vào việc này".
Lục Diệp Minh tỏ vẻ khó chịu ra mặt,anh ta nhịn không được đã bắt đầu phản đối.
"Con cũng không đồng ý!.
Lục Diệp Bằng hiện tại cũng không có cổ phần trong Lục Thị làm sao bác nói có thể thâu tóm được".
Từ nãy giờ Lục Diệp Bằng chỉ im lặng ngồi ở đó xem trận chiến này cuối người thắng sẽ là ai!.
? Anh dường như xem mình là người ngoài cuộc.
Ngay khi câu nói của Lục Diệp Minh vang lên, thì lúc này người tiếp theo lên tiếng đó là Lục Diệp Văn.
Anh đưa mắt nhìn mọi người,sau đó cất tiếng trầm ổn.
"Hiện nay Diệp Bằng đang sở hữu số cổ phần trước đó mà em ấy đã sang tên cho Lam Lam.
"
Lần này vì câu nói của Lục Diệp Văn không những khiến mọi người bất ngờ mà cũng làm cho Lục Diệp Bằng phải giựt mình đi một chút.
Chưa dừng lại ở đó thì Lục Diệp Văn đã bổ sung thêm một câu.
"Tuần trước Lam Lam đã làm xong thủ tục sang tên cổ phần về lại cho Diệp Bằng rồi, hiện giờ theo như ba nói người cao nhất hiện tại công ty của chúng ta chính là Diệp Bằng.
"
Nghe xong,Lục Diệp Bằng chợt bàng hoàng vài giây.
Trong đầu anh bỗng chợt nhớ đêm hôm trước anh và cô đã cãi nhau, hình như Lam Lam có nhắc đến cổ phần.
Nhưng do tình hình lúc đó khá căng thẳng , nên đã khiến anh quên mất đi chuyện này.
Bây giờ nhớ lại, thì anh đã nghe cô nói qua vụ này rồi.
Nhưng là ai nói cô nghe chuyện cổ phần, không lẽ người nhà họ Tần sao?
Dương Tiểu Vy nghe đến việc Lục Diệp Bằng sau này sẽ là Chủ Tịch Tập Đoàn lớn, thì trong lòng cô càng lúc càng như phát điên.
Kể từ biết anh đã thành lập một Tập Đoàn Thế Giới lớn mạnh lên như thế, không lúc nào mà cô ta không hối tiếc về anh.
Nghĩ lại nếu như năm xưa cô không vì chút hư vinh,hám lợi, có khi bây giờ vị trí của Lam Lam bây giờ chắc chắn sẽ thuộc về cô.
Lam Lam quả nhiên đúng là gặp may.
Đã sinh ra trong một gia đình giàu có,lại có thể lấy được một người giàu có như Lục Diệp Bằng về làm chồng.
Có phải ông trời đã quá đối xử tốt với Lam Lam hay không?
Nhân cơ hội ngày hôm nay, cô nhất quyết phải làm một chuyện gì đó để khiến Lục Diệp Bằng có thể thay đổi về cái nhìn về cô.
Trong đầu Dương Tiểu Vy bỗng nhiên nảy lên một ý nghĩa đen tối.
Ngay lúc bầu không khí trong nhà ăn đang càng lúc càng căng thẳng thì lúc này Lục Diệp Ngôn mới vừa về nhà liền đã đi vào trong.
"Chào mọi người".
Mọi người ai nấy đều giựt mình,vội ngẩng đầu lên nhìn cô.
Lâm Hoa quay đầu lại nhìn con gái, nói lớn.
"Con đi đâu từ hôm qua đến giờ?"
"Con qua nhà anh Diệp Bằng,rồi ngủ luôn bên đó" Diệp Ngôn hơ hững trả lời như không có chuyện gì xảy ra.
Dường như ánh mắt của cô đã nói lên sự chán ghét của mình về người mẹ của cô.
"Em qua nhà anh sao?" Cuối cùng Lục Diệp Bằng từ đầu buổi ăn đến giờ,cũng đã chịu lên tiếng.
Lục Diệp Ngôn gật đầu.
"Em còn đưa sư phụ về đây nữa.
Chị ấy đang cần gặp anh!.
"
"Sao!.
.
? Em đưa Lam Lam về đây sao?" Lục Diệp Bằng kinh