Bà Thái đang vẫn còn do dự chẳng biết phải làm như thế nào.
Thì đột nhiên tiếng quát lớn của chồng mình,khiến cho bà liền giật bắn mình lên, trong lòng có sự lo lắng.
"Tôi cấm bà, bước đi theo đứa con gái hư hỏng của bà.
Nó là con hoang,thì con của nó sinh ra cũng là đứa con hoang!.
Đúng là mẹ nào con nấy.
.
!"Ông giận dữ không kiềm chế, liền phun một câu chửi rủa.
Lần này đến lượt Chí Huy đang đứng gần đó vừa nghe xong, nét mặt anh tràn đầy căm phẫn.
Anh không quan tâm, liền bước đến nắm lấy cổ áo ông ta xách mạnh lên.
"Ông nói ai con hoang, ông nói ai hư hỏng.
Trần Chí Huy này vẫn chưa chết, ông dám sỉ nhục vợ của tôi sao?"
"Là vợ của mày!.
" Ông ta nghiến răng nghiến lợi,hận không thể lôi Bella vào nhà trừng phạt cho một trận vì cái tội dám ở sau lưng ông lên giường với một người đàn ông khác.
Chí Huy bất chợt cười khẩy.
"Nhìn ông xem,dã tâm của ông như thế nào đều hiện lên trên khuôn mặt đê tiện của ông rồi! Ông đừng tưởng tôi không biết những chuyện xấu xa của ông đã làm với Bella, ông cứ chờ đó!.
.
Trần Chí Huy này sẽ không bao giờ bỏ qua,hai cha con của ông nhất định sẽ phải trả giá" Câu nói cuối cùng Chí Huy gần như gằn giọng từng chữ,ánh mắt càng lúc càng sắc bén nhìn thẳng vào ánh mắt sâu hút của ông Thái.
Thái Tứ Kiệt thấy vậy liền nhanh chóng tiến lại hất mạnh Chí Huy ra,sau đó đưa tay đỡ lấy bà của mình.
Anh ta không nhìn Chí Huy mà ánh mắt anh ta đã dời hẳn vào Lục Diệp Bằng, quát lớn.
"Các người muốn dẫn ai đi thì cứ việc đi, nhưng nếu còn động thủ !.
.
Thái Tứ Kiệt này sẽ không tha cho các người! "
Bella buông tay Lục Diệp Bằng ra, rồi cô chạy thật nhanh đến chỗ của mẹ mình.
Cô đưa tay nắm lấy bàn tay của bà nghẹn ngào nói.
"Mẹ! Chúng ta đi thôi,nơi này chưa bao giờ là nhà của chúng ta!.
.
Con đã đủ điều kiện để lo cho mẹ, mình đi thôi mẹ!.
!"
Dứt lời, cô nắm lấy tay mẹ của mình bước ngang qua người ông Thái.
Nét mặt ông Thái giờ đây mất bình tĩnh, ông phẫn nộ đến mức không hề suy nghĩ liền lập tức bước đến nắm lấy tay của Bella.
Ông ta kéo mạnh cô về phía ông, rồi bật lên một nụ cười đầy mang rợ, nghiến răng nói.
"Mẹ mày đi!.
Nhưng mày phải ở lại với tao! "
Bella lập tức vũng vẫy, hét lớn.
"Ông mau buông tôi ra!.
"
Chí Huy đứng gần đó,anh vừa nghe tiếng hét của cô đã không chừng chờ mà lao đến thật nhanh, đưa bàn tay ra nắm lấy cả người cô kéo về phía anh.
Chí Huy là bạn thân của Lục Diệp Bằng, tác phong hành động hai người đều một chín một mười.
Chí Huy tấn công nhanh đến mức khiến cả Thái Tứ Kiệt trở bàn tay không kịp.
Ông Thái cũng rất bất ngờ vì không tin,ông đã ôm chặt Bella như vậy mà người đàn ông tên Chí Huy này cũng có thể cướp cô đi trong một cách dễ dàng.
Bella ngã vào lòng Chí Huy, nhất thời có chút hoảng hốt mà cô đã ôm chặt lấy anh.
Trái tim cũng vì thế mà đập liên hồi lên xuống dữ dội.
Rất lâu sau cô mới từ từ ngẩng đầu lên nhìn anh.
Nhưng cô quả thật không ngờ anh cũng đang nhìn chằm chằm vào cô đến nỗi thất thần ra vài giây.
"Chát!.
.
"
Cho đến một lúc,khi hai người nghe một tiếng động rất lớn.
Dường như là âm thanh của tiếng bạt tai rất lớn đã khiến hai người gần như trở lại bình thường, rồi ngẩng đầu lên nhìn xung quanh.
Điều khiến Bella sững sốt vào lúc này chính là người tạo ra âm thanh đó chính là mẹ của cô.
Bà đã ra tay đánh thẳng vào mặt người chồng của mình.
Ngay sau đó là một câu chửi rủa của bà vang lên.
"Ông đúng là đồ khốn!.
Ông muốn gì ở con gái của tôi.
Đừng tưởng tôi không biết chuyện xấu của ông đã làm với đứa con gái duy nhất của tôi.
" Bà vừa nói vừa cong môi cười khẩy!.
" Chấm dứt được rồi, tôi và ông có là vợ chồng với nhau đâu mà ông tỏ vẻ luyến tiếc, suốt bao nhiêu năm qua tôi cũng trả hết nợ cho ông rồi!.
Đã đến lúc tôi phải sống chính mình, tôi còn con gái của tôi nữa! ! "
Nói xong, bà bước đến chỗ Bella nghẹn ngào nói.
"Mình đi thôi còn gái!.
! Mẹ sẽ cùng đi với con.
Bella của mẹ đi rồi, mẹ cần gì phải sống với những con người giả tạo này để làm gì nữa!"
Bella nghe xong, cô gật đầu rất mạnh.
Cuối cùng điều ước của cô là dẫn mẹ đi khỏi nhà này đã trở thành sự thật rồi.
Bella đưa mắt nhìn Chí Huy nhàn nhạt lên tiếng.
"Xin anh buông tôi ra".
Chí Huy chưa bao giờ muốn buông tay ra ngay lúc này một chút nào.
Nhưng vì ở đây có rất nhiều người,đợi khi nào anh đưa cô về nhà nhất định sẽ nói chuyện và cầu xin sự tha thứ của cô.
Vài giây sau,Chí Huy chợt cười khẽ, rồi đưa ra một lời đề nghị với cô.
"Để anh đưa em và mẹ về nhà của anh trước!.
.
"Ai nói!.
Ai nó tôi sẽ về nhà của anh.
"Bella nhanh chóng khước từ, cắt ngang lời nói của Chí Huy vẫn còn đang dang dở.
Khi Chí Huy còn đang bàng hoàng, thì Á Hiên đã bước đến lại một lần nữa đưa tay ra.
"Cô Bella! ! Chủ tịch đã chuẩn bị cho cô hết rồi, mời cô và phu nhân lên xe".
Bella đưa mắt nhìn mẹ mình, mỉm cười nhẹ.
"Chúng ta đi thôi mẹ!.
!"
Sau khi Bella và vợ của mình đã lên xe thì tiếng hét thất thanh của ông Thái lúc này vang lên dữ dội.
"Mau đứng lại cho tôi!.
.
Hai mẹ con các người không một ai được đi khỏi đây!.
"
Nhưng hành động của Á Hiên rất dứt khoát, anh vừa để hai người họ lên xe,ngay lập tức đã cho xe chạy đi rất nhanh.
Khi Thái Tứ Kiệt vẫn còn đang bàng hoàng, thì lúc này Lục Diệp Bằng đã đi đến trước mặt của anh.
Sau đó buông nhẹ một câu nói
"Khi nãy anh muốn trao đổi có đúng không!.
.
? Được! Chúng ta trao đổi".
Chí Huy đứng một bên nghe xong, nhíu chặt mày liền cất bước tiến lại thấp giọng hỏi.
"Lục Diệp Bằng! Cậu muốn trao đổi gì với hắn ta!.
.
Lam Lam sao?"
Thái Tứ Kiệt cũng đang hết sức cảnh giác lời nói của Lục Diệp Bằng, đôi mắt bất giác chuyển hướng nhìn Lam Lam đang ngồi trên xe.
Trong lòng bỗng nhiên dấy lên dự cảm chẳng lành, Thái Tứ Kiệt vội quay đầu nhìn Dương Tử Lan liền ra lệnh.
"Em mau dẫn ba vào nhà.
"
"Sao vậy!.
.
? Làm gì mà sợ như con rùa rụt đầu vậy?" Lục Diệp Bằng cười khẩy,bàn tay chợt đưa lên nhìn vào đồng hồ, miệng lẩm bẩm "Sắp đến giờ đón An Nhiên tan học rồi!"
Ông Thái là một người đa nghi,cho nên ông có dự cảm thằng con trai to xác của ông có thể đã gây chuyện bên ngoài.
Nhịn không được, ông nhanh chóng nhìn Lục Diệp Bằng hỏi ngay.
"Có chuyện gì!.
.
? Các người nói thẳng ra luôn đi,đừng vòng vo! "
Lục Diệp Bằng đương nhiên không muốn nói nhiều ở đây