Lúc này Dương Tiểu Vy kéo Lục Diệp Bằng lại, nét mặt cô ta trở nên có phần sốt sắng.
"Lục Diệp Bằng! Anh phải chấp nhận điều kiện của tôi, nếu như anh không đồng ý thì tôi bảo đảm cảnh sát đến đây, vợ của anh nhất định cũng sẽ bị bắt".
Lam Lam giật nảy mình, gương mặt tỏ vẻ ngạc nhiên, không hiểu câu nói của cô ta rốt cuộc có ý gì, cô trừng mắt nhìn Dương Tiểu Vy, không chừng chờ hỏi thẳng.
"Cô nói như vậy là sao? Tôi phạm tội gì mà bị bắt".
A Hổ bên này nhếch môi cười khẩy, lập tức lên tiếng nhìn Lam Lam trả lời
"Thì tội chơi chất cấm.Cái ống tiêm mày đang nhìn thấy, một lát nữa sẽ được tiêm vào người của mày, để tao xem ngài Nghị Viên Tần có một đứa con gái nghiện ngập như mày,ông ta sẽ phản ứng như thế nào?"
Trái tim Lam Lam bỗng chốc vọt lên tận cổ,hai mắt cô trợn lên nhìn về phía Giang Thâm.
Phải làm sao đây, cô đang mang thai, không thể cho thứ đó vào người, rất có thể sẽ ảnh hưởng đến đứa con của cô và anh.Nhất định cô phải bảo vệ đứa bé này bằng mọi giá, cô đã mất một đứa rồi, cô không thể nào mất thêm một đứa nào nữa.
Lúc này, một tên đàn em của A Hổ bỗng nhiên đúng lúc đi vào.Hắn ta dường như cũng chẳng muốn giấu giếm gì nữa,bèn đi tới gần A Hổ lớn tiếng thông báo.
"Lão đại! Tần Văn Hạo đã đến".
Tất cả những người ở đây không ai là không kinh ngạc với câu nói của tên đó.
Cả Lục Diệp Bằng và Lam Lam trong lòng cũng đang tự hỏi tại sao lại là ông ấy?Sao ông có thể lại biết đến chỗ này.
A Hổ liếc nhìn tên đàn em, khẽ hỏi.
"Ông ta đi một mình sao?"
"Dạ vâng! Đi một mình..."
"Dẫn ông ta vào đây"
"Dạ..."
Chừng khoảng một phút sau,Tần Văn Hạo đúng thật đã xuất hiện trong căn phòng.
Người đầu tiên ông nhìn thấy,đương nhiên chính là Lam Lam.Nhìn thấy con gái bị hành hạ như thế,cơn thịnh nộ trong lòng ông không ngừng bùng cháy lên dữ dội.
"Ba...! Sao ba đến đây?" Lam Lam lo lắng nhìn ông, cô chỉ sợ ba cô sẽ gặp nguy hiểm khi đối mặt với những người này.
Tần Văn Hạo thản nhiên nở một nụ cười ấm áp nhìn cô, khẽ trả lời.
"Đương nhiên ba đến cứu con gái và cháu ngoại của ba rồi!"
Ngay sau đó, ông thu ánh mắt dịu dàng lại,quay đầu lại nhìn A Hổ với dáng vẻ đầy hung hăng.
"Mau cởi trói cho con gái của tôi ngay lập tức".
Mọi người ở đây nghĩ tưởng sẽ không một ai nghe lời của Tần Văn Hạo, nhưng lời nói của A Hổ lúc này vang lên, đã làm cho rất nhiều người đứng hình vài giây.
"Người đâu,mau cởi trói cho Tiểu Thư mau lên....Không để ngài Nghị Viên nghĩ chúng ta đối xử không tốt với con gái của ngài ấy chứ!"
Người của A Hổ nghe xong, thì không chừng chờ liền bước đến thật nhanh, cả hai tên đều lập tức cởi dây thừng đang trói hai tay,hai chân của Lam Lam ra.
Làm xong,Tần Văn Hạo đã không thể nào chịu nổi đã bước đến đỡ lấy Lam Lam ngồi dậy.
"Lam Lam.....! Con ổn chứ"
Lam Lam vẫn còn chưa hiểu tại sao ba cô lại có thể ra lệnh cho A Hổ cởi trói cho cô.Thì ngay lúc này, Dương Tiểu Vy thấy Lam Lam được thả ra,trong lòng không ngừng thấp thỏm lo sợ, cô ta sợ sẽ đánh mất Lục Diệp Bằng ngay lúc này.
Một suy nghĩ nhanh chóng hiện lên trong lòng của cô ta.
Vài giây sau,Dương Tiểu Vy lập tức nép sát vào người Lục Diệp Bằng, gương mặt bỗng chốc đỏ ửng,ánh mắt ngập tràn sự nóng bỏng nhìn anh, cô ta còn ngang nhiên đặt tay anh lên trên cổ áo của mình,như muốn anh cởi áo giúp cho cô ta.
"Lục Diệp Bằng! Anh thực hiện điều kiện của tôi đi chứ,đừng đứng ngay đó như một tên vô dụng như vậy!"
Từ nãy đến giờ Lục Diệp Bằng trong đầu vẫn còn đang suy nghĩ đến việc ba vợ của anh đột nhiên xuất hiện ở đây, thì hành động của Dương Tiểu Vy lúc này đã khiến anh giựt mình phản ứng lại rất nhanh.
Nhưng việc anh không ngờ tới chính là lời nói của Lam Lam vang lên đột ngột,khiến anh đã kinh hãi một phen.
Hình ảnh Dương Tiểu Vy đang cố gắng muốn lên giường cùng Lục Diệp Bằng càng làm cho Lam Lam phải tức điên lên, bèn không suy nghĩ gì cả buông ra một câu nói mang đầy ớn lạnh.
" Lục Diệp Bằng! Anh dám lên giường với cô ta trước mặt em xem.....!Anh chỉ cần cởi thứ gì trên người,hay chạm vào người của cô ta.Lam Lam này nhất định sẽ th.iến chết anh.Ba đời nhà anh sẽ không có con nối dõi...."
Mọi người ở đây,ai nấy đều sững sốt trước câu nói của cô.Lục Diệp Bằng cũng không ngoại lệ,anh vừa tức vừa buồn cười câu nói của cô.Chả hiểu sao, từ ngày Lam Lam trở về đây anh cảm thấy cô càng bạo dạn, có phần ương ngạnh đối với những cô gái nào xuất hiện ở bên cạnh anh.
Nhưng điều đó ngược lại, làm anh rất thích,thậm chí anh càng thích cô đánh giấu chủ quyền anh là của cô trước mặt nhiều người....Anh thật sự rất thích như vậy.
Lục Diệp Bằng nhếch môi cười lạnh,anh đưa mắt nhìn Dương Tiểu Vy nhưng giọng điệu thì lại đang nói với Lam Lam.
"Em thừa biết anh là con người thích sạch sẽ rồi mà....!Vậy em nghĩ, anh sẽ đụng vào loại người phụ nữ đã qua tay rất nhiều đàn ông sao?"
Dứt lời Lục Diệp Bằng rướn người thì thầm vào tai Dương Tiểu Vy một câu gì đó, khiến cho cô ta nghe xong liền giựt mình kinh hãi, gương mặt cũng xanh mét.
Dương Tiểu Vy lập tức quay qua nhìn về phía Lam Lam hét lớn.
"Con khốn....! Mày đã nói gì với Lục Diệp Bằng"
Lam Lam vẫn còn chưa biết Lục Diệp Bằng đã nói gì với cô ta,thì đã thấy Dương Tiểu Vy đang tiến lại gần cô với dáng vẻ hung hăng.Cô theo quán tính liền lập tức núp vào sau lưng ba của mình.Nhưng chỉ chưa đầy hai giây, cô đã nghe được tiếng hét thất thanh của cô ta vang lên.
Thất thần được một lúc,Lam Lam mới bình tĩnh ngẩng đầu lên nhìn lên phía trước.Nhưng khung cảnh trước mắt khiến cô trở nên khiếp sợ.
"Diệp Bằng....!"
Không chừng chờ,Lam Lam đã chạy nhanh về phía Lục Diệp Bằng và Dương Tiểu Vy.
Bởi vì lúc này đây,Lục Diệp Bằng đang đưa tay bóp lấy cổ của Dương Tiểu Vy với ánh mắt như muốn g iết chết cô ta.
Lục Diệp Bằng dùng lực rất mạnh,gằn giọng từng chữ.
"Biết trước có ngày hôm nay, tôi đã gi ết chết cô từ lâu.Hạng người như cô không nên sống trên đời này làm gì...? Bàn tay bẩn