Một đám cưới diễn ra với nhiều lời chúc phúc của nhiều người nhưng trong đó cũng có những ánh mắt câm ghét của một vài người.
Suốt buổi hôn lễ gương mặt của hai vợ chồng Diệp Minh và Tử Lan đều khó coi khi nhìn tới cô dâu và chú rể.
Họ không nghĩ rằng sắp tới đây bọn họ phải chung sống chung trong một mái nhà.
Điều này làm sao có thể xảy ra.
Bầu không khi bắt đầu căng thẳng khi Lục Diệp Bằng nắm tay Lam Lam tới trước mặt gia đình chú hai.
" Từ giờ mong mọi người hãy giúp đỡ vợ của con.
Cô ấy còn rất vụng về lắm" Anh đưa tay choàng qua eo của Lam Lam đưa mắt hướng về Diệp Minh khẽ nói.
Lục Diệp Lâm nghe xong liền bật cười lớn nhìn cô cháu dâu xinh đẹp của mình.
" Con cứ nói vậy.
Đường đường là một thiên kim tiểu thư của nhà họ Tần,cần gì mà chú,thịm phải dậy"
" Đương nhiên ông à, cô cháu dâu này của chúng ta thật là xinh đẹp, chắc chắn sẽ làm rất tốt" Vợ ông cũng đứng lên nói theo chồng mình.
Nhưng nếu ai để ý sẽ thấy câu nói của bà ta có một chút mỉa mai trong đó.
Tử Lan trong lòng bực bội, khó chịu trước sự,ba mẹ chồng của mình cứ liên tục khen Lam Lam,nét mặt của cô cau có liền đứng lên chuẩn bị rời khỏi.
Ngay lúc cô đứng lên đã làm cho Lục Diệp Bằng nhìn thấy.
" Chưa chào chị dâu đã đi rồi sao? Coi bộ em dâu hơi thất lễ rồi đấy"
Bước chân Tử Lan lập tức dừng bước.
Lúc này Diệp Minh cũng đứng lên,anh kéo tay Tử Lan về phía sau lưng anh.
Con ngươi của anh bắt đầu cong lên nhìn về phía Diệp Bằng.
" Thất lễ hay không,thì cũng xem người đối diện là ai mới được".
Tử Lan ngẩng mặt lên kinh ngạc, hôm nay lần đầu tiên cô được chồng mình bảo vệ.
Cô không thể nào tin được.
Lục Diệp Bằng nghe xong, liền bật cười thành tiếng.
Anh nghiên đầu nhìn Lam Lam nói.
"Bà xã! Nếu người ta đã nói như vậy, thì sau này em hãy đối xử với em dâu thật tốt, không thôi em họ của anh sẽ xót đấy".
" Vậy anh không xót cho em sao?" Lam Lam bất ngờ lên tiếng hỏi ngược lại chồng mình.
Lục Diệp Bằng hơi bất ngờ.Đúng rồi,nói về mồm mép lanh lợi thì vợ anh đứng thứ hai thì sẽ không có ai đứng thứ nhất đâu.
"HaHa"
"Nếu ai đụng tới em, anh sẽ cho người đó một bài học".Khi nói anh nhìn thẳng vào ánh mắt hai vợ chồng Diệp Minh và Tử Lan
Dứt lời,Diệp Bằng cúi xuống hôn nhẹ lên môi Lam Lam một nụ hôn nhẹ nhàng.
Trái tim cô lập tức đập thình thịch không ngớt vì câu nói và hành động của anh.
Cảnh tượng trước mắt càng khiến cho bọn họ khó chịu về độ tình cảm hạnh phúc của hai người..
Trong phòng nghỉ ngơi.
Hạo Thiên đưa Tiểu Sơ lên giường,anh liền gót một cốc nước ấm cho cô uống.
" Em còn đau không?"
" Tôi đỡ nhiều rồi, anh ra ngoài đi.
Nếu lỡ như có người nhìn thấy tôi và anh ở cùng một chỗ sẽ không hay đâu".Tiểu Sơ đuổi khéo.
Câu nói của cô khiến anh có phần hơi bực bội, cô nói như vậy là xem anh như người xa lạ nữa rồi còn gì
"Em xem tôi là gì? Tại sao cứ liên tục tránh né tôi hay Lam Lam đã biết nên em sợ.....!"
" Không phải như vậy, không liên quan tới Lam Lam.
Nhưng chuyện chúng ta bây giờ là một sai lầm.
Không thể tiếp tục được nữa"
" Tại sao? Em không có tình cảm với anh sao" Hạo Thiên nóng giận.
Anh thật sự đã giận dữ.
Tiểu Sơ nín thinh.
Cho dù có trả lời ra sao thì anh cũng sẽ không cho cô ra khỏi nơi này.
Nhìn thái độ của anh cô cũng đã hiểu người đàn ông này không hề đơn giản.
Cô cũng từng nghe qua những mối tình chớp nhoáng của anh qua lời kể của Lam Lam.Cô không nghĩ anh có thể dành cho cô một chút tình cảm gì đó trong lòng nhưng đối với tâm trạng từ nãy giờ của anh cô lại mang một chút hi vọng gì đó ở anh.
Tiểu Sơ im lặng hồi lâu khi cô chuẩn bị nói thì anh đã nắm lấy tay cô, ân cần dịu dàng.Anh đang ngồi trên ghế thì rướn người trèo lên giường.
Giọng nói đè nén anh vang nhẹ.
" Em không nói thì để anh nói.....Tiểu Sơ! Anh yêu em, anh muốn chăm sóc em"
" Hả...!"Tiểu Sơ như thể mình như đang nghe lầm.
Anh yêu cô sao?
Hạo Thiên gật đầu.
" Phải....! Anh yêu em...!"
Nói xong, anh không kìm chế được nữa lập tức cúi đầu xuống hôn chặt đôi môi mỏng của cô.
Anh muốn giam cầm người con gái này trong lòng.
Khi lúc nãy anh nghe câu chuyện của Tiểu Vy, anh không thấy giận hay khó chịu với cô ta một chút nào.
Mà trong lòng anh còn cảm thấy rất vui vẻ và nhẹ nhõm.
Giống như anh mới trút một gánh nặng trong lòng
Trong lúc đó anh mới biết từ lâu trong lòng anh đã có một cô gái đang càng ngày xâm chiếm lấy trái tim anh và anh mới biết khi yêu một ai đó là sẽ như thế nào.
Là muốn hằng ngày được ở bên người đó,được nói chuyện,quan tâm người đó và khi ở bên cạnh người đó anh cũng không phải buồn bực hay mệt mỏi.Vì người đó đã tiếp thêm năng lượng cho anh làm cho anh cảm thấy cuộc sống còn rất nhiều điều ý nghĩa.
Đó chính là cô gái đang ngồi trước mặt anh đây này.
Một cô gái mang vẻ ngoài mạnh mẽ nhưng bên trong lại rất yếu đuối, rất sợ bị người khác làm tổn thương.
Anh muốn ở bên cạnh cô, được chăm sóc quan tâm cô.Muốn thấy cô vui vẻ, hạnh phúc.
Khi cảm xúc cả hai đang dâng trào.
Đúng lúc này,bất ngờ cửa phòng lại mở ra, ngay lập tức một tiếng nói giận dữ của một cô gái hét lên.
"Hạo Thiên! Anh đang làm gì thế?”
Đó không ai khác chính là vợ của anh: Dương Tiểu Vy.
Cả hai giật mình liền buông nhau ra, Tiểu Sơ hoảng sợ liền đẩy anh ra đưa mắt nhìn về Tiểu Vy đang đứng ở cửa.
Sự tức giận đè nén của Tiểu Vy từ đầu buổi tiệc khi chứng kiến người yêu của mình đi lấy vợ đến giờ lại bắt gặp chồng cô ngoại tình trước mặt cô.
Cô không thể kiềm chế được nữa, cô bước nhanh tới.
" Đồ hồ ly tinh, sao cô dám giựt chồng tôi"
Tiểu Vy nhào tới đánh Tiểu Sơ,ngay lập tức Tiểu Sơ ăn một cú tát vào mặt của Tiểu Vy bang cho.
Đáy mắt của Hạo Thiên như muốn nổ tung khi thấy trên gương mặt của Tiểu Sơ đã in năm dấu văng tay của cô vợ mình.
Mặt cô bắt đầu xưng đỏ lên
" Cô bị điên sao.Buông cô ấy ra!"Hạo Thiên bước tới kéo Tiểu Vy ra, anh ôm chặt Tiểu Sơ vào lòng bảo vệ cô.
Nhưng Tiểu Vy đã không thể giữ bình tĩnh được nữa.
Vì cô gái này lại chính là bạn thân của Lam Lam nên cô không thể nào buông tha được.
Cô bước tới lấy cái gối đánh tới tấp lên cả hai người.
" Hạo Thiên! Anh là tên khốn nạn, anh dám phản bội tôi....!"
Bên ngoài nghe tiếng la hét in ỏi cũng nhanh chóng bước