Tần Văn Hạo bây giờ mới thở phào nhẹ nhõm ông liền nhìn sang người bạn của minh nói.
–" Xin lỗi Diệp Phong đã để gia đình anh ăn một cái đám cưới như vậy" Hết con gái gây chuyện rồi tới đứa cháu gái từ trên trời rơi xuống lại thêm một ông ba kì quặc nữa.
Ông không biết phải đối diện với người bạn thân này như thế nào nữa.
Lục Diệp Phong cười vỗ vai bạn mình.
–" Sao phải xin lỗi! chúng ta là người một nhà mà ông nói vậy không xem tôi là người thân rồi"Khi nói chuyện Lục Diệp Phong luôn nhìn tới người con gái út của bạn mình.
Ông rất muốn bắt đứa con gái còn lại của ông bạn thân này về làm con dâu nữa.
Văn Hạo mỉm cười rồi ôm bạn mình.
–" Văn Hạo ông dẫn đứa con gái út ông ra chào tôi đi nào" Đây là điều ông mong muốn nãy giờ,ông liền kéo tay Diệp Bằng lại cùng xem đứa con gái bạn mình.
Tần Văn Hạo nắm tay đứa con gái cưng mà ông luôn giấu ra mắt người bạn thân ông.
–" Lam Lam đây là bạn của ba.
Lục Diệp Phong là chủ tịch tập đoàn Lục Thị còn đây con trai ông tên Lục Diệp Bằng tổng giám đốc công ty con chào đi"
Lam Lam liền đưa tay ra bắt tay hai người.
–" Dạ con chào bác và anh" nhưng khi cô bắt tay Diệp Bằng thì cô liền giựt mình,người đàn ông này!.
.
–" Lam Lam con sao vậy" Thấy con gái đang nắm chặt tay Diệp Bằng thì liền kêu.
–" Dạ không có gì" Lam Lam rút tay lại nhìn ba mình trả lời.
Lục Diệp Phong và Tần Văn Hạo liền nhìn nhau nở nụ cười thầm
–"Không biết cháu học ngành gì"Diệp Phong nhìn cô hỏi.
Không đợi cô trả lời,mẹ của cô đứng kế bên trả lời thay cô
–" Nó học quản lý khách sạn! sau này về còn quản lý phụ anh nó nữa"
–"Con Dâu hình như không phải!.
Ba nghe nói nó học về ẩm thực mà quản lý khách sạn đâu ra" Ông nội cô đột nhiên lên tiếng.
—" Không phải nó học về Mỹ Thuật mà ba "Ba cô nhìn cô nói
Tất cả mọi người đều nhìn cô,cô thầm nghĩ chắc chuyến này xong chuyện luôn rồi.
Bên này Tử Lan và Tiểu Vy nhìn nhau cả hai người đều biết cô là thủ khoa trường Mỹ Thuật còn rất có tài nữa vẽ rất là đẹp nên Tử Lan luôn đố kị điều này của cô bởi cô ta mới ăn cắp mẫu thiết kế của Lam Lam nộp vào công ty Lục Thị mới tiếp cận được với Diệp Minh.
–" Lam Lam nói mẹ nghe con học cái gì"Mẹ cô kéo tay cô lại hỏi.
Tiểu Ni thấy vậy liền bước tới can ngăn.
Cô mà không ngăn thì có lẽ cháu gái của cô chắc bị nhừ đòn cho mà xem.
–" Để em nói mọi người biết" Cô kéo cháu mình ra đằng sau lưng rồi nói tiếp " Lam Lam là thủ khoa trường Mỹ Thuật sáng tạo nổi tiếng nhất Thái Lan thiết kế của nó vẽ rất đẹp"
Nghe xong mọi người đều ồ lên một tiếng nhưng chỉ có mẹ Lam Lam thì nổi điên chạy lại nắm tay cô nói.
–" Trời ơi! Học gì không học lại đi học vẽ,mày muốn tao tức chết mày mới vừa lòng phải không?" Mẹ cô vừa đánh vừa mắng cô
–" A.
.
mẹ ơi đau" Lam Lam đỡ tay mẹ mình nói.
–" Ông biết vụ nó đổi nghành phải không" Bà nhìn vào Tần Văn Hạo hỏi.
Tần Văn Hạo chỉ nhẹ nhàng gật đầu.
Mẹ cô vỗ tay vào ngực mấy cái.
–" Hết con rồi chồng,tôi không biết phải sống sao "
Lam Lam mím môi nang nỉ mẹ mình
–" Mẹ ơi mẹ đừng la ba là do con muốn học không liên quan tới ba"
–" Cái con nhỏ này" Mẹ cô rượt cô,cô liền chạy trốn sau lưng ông nội.
Ông nội liền ngăn lại không cho mẹ cô đánh cô nữa ông nhìn bà mà giận dữ.
–" Nó học gì quyền của nó,sau cô có thể đánh đứa cháu gái cưng tôi trước mặt mọi người thế"
–" Dạ thưa ba,con đang dạy con của con mong ba tránh ra" Mẹ cô nói với ông cô với vẻ mặt hết sức là kiềm chế.
–" Văn Hạo con xem vợ con nói chuyện với ba kìa, ba nhớ cháu ba đi học là không xin trong nhà một đồng tiền nào mà,vậy nếu học gì cũng là quyền của nó" Ông và mẹ cô đều khắc với nhau
Mẹ Lam Lam lại giận dữ lên nhìn cô
–"Lúc nó nói không cần tiền ba mẹ để nó tự lo là tôi đã nghi rồi tất cả cũng tại ông luôn nuông chiều nó làm gì " Bà nhìn qua chồng mình cào nhào
–" Thôi chuyện này bỏ qua đi về nhà chúng ta nói chuyện" Văn Hạo thở dài nói.
Lục Diệp Phong liền dỗ tay nhìn Tần Văn Hạo nói.
–" Ông có hai đứa con gái mà đứa nào cũng giỏi là sau một đứa là bác sĩ nổi tiếng còn một đứa lại là một thiên tài hội họa! tôi rất thích"Ông từ từ đi lại nhìn Lam Lam
–" Ta rất mong muốn mời con về công ty làm việc,con đưa bóp con cho ba " Ông quay sang nói với Diệp Bằng,liền từ trong bóp anh lấy ra cái card visit của cho cô.
Công ty ông chuyên về mảng thiết kế trang sức và thời trang nếu cô vào đó thì sẽ giúp công ty không ít đây.
Lam Lam cầm lấy tấm danh thiếp ở trên đề chữ Tập đoàn công ty Lục Thị tổng giám đốc Lục Diệp Bằng,cô ngước lên nhìn anh thì ra anh ta là tổng giám đốc.
Mẹ Lam Lam liền đi tới kéo cô về.
—" Tôi cảm ơn anh, nó không biết làm gì đâu sợ nó vô công ty mà gây rối nữa"Bà khướt từ mọi lời đề nghị của Diệp Phong.
—" Con mau theo ta về,mẹ còn có chuyện muốn nói với con" Rồi bà kéo Lam Lam đi không chào hỏi ai hết.
Văn Hạo nhìn Diệp Phong khó xử nói.
–" Đó là lý do tôi không nói ông về đứa con gái này,nó đã ba mươi mấy tuổi đầu nhưng tính tình luôn kì quặc khó hiểu luôn làm tôi phải đau đầu" Ông luôn thấy con gái mình rất bí ẩn lúc ẩn lúc hiện ông là cha mà không hiểu thì làm sau người ngoài hiểu được.
Diệp Phong liền cười lớn kéo Diệp Bằng chỉ vào anh.
–" Thì cũng giống thằng con trai tôi thôi cũng gần bốn mươi mà chưa có vợ đây này,tôi thấy hai đứa rất hợp"Tần Văn Hạo liền nhìn Diệp Bằng cười.
–" Thôi trễ rồi Hạo Thiên và Tiểu Vy ra sân bay kẻo trễ" Thi Thi tới nói hai người,hôm nay hai người phải đi hưởng tuần trăng mật một tháng mới về.
Trước khi đi Tiểu Vy cũng quay lại nhìn Diệp Bằng một lần rồi mới cất bước đi.
Nhưng bây giờ Diệp Bằng lại không thèm nhìn cô anh bây giờ đang cố gắng suy nghĩ mình đã gặp Lam Lam ở đâu rồi mà không nhớ được.
Vừa về nhà Lam Lam chạy thật nhanh vào phòng không cho ai vào,cô khoá trái cửa phòng ba mẹ kêu cũng không ra cố cứ nằm trên giường suy nghĩ về tên đàn ông đó.
5 năm trước cô gặp anh với bộ dạng say khướt bê tha,5 năm sau gặp lại anh trong hình hài đẹp trai tuấn tú mà không ngờ