Tần Thiên Hạo vừa lôi Lục Diệp Bằng ra ngoài sân.Sự nóng giận của một người đàn ông cũng như là một người anh trai đang lấy lại công bằng cho em gái hiện lên trong đôi mắt sâu thẳm của Hạo Thiên đang nhìn thẳng vào Lục Diệp Bằng.
Chỉ một giây sau,Hạo Thiên siếc chặt đôi tay mạnh mẽ của mình,lập tức dơ lên đánh thẳng một mặt Lục Diệp Bằng một cú đấm chí mạng..
Ngay lập tức, Lục Diệp Bằng té lăng đùng xuống đất, máu tươi từ khoé môi bắt đầu tuông ra.
Hạo Thiên không chịu dừng lại,anh bước nhanh tới tiếp tục đánh vào mặt Lục Diệp Bằng.
Nhưng tới khi cú đấm thứ ba,Lục Diệp Bằng bắt đầu ý thức được, anh đánh trả anh ta một cách nhanh chóng.
Lục Diệp Bằng nhíu mày lạnh lùng hỏi.
" Anh bị điên sao?"
Ánh mắt Hạo Thiên nhìn Lục Diệp Bằng lạnh lùng, buông ra một câu nói.
" Phải....! Tao đang điên đấy."
"Nhưng có chuyện gì, anh cũng phải nói đầu đuôi rõ ràng ra.....Nếu là tôi sai, tôi xin chấp nhận cho anh đánh"Đáy mắt tức giận của Diệp Bằng không thua gì Hạo Thiên.
" Được! ".
Đọc ????hê???? các chươ????g ????ới ????ại ⩵ T R u M T R ???? Y ???? N﹒V???? ⩵
Hạo Thiên buông Lục Diệp Bằng ra, nhưng vẫn giữ thái độ giận dữ đối với người em rể này.
Trong lòng Lục Diệp Bằng cũng suy đoán được tại sao hôm nay Hạo Thiên lại kỳ lạ đến như vậy.
Chuyện này chắc chắn liên quan đến Dương Tiểu Vy,có lẽ anh ta đã biết chuyện.
Cảnh về đêm lại yên tĩnh, bao quanh hai người đàn ông có tầm vóc ngang nhau.Không khí càng lúc càng căng thẳng nhưng đối với Lục Diệp Bằng thì lại không,anh bình tĩnh đưa ánh mắt nhìn Tần Hạo Thiên chờ xem thật sự anh ta đang muốn gì.
Một lúc sau
Hạo Thiên là người lên tiếng trước:
" Tôi nghĩ cậu đã biết vì sao tôi đánh cậu?"
Lục Diệp Bằng im lặng,nhíu mày cố ý ra hiệu cho anh nói tiếp.
" Tại sao cậu lại lôi em gái tôi vào chuyện này? Nếu cậu muốn trả thù tôi thì cứ nhắm vào tôi....Cớ sao lại nhắm vào Lam Lam,con bé không có tội tình gì mà phải gánh hết"
Lục Diệp Bằng nghe xong,hai mắt chợt kinh ngạt.Câu nói này của Hạo Thiên như đánh thẳng vào trái tim của anh.
Cơn khó chịu từ từ lan ra ngoài.
Thì ra đây mới chính là lý do của anh ấy,anh còn tưởng Tần Hạo Thiên đang ghen tuông,nên mới đánh anh như thế.
Hạo Thiên không đợi Diệp Bằng trả lời, anh lại tiếp tục đặt thêm một câu hỏi:
" Diệp Bằng! Từ nhỏ tôi đã chơi với cậu.
Tôi chỉ muốn hỏi cậu một câu"
" Anh hỏi đi" Diệp Bằng lạnh lùng.
" Nếu như Lục Diệp Ngôn sau này lấy phải một người chồng mà người đó không hề yêu em gái của cậu mà mục đích chính cưới em cậu là vì muốn được gần gũi với vợ của cậu,cậu sẽ xử lý như thế nào về cậu ta? "
Gương mặt Lục Diệp Bằng chết sững
Rất lâu sau, anh mới lên tiếng:" Ý anh là..."
" Là em rể của cậu yêu vợ của cậu...!Cậu sẽ làm như thế nào?" Hạo Thiên đứng lên nhấn mạnh từng chữ.
Lục Diệp Bằng không hề suy nghĩ liền phun ra năm chữ:
" Tôi sẽ g.i.ế.t chết hắn.."
Anh sẽ không cho phép người nào đó có thể làm tổn thương Diệp Ngôn.Đó là đứa em gái duy nhất của anh và cũng là người thân mà anh thương yêu nhất.Anh sẽ cho phép bất cứ người đàn ông nào đụng vào một sợi tóc của Diệp Ngôn.
Hạo Thiên nghe xong,ngữ khí không vui nhìn thẳng Lục Diệp Bằng quát lớn.
" Vậy tại sao cậu lại làm hại em gái tôi.....Cậu có biết Lam Lam rất đáng thương không.....Lam...!" Khi nói tới đây bỗng dưng anh lại dừng lại,ánh mắt mong lung,xoay đầu đi nơi khác.
Lục Diệp Bằng linh cảm được sự bất thường từ trong ánh mắt và lời nói của Hạo Thiên,anh nhanh chóng bước tới.
" Cô ấy sao...Có chuyện gì sao?Anh mau nói đi" Anh nóng giận.
" Không...không có gì đâu?" Hạo Thiên ấp úng.
Trong lòng Lục Diệp Bằng dấy lên sự hồ nghi,thật sự gia đình này đang che giấu điều gì đó về tuổi thơ của vợ anh.Vậy là chuyện cô từng bị bắt cóc là sự thật.Nghĩ như vậy anh lại càng không hiểu.Anh luôn nhớ rõ gia đình cô không có gây thù chuốc oán với ai,vậy tại sao lại bắt cóc cô? Ai là người bắt cóc cô vào năm đó?.
Đang suy nghĩ,Hạo Thiên lại bước tới đưa ra một yêu cầu.
" Lục Diệp Bằng! Tôi cũng đã ly hôn với cô ta rồi.....Phần anh hãy buông tha cho em gái của tôi đi có được không?"
" Ý anh là...."
" Tôi muốn anh cũng phải ly hôn với Lam Lam" Không đợi Diệp Bằng nói,Hạo Thiên lập tức nói một câu khiến cho tay chân Lục Diệp Bằng rung mạnh lên.
Ly hôn....Anh và cô sao?
Không....Không đời nào.
" Anh bị điên sao? Chuyện của anh ly hôn với vợ của anh không liên quan gì đến tôi.....Tại sao phải bắt tôi ly hôn với Lam Lam" Lục Diệp Bằng mất bình tĩnh thẳng thừng hét lớn.
"Không phải đã đạt mục đích của cậu rồi sao?Cậu vào nhà này ý muốn được tiếp cận Dương Tiểu Vy sao?"Hạo Thiên giọng nói đè nén "Bây giờ đã đạt được rồi thì hãy tha cho Lam Lam...Con bé còn phải tiếp tục sống nữa"
Lục Diệp Bằng hơi thở bắt đầu dồn dập,anh suy nghĩ tới lúc Lam Lam buộc phải rời xa anh,có phải anh cũng sẽ rơi vào trạng thái mất bình tĩnh đầy căng thẳng như thế này không?Anh có thể chịu được một ngày nào đó,người phụ nữ anh yêu sẽ rời xa anh không?
Cảm giác này anh chưa từng trải qua bao giờ...Nó còn đau hơn khi anh biết Dương Tiểu Vy đã phản bội anh.
" Cho dù bất cứ chuyện gì xảy ra,Lam Lam..Cô ấy mãi mãi là vợ của tôi.Tôi đã cưới cô ấy thì tôi sẽ chịu toàn bộ trách nhiệm ở bên cạnh cô ấy đến suốt cuộc đời"
Tần Hạo Thiên nghe xong,gương mặt chợt lạnh lẽo,cất lên một giọng điệu nhàn nhạt.
" Tôi có nên tin cậu không?"
Lục Diệp Bằng đang xoay lưng lại phía Hạo Thiên nên anh không thấy nét mặt vui vẻ của anh ta.
" Tin hay không thì...tuỳ anh.....Nhưng cuộc đời tôi chỉ có một người vợ đó chính là Lam Lam"Câu nói này là tận đáy lòng của anh.Anh đã nhận rõ tình cảm của anh đối với cô thì anh sẽ không bao giờ buông tay.
Chỉ cần anh xé bỏ bản hợp đồng là xem như không có chuyện gì xảy ra...Cô mãi mãi vẫn là vợ của anh.
" Vậy nếu như cậu làm chuyện gì có lỗi với em gái tôi thì sao?" Hạo Thiên vẫn còn lo cho Lam Lam
Lục Diệp Bằng nhếch môi nhẹ xoay đầu lại không cần suy nghĩ liền đáp:
" Tuỳ anh xử lý..."
Dứt lời,anh liền đi vào nhà.
Tần Hạo Thiên nhìn bóng lưng của Lục Diệp Bằng khẽ lắc đầu cười nhẹ.Cuối cùng anh cũng đã giải khúc mắc trong lòng mình mấy ngày nay.
Thái độ của Lục Diệp Bằng không ngờ lại giống anh đến thế.Cả hai đều sợ đánh mất người quan trọng nhất.
" Diệp Bằng!Tôi cho cậu một cơ hội nhưng nếu cậu không trân trọng thì cậu đừng trách tôi tại sao lại độc ác"Anh nói thầm trong lòng những suy nghĩ trong đầu của mình cứ liên tục chạy ra.
Khi Lục Diệp Bằng vừa vào nhà thì lại có một cảnh tượng kinh hoàng đang xảy ra trước mắt anh.Lam Lam gương mặt nồng nộ sát khí từ trên lầu đi xuống, cô nhanh chóng chạy tới trước mặt Dương Tiểu Vy đang nói chuyện với ba mẹ của cô.
Ánh mắt như giết người không đợi ba mẹ có phản ứng liền vội vã kéo tay cô ta ra khỏi nhà.
Khi đi ngang qua Lục Diệp Bằng,Lam Lam khẽ đưa mắt liếc ngang qua người anh.
Cả nhà cũng lo sợ nối đuôi đuổi theo sau.
Vừa ra tới bên ngoài Lam Lam đã tát thẳng vào mặt Dương Tiểu Vy một cái thật đau khiến gương mặt của cô ta lập tức ửng đỏ lên năm dấu tay.
Tiểu Vy kinh hãi liền ôm mặt la lên.
"Cô bị điên sao...!Tại sao lại đánh tôi?"
Lam Lam bước tới nắm lấy tay cô ta quát lớn.
" Vậy tại sao chị lại làm ông nội tôi lên cơn đau tim?...Chị đúng là không thay đổi vẫn độc ác như xưa"
" Cô...!" Tiểu Vy nín thinh.
Ngay lúc này, ánh mắt của Dương Tiểu Vy đã thấy Lục Diệp Bằng cũng đã đi ra,cô ta lập tức ôm mặt ngồi khụy xuống đất khóc càng lớn hơn.
" Lam Lam!Cô không đồng ý thì thôi tại sao lại đánh tôi....!Tôi chỉ muốn nói ước muốn của tôi thôi, nếu mọi người không cho thì tôi chỉ biết uất ức mà ra đi với hai bàn tay trắng"
Lam Lam mỉm cười, giọng nói đè nén sâu trong lòng.
" Vì thứ cô muốn đâu phải ở tôi"Cô quay đầu nhìn Lục Diệp Bằng " Có phải không ông xã...!"
Lục Diệp Bằng nghe xong,khẽ trầm mặt xuống, anh nhìn cô không rời mắt nhưng vẫn im lặng đợi xem cô muốn nói gì.
Lam Lam cúi mặt,nhìn chiếc nhẫn đang đeo trên tay của mình.Cô nhanh tay tháo chiếc nhẫn ra.
Lục Diệp Bằng kinh hãi, anh biết cô đang chuẩn bị làm gì,bước chân anh vội vàng nhanh chóng đi lại thật nhanh bắt lấy bàn tay của cô, giọng điệu răng đe.
" Em muốn làm gì?"
" Kết thúc thôi" Lam Lam đáp lại rất tự nhiên.
Lục Diệp Bằng nghiến răng nhìn cô với anh mắt hung hăng.
" Không Bao giờ"
Dứt lời,anh ôm chặt lấy cô quay đầu nhìn ba mẹ vợ.
" Ba, mẹ! Vợ con đã mệt rồi,con đưa cô ấy về trước...." Anh liếc mắt nhìn Tiểu Vy đang đưa mắt nhìn anh "Còn chuyện ly hôn của anh chị,tôi mong sẽ không liên đến vợ của tôi.....Về phần thừa kế của cô ấy chị cứ việc lấy...Tôi có đủ khả năng nuôi vợ của mình".
Câu nói cuối cùng anh nhấn mạnh từng chữ vừa cho Tiểu Vy nghe vừa cho cả nhà