Lam Lam nhảy rất hăng say,cô còn chủ động câu cổ Diệp Bằng lúc nào cũng không hay,anh luôn ôm lấy eo cô,hai người nhìn vào nhau với ánh mắt đã ngà say,cả hai đều không kiềm lòng được liền trao cho nhau một nụ hôn nồng cháy.
Tiểu Sơ thấy cô bạn của mình luôn dựa vào anh thì cô nghĩ chắc bạn mình đã phải lòng anh rồi mà luôn tỏ vẻ làm bộ.
Cô suy nghĩ cô bạn của mình phải có người trừng trị với cái tính bướng bỉnh này của cô ấy mới được vả lại cô nhìn anh Giám Đốc ngoài việc ngủ với Lam Lam ra thì cô nghĩ anh ta cũng là một người đàng hoàng.
Không chừng nói ra sự thật anh ta chắc chắn cũng sẽ chịu trách nhiệm mà thôi.
Tiểu Sơ nhìn Lam Lam hồi lâu,một lúc sau cô không nói tiếng nào liền chủ động rời đi
Diệp Bằng không dám đưa cô về nhà lúc này sợ mọi người sẽ hiểu lầm.
Anh đều biết ba cô và ba anh đang gán ghép hai người lại với nhau,nếu mà anh đưa cô về nhà lúc này thì mọi người sẽ suy nghĩ lung tung cho xem.
Anh suy nghĩ một hồi liền lái xe đưa cô vào một khách sạn.
Anh bế cô lên giường nhìn từ trên xuống người cô,anh vén mái tóc đang phủ trước mặt cô,anh luôn cảm giác cô gái này rất gần gũi với anh.
Anh thấy trên tay cô một vết gì rất mờ giống như một hình xăm mà hình như cô đang cố gắng xoá nó đi.
Diệp Bằng liền nghĩ tới cô gái năm xưa cũng có một hình xăm trên tay cũng tương tự như cô nhưng anh không nhớ ra là hình xăm gì.
Anh buông tay cô ra,khi cô say rất lặng lẽ không ồn ào như những cô gái khác.
Hôm nay cô mặc chiếc váy rất ôm sát thân hình khiến cơ thể cô lộ rõ trước mặt anh và làm thân dưới của anh liền rụt rịch.
Đôi tay anh bất chợt không kiềm nén liền ôm cô vào lòng,anh cúi đầu bắt đầu hôn môi cô cạy mở răng của cô ra anh liền đưa lưỡi vào trong cuốn lấy môi cô.
Bàn tay anh không chịu được liền tóc váy cô lên sờ soạng đùi cô,lâu lâu anh còn nhẹ nhàng chạm vào hoa viên của cô
–" Đừng mà! " Cô né tránh bàn tay đang làm càng của anh rồi khẽ kêu lên.
Ý thức của anh liền kéo về.
Trời ơi! Anh đang làm gì thế.
Anh chỉ mới gặp cô mới hai lần mà đã muốn cô rồi sao?
Đây cũng là lần đầu tiên mà anh vừa gặp một cô gái đã có một cảm giác lạ như thế.
Diệp Bằng buông cô ra,anh lắc đầu nhẹ,anh không thể làm vậy với cô,cô là em gái của Hạo Thiên người anh em thân nhất của anh.
Anh không thể xúc phạm cô được.
Anh liền đứng lên đi vào phòng tắm xả nước lạnh vào cơ thể mình để cho hạ cơn nhiệt của mình xuống
Khi anh bước ra trên người toàn đầy nước,anh chỉ nhẹ nhàng nằm xuống ngắm cô ngủ,anh cảm giác được như anh có một chút gì đó run động với người con gái này rồi.
Sáng sớm Lam Lam tỉnh dậy cảm giác thấy mình đang dựa vào một bờ vai rất vững chắc,cô lấy tay dụi mắt khẽ nhìn xung cảnh xung quanh,đây không phải là phòng của cô,cô liền từ từ nhìn ra đằng sau.
Đập vào mắt cô là khuôn mặt của người đàn ông 5 năm trước đã cướp đi lần đầu tiên của cô,cô hoảng hồn nhìn anh thấy anh vẫn ngủ trên người thì để trần cô liền kéo chăn xem cô còn mặt đồ không.
Cô nhìn xuống,hên là cô vẫn mặc đồ bình thường ngay ngắn.
Diệp Bằng nghe tiếng động liền từ từ mở mắt khi thấy cô luôn nhìn mình với dáng vẻ kinh sợ nhưng rất đáng yêu,anh liền nghĩ ra cái kế chọc ghẹo cô để xem cô phản ứng ra sau.
Anh chống tay lên đầu mình,một tay nhéo má cô
–" Chào buổi sáng! Em yêu,hôm qua em rất là tuyệt vời.
Anh rất thích"
Lam Lam trợn mắt lên nhìn anh với vẻ mặt hoảng hốt.
Giọng điệu lắp bắp
–" Tối qua.
Tôi và anh!.
.
đã làm gì rồi sao?"Trời ơi chắc cô chết mất lần trước đã khiến cô phải chịu đựng đau khổ còn có lần này nữa sau.
Thấy Lam Lam sợ đến sắp phải khóc thì anh liền chòm tới ôm mặt của cô.
–" Đùa với cô thôi,chúng ta chưa xảy ra cái gì hết cô yên tâm đi!.
.
Với lại" Anh nhìn từ trên xuống dưới thân thể cô " Cô không phải là người đạt tiêu chuẩn của tôi"
Thật ra anh sợ yêu một lần nữa,anh sợ sẽ bị đau như lần trước.
Nên bây giờ anh không dám nói từ "yêu" hoặc là có cảm giác với một ai đó.
Lam Lam nghe vậy thì tính máu điên trong người cô liền nổi lên cô liền nhảy ra khỏi giường chỉ tay vào anh
–" Anh là cái thá gì mà nói tôi,để tôi nói cho anh biết dù đàn ông trên đời này chỉ còn mình anh thì bổn tiểu thư cũng không yêu anh đâu,đừng có mà tự cao.
Đồ háo sắc"Cô điên tiếc lên chửi anh.
Diệp Bằng cũng đâu có thua gì anh quăng chiếc gối vào người cô quát tháo.
–" Tôi nói cho cô biết,cô chỉ là con gái đỏng đảnh chảnh choẹ.
Còn tôi đường đường là một Tổng Giám Đốc của một tập đoàn lớn có biết bao nhiêu cô gái tìm tôi còn cô ngoài cái mác con gái của Nghị Viên ra không được làm trò chống gì"
Không ngờ hôm nay anh đã thấy khuôn mặt thật của cô rồi.
Vậy như những run động trong lòng anh hôm qua đều đã tan biến theo tính khí hôm nay của cô mất rồi.
Diệp Bằng nhìn cô tức giận người này mà ba anh muốn gả cho anh sau!.
không bao giờ anh chịu làm chồng của con điên này đâu
–" Anh!.
.
" Lam Lam tức điên lên hai người chọi qua chọi lại tới khi nào mệt thì mới chịu dừng thôi
Diệp Bằng nhìn cô tự tin cười nhạo cô
–" Tốt nhất cô nên về lấy một tấm chồng cho an phận.
Cô là em của Thi Thi với Hạo Thiên gì mà không giống họ tý nào vậy.
Hai người kia rất tài giỏi tại sao lại có một đứa em dở hơi như cô thế hả?"
Lam Lam tức giận nhìn anh mà nói.
–" Tôi lấy heo lấy chó cũng không lấy một tên bệnh hoạn như anh, đồ thần kinh"
Cô liền bắt taxi về nhà không thèm chào anh một câu,cô suy nghĩ tại sao trên đời lại có một tên khó ưa như vậy cô đang rất lo lắng cho đứa con gái của cô mà giống tính thằng cha của nó thì có nước chết mất.
Vừa về tới nhà cô lại bị mọi người tra tấn với lý do hôm qua,tại sao cô không về nhà.
–" Con ở nhà của bạn một đêm, có gì lớn đâu mà mọi người căng thẳng vậy"Cô vừa nói vừa đi lên lầu.
Mẹ cô cũng chạy theo lớn tiếng chửi cô
–" Đứng lại cho mẹ,mẹ chưa nói xong"
Tần Văn Hạo nhìn qua cô em gái mình hỏi?
—" Tiểu Ni ở bên đó nó co thường xuyên qua đêm bên ngoài không"
Tiểu Ni không biết phải trả lời sau cô đành ấp a ấp úng tìm đại một lý do nào đó để giúp cho đứa cháu gái cưng của mình.
–" Dạ cái này! ! "
–" Chị ấy đi thường xuyên luôn Cậu