Tâm trạng Hoắc Thiếu Tiên đang rối bời,anh không ngờ cô lại gặp những chuyện như thế.
Nhưng anh nghĩ nhà họ Tần quyết định giấu cô,có lẽ đúng,cô biết nhiều chỉ thêm đau lòng hơn thôi.
Chung Linh cũng im lặng.
Cả hai đều nhìn Lam Lam với một sự thương xót.
Lúc này,Tịch Duy An và Lục Diệp Bằng cũng đã quay trở lại.
Hai người đều cảm nhận ba người họ vừa mới có một câu chuyện hết sức căng thẳng vừa mới xảy ra.
Lục Diệp Bằng thấy ánh mắt của Hoắc Thiếu Tiên cứ liên tục nhìn về phía Lam Lam,tâm trạng liền không vui,bước tới ngồi xuống bên cạnh cô.
Trước mặt nhiều người anh không ngần ngại cúi xuống hôn chặt đôi môi của cô.
Lam Lam sững sốt,ánh mắt sáng rực lên nhìn anh.
Tất cả mọi người ngẩn ra.
Từ khi nào,cái tên Lục Diệp Bằng lại ngông cuồng tính chất đầy bá đạo như vậy,sự chiếm hữu cũng theo đó ngày một tăng lên.
Trước khi kết hôn,anh không quan tâm nhiều đến phụ nữ,thậm chí lúc trước còn có các mỹ nhân xinh đẹp đòi lên giường cùng anh,anh cũng không thèm động lòng và những hình ảnh tình cảm thể hiện ra bên ngoài của Tịch Duy An và Chung Linh đều bị anh có một cái nhìn khinh rẻ.
Nhưng hôm nay,anh lại vì một người con gái, là vợ của anh.
Lục Diệp Bằng chẳng hề sợ mất mặt,công khai hành động yêu thương cô trước mặt nhiều người.
Lục Diệp Bằng đã thật sự thay đổi.
Tới khi anh buông cô ra,thì Lam Lam đã mềm nhũn dựa vào trong lòng anh.
Gương mặt cô đỏ lên không ngừng bốc cháy trong cơ thể ngày một dữ dội.
Cô thầm chửi cái tên điên này lại lên cơn vào giờ này.
Tịch Duy An mỉm cười lắc đầu.
Sau khi ăn sáng xong,không ngờ cả ba người đàn ông này lại dẫn Chung Linh và Lam Lam tới một công trình xây dựng của Lục Diệp Bằng đang triển khai.
Chẳng qua trong chuyến đi lần này anh muốn cho cô biết thêm nhiều về anh hơn.
Công trình của anh cũng khá xa,đi hơn 3 tiếng đồng hồ mới đến đây.
Lần này ở đây anh có xe hơi riêng cũng tiện cho anh có thể đưa cô đi bất cứ đâu mà cô muốn.
Dù Lam Lam cũng sống ở Thái Lan cũng được một thời gian nhưng thật tình cô là người mau quên và khá là mù đường.
Nên bây giờ anh có thả cô xuống một nơi nào đó cũng khiến cô thành một đứa trẻ bị lạc đường như bao người khác.
Cuối cùng cũng đã tới nơi.
Đây nó giống một ngôi nhà kiểu cách được thiết kế theo kiểu những ngôi nhà cấu trúc hiện đại Thái Lan.
Lam Lam ngẫm nghĩ không biết anh đưa cô tới đây làm gì? Khoe khoang thành tích của anh hả?
Lục Diệp Bằng liếc mắt qua nhìn hai cô gái,Chung Linh thì không quan tâm chỉ biết nhìn xung quanh mà không biết cô ấy đang nhìn cái gì,anh cũng chả quan tâm.
Người anh cần để ý chính là cô gái bên cạnh.
Lam Lam đứng ngửa cổ lên nhìn công trình của anh một cách chú tâm,dường như đang cô đang suy nghĩ gì đó,rồi bỗng nhiên lại bĩu môi.
Thấy vậy,anh liền khó hiểu bước tới.
Đứng đằng sau lưng cô,thì thầm.
" Suy nghĩ cái gì mà tỏ vẻ thái độ vậy?"
Lam Lam giựt nảy mình lên,xoay đầu lại.
" Anh!.
Anh làm em hết hồn"
" Hết hồn!.
Vậy em đang suy nghĩ gì,nói mau?" Lục Diệp Bằng nghiêm mặt.
Lam Lam sững sờ.
Cô ngẩng mặt lên nhìn anh,hai ánh mắt chạm vào nhau.
Thấy cô không trả lời,rất lâu sau,Lục Diệp Bằng véo nhẹ mũi của cô rồi lại lên tiếng.
" Nghĩ chồng em,tài giỏi lắm đúng không?"
" Khoác lác vừa vừa thôi!" Lam Lam nhún vai
Một lúc sau,Lục Diệp Bằng dẫn mọi người vào trong tham quan vì là công trình nên khi vào bên trong ai cũng đội nón bảo hộ.
Lam Lam luôn luôn đi bên cạnh Lục Diệp Bằng.
Có thể đây là một trong những công trình của anh tại đất nước chùa vàng này.
Lam Lam luôn quan sát thấy anh rất nghiêm túc hướng dẫn mọi người.
Chắc đây cũng là tâm huyết của anh.
Cô từng được nghe,anh rất yêu thích kiến trúc.
Hôm nay cô có dịp,cũng đã chứng kiến tận mắt.
Khi đi lên một chút,Lam Lam nhìn thấy bản thiết kế rồi ngẩng đầu lên so sánh các bố cục trong bản vẽ và hiện thực có giống nhau không? Nào ngờ lại khiến cô thất vọng liền lắc đầu.
Cho dù Lục Diệp Bằng đang đứng nói chuyện với Tịch Duy An và Hoắc Thiếu Tiên thì ánh mắt anh cũng luôn quan sát cô,thấy hành động của cô vừa rồi,đôi chân anh bất giác tiến lại gần cô.
Nhìn với dáng vẻ suy tư của cô,anh đoán cô không vừa ý với bản thiết kế của anh thì phải.
" Em không hài lòng sao?"
Câu nói của anh khiến cô lại giựt mình lên lần nữa.
Phải rồi,anh quên cô là " Phù Thủy Hội Họa" rồi sao?Trình độ thiết kế sáng tạo của cô không phải anh không thấy qua.
Nhưng ở đây là thiết kế kiến trúc không biết có làm khó được cô không.
Lam Lam suy nghĩ,không biết bản thiết kế này có phải anh vẽ không.
Nếu bây giờ cô lên tiếng chê thì có chạm vào lòng tự ái của anh không?
" Lam Lam!" Lục Diệp Bằng khẽ gọi tên cô.
Thấy cô từ nãy giờ vẫn cứ im lặng không chịu lên tiếng khiến anh có chút bất an.
Không biết cô gái này lại suy nghĩ gì nữa.
Lam Lam tin rằng,sự thông minh của anh.
Nếu cô góp ý kiến vào công việc của anh chắc anh không giận đâu.
" Em có một chút ý kiến thôi!"
" Em nói đi!" Lục Diệp Bằng mỉm cười.
" Em thấy ở trên này anh nên có sự thay đổi một chút đừng làm tầng trệt với tầng trên đây có sự giống nhau!.
Ở trên anh có thể thiết kế theo phong cách Tây Âu chẳng hạn,em thấy cái đó mới thích hợp với anh!.
.
"Lam Lam nói một tràn gợi ý cho anh, cô chỉ sợ anh không những phản đối mà còn giận cô nữa.
Lục Diệp Bằng nghe xong,gương mặt trở nên sáng rực,nụ cười bên khoé môi cũng hiện lên.
" Em thích kiểu Châu Âu sao?"
" Thích chứ!Em đã từng mơ ước có một căn nhà vừa mang phong cách cổ điển nhưng cũng pha một chút phòng cách của trời tây"Lam Lam thẳng thắng.
Lục Diệp Bằng chỉ gật đầu rồi xoay người rời đi không nói thêm một lời nào với cô.
Lam Lam hồ nghi,không lẽ anh đã giận thật rồi hả?Cô chỉ đóng góp một chút ý tưởng,anh cũng có thể không nghe.
Người đàn ông này,không nghĩ lại nhỏ mọn như thế.
Lam Lam chửi thầm anh trong lòng.
Trong chốc lát,Lục Diệp Bằng lại tiếp tục công việc của mình,không hề biết cô gái của anh không ngừng chửi anh trong bụng.
Và vì thế,Lam Lam được xa tầm ngắm của Lục Diệp Bằng,cô lại tiếp tục đi tham quan xung quanh công trình.
Chung Linh thì không biết từ nãy giờ đã biến đi đâu mất tiêu,báo hại cô muốn kiếm người trò chuyện cũng không có.
Bàn tới bàn lui,Lục Diệp Bằng không ngờ anh đã bàn công việc tới tận hoàng hôn buông xuống,khí trời ở đây không giống London, cảm giác nóng nực luôn làm cho con người ta cảm thấy rất khó chịu.
Khiến cho ba người đàn ông này từ khi nào đã cởi chiếc áo vest bên ngoài ra.
Khi công việc đã xong,Lục Diệp Bằng mới chợt nhớ tới cô liền ngẩng đầu lên nhìn xung quanh.
Ánh mắt chợt tối lại không nhìn thấy Lam Lam.
" Cô ấy đâu rồi?"
Nghe vậy,Hoắc Thiếu Tiên và Tịch Duy An cùng nhau ngẩng đầu lên.
Câu nói của anh đã tác động tới Tịch Duy An,anh ta cũng nhìn xung quanh tìm kiếm vợ của mình.
Lục Diệp Bằng có một dự cảm chẳng lành