Vừa trở về Lục Diệp Bằng lập tức mở cuộc họp lớn.
Có sự tham dự của các cổ đông trong công ty.
Vì là cuộc họp lớn thì sự có mặt của Lục Diệp Minh và Tử Lan là chuyện hết sức bình thường.
Lục Diệp Bằng là người bước vào cuối cùng, tất cả mọi người khi thấy anh liền lập tức đứng lên cung kính cúi đầu chào anh.
Ánh mắt anh ngay sau đó liền lướt qua một vòng nhưng không hề thấy bóng dáng của Lam Lam.
Anh có một chút khó chịu.
Ngay cả Tử Lan cũng đang thắc mắc, Lục Diệp Bằng đột nhiên xuất hiện nhưng lại không hề thấy bóng dáng của Lam Lam.
Chẳng một ai biết hai người đã xảy ra chuyện gì.
Còn những vết thương trên người của Lục Diệp Bằng không phải là mọi người không thấy.
Chỉ là mọi người không muốn tìm hiểu nhiều hơn mất công lại rước họa vào thân.
Trong phòng hội nghị lớn, tất cả những bộ phận công ty từ tổ thiết kế, kế hoạch và sản phẩm và ngay cả người của bộ phận của công trình kiến trúc do Lục Diệp Bằng thành lập cũng đã có mặt đông đủ.
Nội dung cuộc họp cũng để báo cáo lại tình hình hơn một năm qua.
Vì là dịp cuối năm, mọi người cũng chuẩn bị tổng kết lại để đón một năm mới sắp bắt đầu.
Lục Diệp Bằng ngồi xuống, nhìn vào hồ sơ, rồi hỏi.
"Còn thiếu ai? "
Ánh mắt mọi người đều đổ dồn cả về chiếc ghế Giám Đốc Sáng Tạo đang còn bị bỏ trống.
"Là vợ của Tổng Giám Đốc đấy! " Là tiếng nói của Tử Lan vang lên khi thấy kẻ thù của cô vẫn chưa thấy xuất hiện.
Lục Diệp Bằng buông hồ sơ, nhướng mắt lên nhìn cô ta.
" Chủ nhiệm Dương trước khi nói gì....!Có thể nào suy nghĩ trước được không?"Anh nhìn qua chiếc ghế của Lam Lam "Cuộc họp hôm nay có vấn đề gì tôi sẽ nói lại với cô ấy".
Gương mặt Tử Lan đỏ lên quê độ trước mặt mọi người, đặc biệt còn có những cấp dưới đang cười nhạo cô.
Cô siếc chặt tay thầm chửi Lục Diệp Bằng trong lòng,mới vừa về lại dùng thái độ như vậy nói khích cô như thế.
Tử Lan liếc mắt qua nhìn Lục Diệp Minh,cô đang chờ anh lên tiếng bênh vực cô nhưng không ngờ anh cũng làm ngơ,cho anh họ của mình nói nặng lời với vợ mình như vậy.
Đầu tiên không có Lam Lam nên chính Giám Đốc Lưu là người báo cáo tình hình của bộ phận thiết kế cho Tổng Giám Đốc nghe.
" Việc ra mắt sản phẩm chúng tôi sẽ cố gắng làm sớm nhất có thể để đúng ngày ra mắt".
"Vậy ai trong bộ phận các anh là người thiết kế chính".Lục Diệp Bằng hỏi.
Lục Diệp Bằng lúc này nhìn thẳng vào vị Giám Đốc Lưu trong lòng anh dường như cũng có câu trả lời cho mình rồi.
Giám Đốc Lưu đưa mắt nhìn Tử Lan,một lát sau cất tiếng nói.
" Tôi nghĩ chỉ có Giám Đốc Sáng Tạo của chúng tôi mới có thể là người thiết kế chính, sẽ hợp ý với Tổng Giám Đốc".
"Vậy sao? " Lục Diệp Bằng nhếch mép cười khẩy.
Giám Đốc Lưu bất giác rùng mình.
Không biết câu nói của anh có phật lòng gì không nhưng anh cảm giác bắt đầu lạnh sống lưng.
Lục Diệp Bằng chuyển hướng mắt sang Tử Lan.
"Vậy cô sẽ làm gì? "
"Tôi...!" Bất giác bị hỏi như vậy khiến Tử Lan không biết phải trả lời anh như thế nào.
Lục Diệp Bằng cảm thấy thật mệt mỏi, khi từ trước đến giờ lại không để ý cô ta là loại người như thế này.
Việc ăn cắp bản thiết kế của Lam Lam, anh vẫn chưa giải quyết là vì muốn cho cô ta một cơ hội.
Nhưng có lẽ con người này không biết trân trọng thì phải.
"Thôi được! Nhưng nếu có ai giở trò như lần trước thì chuẩn bị cuốn gói khỏi công ty đi là vừa" Lục Diệp Bằng sắc mặt lạnh lẽo ra chỉ dụ.
Dứt lời, Lục Diệp Bằng liếc qua nhìn Giám Đốc Lưu.
"Anh hãy trợ tá cho Lam Lam,dù có làm nhưng tôi không muốn cô ấy phải tăng ca".Anh không ngại trước mặt mọi người công khai quan tâm vợ của mình.
" Dạ tôi biết rồi! "
Giám Đốc Lưu nghe xong vội vàng gật đầu, bây giờ có cho anh cái gan nào lớn cũng dám kêu Lam Lam tăng ca.
Có kêu cũng chính là cô kêu anh thì đúng hơn.
Chẳng phải bây giờ cô ấy chính là cấp trên của anh không phải sao.
Lục Diệp Bằng chuyển sang một chủ đề khác.
Thái độ rất ung dung nhìn thẳng vào Lục Diệp Minh, ra lệnh.
"Những việc cậu đang làm từ nay giao lại cho Chí Huy đi".
Lục Diệp Minh nghe xong, nét mặt tràn đầy kinh ngạc, ngày cả Chí Huy cũng khá rất bất ngờ.
" Anh nói vậy là có ý gì? "
"Chắc tôi nói ít cậu hiểu nhiều" Lục Diệp Bằng nói ngắn gọn.
Chí Huy ngẩn người, anh vẫn không hiểu chuyện gì đang xảy ra.
Lục Diệp Bằng cái tên này, tại sao khi nãy không nói với anh một tiếng để anh còn chuẩn bị nữa
Bóp
"Lục Diệp Bằng! Anh muốn cắt chức tôi thì nói thẳng".
Lục Diệp Minh tức giận đập mạnh tay lên bàn, ánh mắt hung hăng nhìn thẳng vào Lục Diệp Bằng.
Trái lại với Lục Diệp Minh, tâm trạng của Lục Diệp Bằng lại bình thản như chuyện này không hề liên quan đến anh.
Lục Diệp Bằng liếc nhìn A Hiên một cái, Á Hiên lập tức hiểu ngay lấy ra một tập hồ sơ để trước mặt anh.
Lục Diệp Minh nhíu mày.
"Đây là gì? "
Lục Diệp Bằng không nói gì, từ trong sấp hồ sơ lấy ra vài tấm hình đặt đến trước mặt Lục Diệp Minh.
Ngày lập tức Lục Diệp Minh liền nhìn thẳng vào.
Trái tim bỗng vọt lên, nét mặt có phần tái nhợt lật từng tấm hình ra.
Trong bức ảnh là hình Lúc Diệp Minh đang cùng ngồi với một người đàn ông, không hề xa lạ với tất cả cổ đông trong công ty.
Còn những tấm còn lại cũng là của hai người nhưng lại trong casino.Gương mặt Lục Diệp Minh trong hình rất vui vẻ và phấn khởi khi quăng tiền vào sòng bài.
" Cậu nói cho tôi biết đây là cái gì? "
Lục Diệp Bằng nhìn thẳng Lục Diệp Minh, khẽ hỏi.
Anh lại đưa mắt nhìn qua Giám Đốc Lưu ra lệnh.
" Bộ phận thiết kế có thể về."
Nghe xong, mọi người liền đứng lên đi ra, chỉ còn lại những cổ đông công ty ở lại.
Tử Lan lúc đầu cũng muốn ở lại nhưng lại bị Chí Huy đuổi khéo.
Trong phòng không khí căng thẳng tất cả mọi người đều đổ dồn chờ câu trả lời của Lục Diệp Minh.
Lục Diệp Bằng lại lên tiếng.
"Phó Giám Đốc!Cậu có biết người mà cậu thường ngày gặp chính là đối thủ lớn nhất của công ty chúng ta không?......!Tôi có nên nghi ngờ cậu cấu kết với Thái Tứ Kiệt bán đứng công ty này không? "
Câu nói của anh khiến cho tất cả cổ đông phải xì xầm bàn tán rất nhiều.
Thái Tứ Kiệt!
Chẳng phải thiếu gia của Tập đoàn Thái Thị sao...!Là kẻ thù không đội trời chung từ khi Lục Diệp Phong còn tại vị rồi,bây giờ trên thương trường không ai là không biết cả hai tập đoàn này luôn khẩu chiến với nhau.
Vậy mà Lục Diệp Minh lại qua lại với Thái Tứ Kiệt con trai độc nhất của ông Thái Đức Hải.
Lục Diệp Minh cong môi cười.
" Không lẽ tôi kết bạn với ai cũng phải hỏi ý kiến của anh sao...!Thưa Tổng Giám Đốc, đi chung với nhau thì gọi là cấu kết sao? "
"Đương nhiên là không....!Nhưng cậu và hắn ta thì tôi cũng phải nghi ngờ một chút" Lục Diệp Bằng bình tĩnh dựa lưng vào ghế, đắc ý trả lời.
Lục Diệp Minh siếc chặt tay nghiến răng hỏi
" Vậy anh muốn gì? "
Lục Diệp Bằng cười lớn.
" Đơn giản thôi......!" Ánh mắt sắc bén nhìn thẳng Lục Diệp Minh phun ra hai chữ " Từ chức."
"Lục Diệp Bằng! Anh là cái gì mà dám cắt chức tôi, anh nên nhớ công ty này gia đình tôi cũng có phần chứ