"Vậy tiếp theo tôi phải học gì đây….
"Ừm , bây giờ tôi cũng không biết phải dạy cô cái gì nữa, gì cô cũng biết hết rồi…
"Vậy giờ làm sao…
"Tôi dẫn cô đi ăn trưa…
"OK
-Tới nhà ăn , cô và anh ngồi xuống và anh thấy Bắc Minh Phong đã tới, và đang tiến gần lại cô, anh cố tình không nói cho cô biết , Bắc Minh Phong đứng đằng sau cô , anh cố nhịn cười và nói…"Này , khoá huấn luyện của cô sẽ kết thúc sớm hơn dự tính đây….
" Cô nghe xong liền ngơ ngác, và nói….
"Hả, kết thúc sớm hơn Á…"
"Đúng rồi vì bây giờ cái gì cô cũng biết và hoàn thành tốt rồi….
"Hờiiiii…
"Sao lại thở dài , về sớm với người đàn ông của cô , cô không thích à…
"Đương nhiên rồi…
"Người phụ nữ của Bắc Minh Phong mà bây giờ lại không về với anh ta, lạ quá không….
"Ai thèm làm người phụ nữ của tên khốn đó chứ…
-Cao Vân Hi vẫn đang cố nhịn cười , Thời Tịch liền thấy hơi lạnh đằng sau lưng, Bắc Minh Phong liền lên tiếng….
"Em không thích ở bên anh vậy à….
" Cô nghe giọng nói này xong liền giật bắn người , và quay lại định vội vàng giải thích, thì anh đã dang tay ra bế lấy cô , bế cô về phòng ….
"Này , này đừng có quăng tôi, tôi đau lắm…
-Anh nghe xong thì biết trong lúc huấn luyện cô đã bị thương, và anh nhẹ nhàng thả cô xuống…"Em bị thương à, có đau lắm không…" cô nghe xong thì liền biết anh sẽ không làm gì cô, cô liền thở phào nhẹ nhõm…
"Tôi không sao…
-Anh ngồi đối diện cô và lấy tay sờ lên mặt cô , anh đang làm nũng với cô và bảo…"Em có biết là anh nhớ em lắm không, vậy mà anh gọi em, em lại bảo anh phiền….
" Cô thấy anh làm nũng rất dễ thương, nhưng cô vẫn còn rất giận anh….
"Hứ, anh mà nhớ tôi Á, tôi còn tưởng bên cạnh anh còn có cô nàng gì tên Châu Hoài Dao đấy…"
"Không có , anh và cô ta không làm gì cả, anh cũng không đụng vào người cô ta …
"Hứ, làm sao tôi tin được…
-Cô nói xong, anh liền hôn cô say đắm , tay anh liền luồng xuống dưới nhấc người cô lên , ngồi lên đùi anh , tay anh đặt dưới Mông cô , trong khi hôn anh đã trả thù cô việc hôm bữa cô đã làm với anh, anh cắn lại môi dưới của cô , cô la lên…"A" cô nhìn anh…
"Trả thù em vì hôm bữa cắn môi anh…
"Hứ, anh đi ra đi tôi không muốn nói chuyện voi anh nữa…
"Thôi đừng giận nữa, anh vẫn chưa tính xổ em vì muốn rời xa anh còn chửi anh là đồ khốn nữa…
"Có hả,sao tôi không nhớ gì hết vậy…
"Giả vờ…
-Anh liền làm mặt nũng với cô , và muốn rưng rưng nước mắt xem phản ứng cô như nào , cô thấy anh sắp khóc cô hơi hoảng vì đường đường là một tổng tài như vậy , chuyện bé xí mà lại muốn khóc…
"Này đừng có khóc nha , tôi không biết dỗ con trai đâu…
"Được rồi , được rồi, tôi xin lỗi đừng có khóc nữa…
"Huhuhuhu…"
-Anh càng được nước lấn tới anh thấy cô dỗ anh liền oà khóc lớn hơn, cô lúng túng tay chân liền dỗ anh không biết phải như nào, cô hôn anh , anh liền không nhõng nhẽo nữa, cô mới nói….
"Thôi đừng khóc nữa, sau này tôi sẽ không như vậy nữa…"
"Chưa đủ…
"Bữa nay tôi thật sự rất mệt rồi, chân tay tôi bũng nhũn cả rồi…
"Em cởi áo ra cho anh xem vết thương của em…
"Không vấn đề gì đâu…
"Anh xem rồi anh mới sức thuốc được…
"Ừm…
-Cô cởi áo ra cho anh xem vết thương, cô có những đường bị đánh ở đằng sau lưng, trong lúc tập luyện tập không được sẽ bị lấy roi đánh vào lưng và chân, thật sự cô rất đau và anh rất xót cho cô, nhưng anh phải làm đúng thỏa thuận với Cao Vân Hi là không được thấy cô ấy có mấy vết thương và bỏ khoá huấn luyện giữa chừng, anh liền kìm nén lại và sức thuốc cho cô…
"Em đau thì nói anh , anh sẽ nhẹ tay lại…
"Ừm
-Cô rất đau và không lên tiếng vì cô biết anh cho cô đi khoá huấn luyện này là vì người phụ nữ bên anh là phải mạnh mẽ ,cô đã im và không lên tiếng, anh vẫn biết cô đau nên đã nhẹ tay lại, và