Thời Tịch Ngọc
"Dậy rồi à
"Sao tới nhà rồi anh không gọi tôi dậy.
.
!
"Tôi thấy cô ngủ ngon quá nên không kêu.
.
"Mấy giờ rồi.
.
"Mới 3h30 phút sáng thôi
"Nữa đêm rồi à , vậy vào nhà thôi
"Tôi đã dặn Đông Quản Gia khoá cửa rồi chắc giờ ông ấy cũng ngủ rồi không vào nhà được đâu,.
"Hả , anh không đem theo chìa khoá dự phòng hả
"Không
"Vậy giờ làm sao
"Ngủ lại trên xe đi, dù gì cũng mới giữa đêm thôi cô ngủ tiếp đi , sáng tôi sẽ gọi cô vậy
"Anh cũng ngủ 1 chút đi
"Ừm tôi biết rồi
Anh ấy kéo áo khoác lên đắp lại cho tôi và hạ ghế xuống cho tôi dễ ngủ và xoa đầu tôi anh ấy rất ấm áp.
.
"Ngủ đi, ngủ ngon
"Anh cũng vậy
"Ừm
Thật ra anh ấy có đem theo chìa khoá dự phòng nhưng anh ấy lại gạt cô ấy là không đem vì chỉ muốn bên cô ấy lâu chút thôi.
.
Sáng hôm sau , ánh nắng chiếu vào mặt cô ấy đã làm cô ấy tỉnh giấc cô ấy vẫn còn hơi say ngủ nên mở mắt ra từ từ và nhìn sang bên cạnh xem anh ấy đã dậy chưa, anh ấy vẫn còn đang ngủ rất say, dáng vẻ đang ngủ của anh ấy rất đẹp trai và dễ thương.
, cô ấy đã lấy tay của mình chạm vào mặt anh ấy , mặt của anh ấy rất mịn đôi mắt long lanh và chiếc mũi cao và đôi môi căng mịn vẻ ngoài lạnh lùng bên trong ấm áp hỏi sao cô nàng nào không gục ngã , nhưng cô ấy đụng vào chán anh ấy , chán của anh ấy rất nóng , anh ấy đang sốt ư , anh ấy với đột nhiên cất tiếng nói…
"Cô sờ đủ chưa
"Anh , anh tỉnh lúc nào thế…
"Tôi tỉnh từ lúc cô chưa tỉnh đấy
"Cả đêm anh không ngủ hả
"Canh cô nên tôi không ngủ
"Hình như anh đang sốt đấy , chán của anh nóng đấy
"Không sao đâu
"Không được , đi vào nhà tôi cho anh uống thuốc hạ sốt.
.
"Nó hết ngay ấy mà , chắc hôm qua buổi tối lạnh quá thôi, không gì đâu
"Vậy sao anh không tắt điều hoà trong xe đi cho đỡ lạnh.
.
"Tôi sợ cô nóng nên không tắt
"Anh đúng là ngốc mà
"Cô dám chửi tôi ngốc Á
"Đi vào nhà nhanh lên , không là sẽ sốt cao hơn đấy, má anh Hồng luôn rồi kìa
"Vậy hả nhưng tôi canh cô cả đêm rồi giờ rất buồn ngủ không đi nổi nữa rồi.
.
"Không được , đi vào nhà nhanh không là sẽ sốt cao hơn đấy
"Mới có 7h sáng thôi , ngủ thêm chút nữa đi
"Anh có nghe lời tôi không hả.
.
"Hôngggg
"Anh, giờ vậy đi chúng ta giao kèo với nhau.
.
"Giao kèo điều gì
"Nếu mà anh khỏe và hết bệnh nghe lời tôi , thì tôi hứa tôi sẽ cho anh câu trả lời của tôi sớm hơn 3 ngày luôn.
.
"Không , cô gạt tôi , lần trước tôi bị cô gạt rồi, hứ
"Nhưng lần này tôi nói lời giữ lấy lời
"Cô chắc không
"Chắc
"Còn nếu mà anh không nghe lời tôi không hết bệnh và ăn uống điều độ thì tôi sẽ không bao giờ trả lời dù có đến 3 ngày đi chăng nữa tôi sẽ không trả lời anh đâu.
.
"Ok tôi đồng ý với lời giao kèo này, Móc nghéo đi
"Ok, giờ thì đi vào nhà
"Ok
Đông Quản Gia
"Cậu chủ về rồi , cậu đi đâu cả đêm vậy ạ
"Tôi ngủ trên xe thôi
"Cậu chủ sốt rồi à , mặt cậu chủ đỏ lên hết rồi
Thời Tịch Ngọc
"Phiền chú cho người làm giúp cháu 1 thao nước nóng ấm ấm mang lên phòng anh ấy giúp cháu
"Vâng ạ
"Lên phòng tôi đỡ anh lên
"Ừm
Từ nay cậu chủ bệnh có người chăm sóc cậu ấy rồi , từ trước đến nay cậu chủ bệnh mình luôn là người chăm sóc cậu ấy nhưng cậu ấy chả bao giờ chịu uống thuốc luôn để cơn bệnh hành hạ để nó tự hết thì thôi, cũng không bao giờ chịu ăn cháo cả, hi vọng cô Thời có thể làm cậu ấy thay đổi.
.
"Anh nằm xuống ngủ 1 chút đi , tôi đi nấu cháo cho anh , chút dậy rồi ăn.
.
*gõ cửa*
"Dạ thao nước của cô Thời đây ạ
"Dạ cảm ơn chú
"Anh đi vào thay bộ đồ ngủ ra cho thoải mái đi
"Tôi lười lắm
"Này hồi nãy trên xe giao kèo như nào hả.
.
"Tôi biết rồi, đi ngay
"Ừm
"Thay xong rồi à, nằm xuống đây tôi đo cho anh xem bao nhiêu độ.
.
37,7 độ rồi…
"Tôi trùm khăn lên chán cho anh hạ sốt , nghĩ ngơi đi tôi đi nấu cháo cho anh ăn rồi uống thuốc.
"Ừm
"Đừng đắp mền kính người đấy như vậy nhiệt độ sẽ tăng lên
"Tôi biết