Bước chân gấp rút đi vào quán bar, mắt lướt nhìn một vòng để tìm bóng dáng quen thuộc.
Đến khi nhìn thấy, Mã Thiệu Huy vội đi nhanh tới, anh nâng đỡ Bình Nhu ngồi thẳng người.
Cả người cô ta nồng mùi rượu, Mã Thiệu Huy bị hơi rượu xộc thẳng vào hai bên mũi, anh khó chịu nhíu mày, nhưng động tác vẫn cực kỳ dịu dàng mà đỡ Bình Nhu đứng dậy.
Cả người Bình Nhu mềm oặt không chống đỡ nổi, Mã Thiệu Huy thở dài, anh cúi thấp người choàng bên cánh tay sau khớp đầu gối của Bình Nhu, sức đàn ông cứng cỏi bế Bình Nhu lên.
Đi được vài bước, Mã Thiệu Huy bị tên nhân viên mặt mũi điển trai, nhưng trên mặt đầy sự non nớt, đơn thuần.
Anh ta là người đã gọi điện cho Mã Thiệu Huy đến, hai tay xoè ra nói:
- Tôi gọi anh đến, anh phải cho tôi chút tiền boa nữa chứ.
- Chậc.
Bị chắn đường, Mã Thiệu Huy bày ra vẻ mặt khó chịu, tạm thời thả nhẹ Bình Nhu xuống, hỗ trợ cô đứng tựa cả người vào bên trong cánh tay anh, tay rảnh rỗi thì vội móc túi tiền ra và đưa cho tên nhân viên kia vài đồng tiền.
Không bị cản trở nữa, Mã Thiệu Huy nhanh chóng đem cô gái của mình chạy thẳng về nhà.
Bình Nhu uống say không chút nhận thức, Mã Thiệu Huy nhìn bực bội trong người.
Trở về đến nhà, anh bế Bình Nhu vào phòng của mình, sau đó từ trong phòng tắm chuẩn bị sẵn chậu nước ấm và chiếc khăn mềm mại.
Anh chăm chút từng chút cho con sâu rượu.
Chiếc váy đen quyến rũ, yêu kiều trên người Bình Nhu cũng bị lột bỏ.
Dáng người có lồi có lõm, cho dù đã sinh Mã Du nhưng vẫn giữ được nét quyến rũ lạ thường.
Lau người xong, anh thận trọng mặc cho Bình Nhu chiếc áo sơ mi sạch sẽ của mình.
Thấy cô ta đã nhắm mắt ngủ say không biết mây trời, Mã Thiệu Huy thở dài bất lực.
Anh đưa tay đỡ trán.
Tắt đèn, đóng cửa, Mã Thiệu Huy đi vào thư phòng kế bên.
Anh quyết định hôm nay sẽ ngủ ở đây đỡ một đêm.
Còn tính sang phòng Mã Du, nhưng nghĩ lại thằng bé đã ngủ rồi, giờ này cũng trễ, anh ngại làm phiền giấc ngủ.
Sáng hôm sau, Tiết Nhiên Ly vươn vai ngồi dậy, cô ngáp ngắn ngáp dài đi vào nhà vệ sinh.
Nhìn gương treo tường, cảm giác da mặt có tý sắc hơn một chút.
Có lẽ vì đang mang thai, được bổ dưỡng và chăm sóc da nhiều hơn nên cô dần có khí chất ổn định.
Tiết Nhiên Ly xoa bụng nhỏ, miệng nhoẻn cười và thấp giọng nói:
- Chào buổi sáng bé yêu của mẹ.
Thay xong bộ quần áo thoải mái, hôm nay cô có hẹn với cô bạn thân Lý Nguyệt Vãn ra ngoài chơi.
Nghĩ nghĩ, Tiết Nhiên Ly quyết định trưa nay sẽ không ăn cơm ở nhà, nên lát phải dặn trước chị Vân.
Dạo này cô dần dần có tính hay quên, nên cô dùng tờ giấy ghi chú nhỏ để ghi lại.
Mở cửa phòng chuẩn bị xuống nhà, bất ngờ cửa phòng bên cạnh cũng vặn chốt mở ra.
Hiếm khi thấy Mã Thiệu Huy và cô mở cửa cùng lúc, Tiết Nhiên Ly bất giác thấy có chút khẩn trương.
Cô đưa mắt sang muốn nhìn anh, ai mà nghĩ đến, Mã Thiệu Huy đâu không thấy, chỉ thấy vợ cũ của anh, chị Bình Nhu xuất hiện trong ngôi nhà này.
Bình Nhu ăn mặc khi3u gợi, cả người chỉ mặc đồ lót quyến rũ và khoác chiếc áo sơ mi quen thuộc của Mã Thiệu Huy.
Cô ta đưa tay lên ngáp che miệng, nước mắt chảy ra ngay khoé, làm mờ đi tầm nhìn.
Đợi cỡ 5 giây mới bình thường trở lại, Bình Nhu nhìn thấy Tiết Nhiên Ly đứng trước cửa phòng.
Chị ta thốt lên hỏi:
- Nhiên Ly? Sao em lại ở đây?
- Chị...!Trở về rồi sao...
Tiết Nhiên Ly gượng cười, cố gắng trấn tĩnh bản thân.
- Ừm, mới về nước hôm qua.
Bình Nhu cười như họ đã từng rất thân thiết.
Nhưng đuôi mắt vẫn ẩn ý đầy sự xem thường.
Cô ta rất rõ về mối quan hệ ngày trước và bây giờ của Tiết Nhiên Ly và Mã Thiệu Huy.
Cô ta biết hai người đã thân thiết từ rất lâu, nhưng chuyện này cả nhà họ Mã đều không biết đến.
Dù sao Tiết Chính cũng chỉ là người làm công nhà họ Mã, Tiết Nhiên Ly làm gì dám thổ lộ tình cảm và công khai với mọi người rằng mình thân quen với thái tử nhà họ Mã chứ.
Nói ra chẳng khác nào để mọi người chê cười.
Nhưng cô ta không bao giờ nghĩ đến, vòng xoáy cứ kéo hai người họ gần bên nhau.
Tiết Nhiên Ly thế mà quang minh chính đại được bà Chu Hồng Ngân dẫn về làm vợ Mã Thiệu Huy.
Cho dù chưa công khai ra bên ngoài, nhưng việc được chính người nhà Mã công nhận còn có giá trị hơn nhiều.
Bình Nhu cười không nói nữa, cô ta vểnh mặt lên cao, dáng người lắc lư lả lướt đi xuống nhà.
Tiết Nhiên Ly biết thân phân thấp kém của mình.
Ban đầu cô cũng đã quyết tâm sẽ nhường