Tiết Nhiên Ly đẩy xe lăn của Mã Du đi dọc theo từng kệ hàng trong siêu thị nhỏ.
Mã Thiệu Huy nối đuôi đẩy xe hàng đi theo.
Trước tiên là đến quầy rau củ quả.
Tiết Nhiên Ly lấy củ cà rốt chuẩn bị cho vào xe đẩy, mắt khẽ nhìn sang Mã Du, thằng bé trưng ra bộ mặt khiếp đảm, hai mắt mở to tròn, môi mím chặt.
Bắt gặp dáng vẻ sợ hãi của cậu, Tiết Nhiên Ly hai tay chống nạnh, khuôn mặt giả bộ cau có nói:
- Trẻ ngoan thì phải biết ăn cà rốt!
Mã Du lắc đầu điên cuồng.
Nước mắt trực tròng sắp rơi.
Nhìn con muốn khóc mà xót lòng, Mã Thiệu Huy lấy đi của cà rốt trên tay cô, anh đặt lại chỗ cũ rồi nói:
- Thôi, nếu Du Du đã không ăn thì đừng có ép.
Mới vừa nói xong, Mã Thiệu Huy liền bị Tiết Nhiên Ly liếc bằng đôi mắt xem thường.
- Anh đó, là do anh không ăn được thì nói đi, đừng đổ lỗi cho Du Du.
Bị nói trúng tim đen, anh lật đật cầm lên lại cái củ mình vừa đặt xuống.
Vội bỏ vào xe đẩy rồi nói:
- Ai bảo tôi không biết ăn.
Du Du, con là trẻ ngoan, phải ăn được cà rốt.
Cô muốn cười ra tiếng, nhưng ngại trước mặt trẻ con nên là thôi.
Đã tiếp xúc với anh hơn mười năm, chẳng lẽ cô còn không biết anh ghét ăn cà rốt à.
Nhìn sự việc trước mắt, xem như là Mã Thiệu Huy biết điều, Tiết Nhiên Ly lạnh mặt gật đầu, lén xoay cười cong môi cười khẽ.
Đúng là cha nào con nấy!
Lựa cho món chính của bữa tối, tiếp đến Tiết Nhiên Ly dẫn cả hai cha con họ Mã đi sang quầy ăn vặt.
Cô cho phép Mã Du lựa mấy món cậu thích.
Ban đầu cậu còn ngập ngừng không dám, mắt cứ nhìn sang, thử xem xét biểu hiện của Mã Thiệu Huy.
Anh nghiêm mặt khiến cho trẻ con nào cũng sợ hãi.
Tiết Nhiên Ly chậc miệng, tay đẩy xe lăn của Mã Du đi tới các quầy bánh kẹo, mỗi thứ cô lấy một món.
Vừa cho vào xe vừa quan sát vẻ mặt Mã Du.
Cô cố ý phát hiện xem cậu thích món nào nhất, để lần sau có cơ hội sẽ mua riêng nhiều hơn.
Mã Thiệu Huy tính ngăn cản, nhưng miệng chưa kịp mở đã bị cái lườm gắt rao từ Tiết Nhiên Ly.
- Anh....!Cứ đẩy xe là được, đừng làm phiền thế giới riêng của tụi em.
- Ăn nhiều không tốt!
- Em có cách để kiểm soát lượng ăn cho Du Du.
Tiết Nhiên Ly ngăn chặn lời khiển trách, cằn nhằn từ anh.
Có cô bảo vệ, Mã Du phấn khích tay trái ôm hộp bánh khoai tây, tay phải ôm hộp socola.
Miệng cười vui vẻ đến mức nhe răng.
Mã Thiệu Huy hiếm thấy con trai cười vui đến vậy, nên anh thở dài bất lực, thế là mặc kệ hai người họ càn quét quầy ăn vặt.
Mua xong món ngon cho Mã Du, đến lượt Tiết Nhiên Ly.
Cô đang mang thai, lúc nào cũng cảm giác thèm đồ lạnh, đặc biệt là kem và đá bào.
Lại nhớ đợt ở Landy còn chưa kịp ăn đã bị Mã Thiệu Huy kéo đi.
Cô thèm thuồng bước chân nhanh đi tới tủ kem gần đó.
Ánh mắt sáng rực lấy hết hộp kem dâu cho tới kem vani....
Mã Thiệu Huy ho nhẹ, anh lần lượt lấy từng hộp kem bỏ lại tủ đông.
Anh nghiêm chỉnh nói:
- Mang thai ăn kem nhiều không tốt, rất dễ đau bụng.
Tiết Nhiên Ly bộc lộ tính trẻ con thích làm nũng, cô bĩu môi nói:
- Nhưng con em thèm, là do bé con chứ không phải em.
- Không được.
Không nói lại được anh, Tiết Nhiên Ly đưa sang ánh mắt cầu cứu từ Mã Du.
Ai ngờ đến thằng bé phản bội cô, cậu lắc đầu, tay đưa lên thành dấu X.
Hay nhỉ, bắt hai cha con họ ăn cà rốt, bây giờ bọn họ không cho cô ăn kem.
Tâm tình tuột dốc.
Tiết Nhiên Ly cúi đầu, gần như sát xuống đầu gối.
Cô nhỏ giọng lẩm bẩm:
- Khổ thân người phụ nữ có thai quá, muốn ăn ngon cũng chẳng được.
Con ơi con, mẹ thương con nhiều lắm.....
Cô xoa bụng đáng thương.
Mũi sụt sịt ra tiếng.
- Bốn ngày ăn được một cây!
Mã Thiệu Huy thoả thiệp, anh ra điều kiện với cô.
Nhưng cô thừa cơ đưa hai ngón tay lên, mắt chớp chớp mong chờ:
- Hai ngày được không?
Nhận được sự im lặng, Tiết Nhiên Ly ủ rũ, thương lượng lần nữa:
- Vậy thì ba ngày, ba ngày là quá đủ rồi...
- Nói phải giữ lấy lời.
Du Du, con có nhiệm vụ phải kiểm soát số kem trong tủ lạnh đó.
Mã Thiệu Huy vỗ đầu con trai, đưa ra nhiệm vụ cao cả cho cậu.
Cậu phấn khích gật đầu, rồi quay sang nhìn Tiết Nhiên Ly mà nhe răng cười.
Thôi thì ba ngày cũng được.
Tiết Nhiên Ly nhéo cái má phúng phính của Mã Du, cô đùa giỡn nói:
- Bé con đáng yêu của dì...!
Nháy mắt ra hiệu, như muốn nói:" Sắp tới nhớ bảo kê dì Ly của con nha."
Một nhà ba người hoà hợp đi chợ về nấu cơm.
Dự tính