Khi studio tung ra danh sách, nhiều cư dân mạng và tài khoản marketing lớn trong danh sách đã ồn ào đăng Weibo bày tỏ, họ chỉ là nghe theo tin đồn, không có ý thức được tính nghiêm trọng của chuyện này, yêu cầu cho bọn họ thêm cơ hội.
Loại Weibo này bắt đầu xuất hiện trên mạng với số lượng lớn, số lượng khá lớn, nhưng mà studio của Lộ Viễn Bạch không phản hồi, còn đưa danh sách Weibo lên trang đầu.
Biên tập trong studio của Lộ Viễn Bạch vừa biên tập trang Weibo vừa giàn giụa nước mắt.
Khoảng thời gian này thật sự không dễ dàng, nhìn số lượng tin nhắn xin lỗi trên mạng, đột nhiên cảm thấy cực khổ trong thời gian này cũng đáng giá.
Nhưng trong lòng bọn họ vẫn thấy tủi thân thay ông chủ, một người tốt bụng, lúc trước lại bị tấn công như vậy.
Sau việc tung ra bằng chứng vô tội của Lộ Viễn Bạch, một số cư dân mạng cũng đã tìm thấy một cái Weibo chưa từng được biết đến trước đó.
Weibo đó tự xưng là ý tá ở bệnh viện Lộ Viễn Bạch nằm.
Trước đây công ty nhà họ Đoàn phái bảo vệ đến xua đuổi phóng viên, người bị hại và nhân viên y tế đó đã trả lời, thời gian được phát ra là ngày thứ hai sau khi Lộ Viễn Bạch xảy ra tai nạn giao thông.
“Tôi không biết vì sao mọi người lại buộc tội người khác bằng một đoạn video đã cắt ghép, bây giờ còn chưa có bằng chứng, chúng ta không nên nói Lộ Viễn Bạch là có tội hay không, ngày hôm qua giới truyền thông hút máu ăn thịt người và hai anh em bao vây ở cửa bệnh viện làm cho bệnh nhân bị thương nặng không có cách nào đi ra trả lời được, số lượng người đông, âm thanh ở cửa bệnh viện vô cùng ồn ào, người gây sự thậm chí còn chửi bới khó nghe, ảnh hưởng nghiêm trọng đến bệnh nhân khác đang nghỉ ngơi, tôi là nhân viên y tế và bảo vệ bệnh viện đi khuyên ngăn cũng bị làm nhục, thậm chí còn bị chai nước suối đạp trúng, đây rõ ràng là làm náo loạn bệnh viện, sau đó bảo vệ kéo phóng viên đi, không cho bọn họ xô đẩy chúng tôi, bọn họ chỉ qua đây giúp đỡ, không phải là người có tiền như trong miệng mọi người nói, xin mọi người đừng hiểu lầm.
”Lúc Weibo này tung ra, Lộ Viễn Bạch đang đứng ở đầu ngọn sóng, hiển nhiên cũng không nhận được bao nhiêu sự chú ý, cho tới hôm nay sự thật mới được cư dân mạng phanh phui.
Nhất thời cư dân mạng thấy tiếc nuối, đối lập hoàn toàn với dư luận trước đó.
Sau đó, một số cư dân mạng ôm may mắn xóa tài khoản, thế nhưng giấy gọi của tòa án đã chuyển tới trong tay họ đúng hạn.
—Lộ Viễn Bạch nghiêm túc chọn kiểu dáng chiếc nhẫn, cậu hỏi thăm ý kiến của Đoàn Dự, chiếc nhẫn của hai người đã được chọn xong.
Năng lực nghề nghiệp của cửa hàng trang sức này rất tốt, ba ngày nữa là chiếc nhẫn có thể đánh bóng xong.
Nhìn nhẫn cưới đã được làm xong, tảng đá lớn trong lòng Lộ Viễn Bạch hoàn toàn rơi xuống.
Sau đó cậu cười nhìn Đoàn Dự.
“Vợ, chúng ta về nhà đi.
”Lời này vào tai anh rất kì diệu, vẻ mặt Đoàn Dự cũng không thay đổi, nhưng anh vẫn “Ừm” nhẹ một tiếng, coi như trả lời.
Ra khỏi cửa hàng trang sức, Lộ Viễn Bạch lái xe trở về cái bọn họ gọi là nhà.
Một biệt thự sang trọng nằm ở khu vực nhà giàu của thành phố A.
Lộ Viễn Bạch tỉnh lại và lần đầu tiên trở về nơi gọi là nhà, trong lòng cậu có chút hồi hộp.
Lúc đi vào cậu không tránh khỏi quan sát qua lại, phía trước biệt thự rất lớn, trong đó có vườn hoa chiếm diện tích không nhỏ, mặc dù nói là vườn hoa, nhưng ngoài vườn hoa trong nhà kín, bên trong căn bản cũng không có bông hoa nào.
Lộ Viễn Bạch quay cái đầu nhỏ bé của mình nhìn qua nhìn lại, vô cùng lạ lẫm.
Tới khi đi tới trước cửa, phát hiện cửa có mật mã.
Đoàn Dự nhìn dáng vẻ nóng lòng muốn thử của Lộ Viễn Bạch, anh khẽ mở miệng.
“674521.
”Lộ Viễn Bạch nghe xong liền dùng ngón tay ấn mật khẩu, chỉ nghe một tiếng “Tích” vang lên, cửa mở ra theo.
Thấy cửa mở ra, Lộ Viễn Bạch không có kéo cửa ra trước, mà cậu quay đầu nhìn Đoàn Dự, vợ cậu cao hơn cậu, Lộ Viễn Bạch có hơi ngửa đầu nhìn vào con mắt đen láy của Đoàn Dự, sau đó không biết cậu nghĩ tới điều gì, gò má trắng nõn có hơi ửng đỏ, cậu mím môi xấu hổ nói: “Vợ chúng ta đi vào chung đi.
”Cậu nói lời này rất nhẹ, giống như lông chim rơi xuống vậy.
Trải qua mấy ngày ở chung với nhau, Lỗ Viễn Bạch dần hiểu được Đoàn Dự, vợ cậu không nói lời yêu đương tình cảm nhiều, nhưng mỗi lần Lộ Viễn Bạch nắm tay anh, anh cũng không từ chối.
Hơn nữa Wechat lần trước cậu nhắn anh cho mọi người về nghỉ ngơi, Đoàn Dự cũng ngoan ngoãn làm theo.
Lộ Viễn Bạch cũng tìm ra quy luật, miễn là chuyện Đoàn Dự không mở miệng từ chối, như vậy là anh có thể đồng ý trong giới hạn.
Cho nên lúc này Lộ Viễn Bạch rút ra kết luận, vợ cậu chỉ xấu hổ mà thôi.
Lộ Viễn Bạch nở nụ cười trên khóe miệng, nếu vợ yêu của cậu xấu hổ, vậy cậu chủ động là được rồi.
Lộ Viễn Bạch đưa tay trái về phía Đoàn Dự.
“Anh không nhớ chuyện trước kia, lần đầu tiên về nhà có chút hồi hộp.
”Mắt Đoàn Dự nhìn tay Lộ Viễn Bạch đang duỗi ra, sau khi Lộ Viễn Bạch mất trí nhớ thì số lần hai người nắm tay đếm không hết, anh không giỏi việc thân mật với người khác, lúc đầu Lộ Viễn Bạch chủ động nắm tay, quả thật anh có chút bất ngờ.
Nhưng nhiều lần anh cũng đã thành thói quen, giống như Lộ Viễn Bạch mỗi ngày gửi tin nhắn vào điện thoại của anh.
Nó không phiền phức giống như tưởng tượng ban đầu của anh.
Anh vốn tưởng rằng đón nhận Lộ Viễn Bạch sẽ rất phiền phức, sẽ xáo trộn cuộc sống của anh, bây giờ cũng đúng như vậy, có rất nhiều công việc vì Lộ Viễn Bạch mà chậm lại.
Nhưng bây giờ nhìn tay cậu duỗi ra, Đoàn Dự không cảm thấy chán ghét.
Sau đó anh giơ tay lên nắm lấy tay của Lộ Viễn Bạch, kéo cửa ra, hai người cùng nhau đi vào.
Nội thất bên trong biệt thự không kém phần xa hoa, tổng cộng có 3 tầng, Lộ Viễn Bạch vừa đi vào, cậu bắt đầu quan sát hai bên.
Mặc dù cậu phát hiện nội thất xa hoa nhưng có hơi lạnh lẽo.
Tuy có vài người giúp việc và nữ đầu bếp, nhưng đi tới lại không có mùi khói lửa.
Ngay khi Lộ Viễn Bạch còn đang đánh giá xung quanh, âm thanh trầm thấp của người đàn ông bên cạnh vang lên: “Anh dẫn em đi coi phòng.
”Lộ Viễn Bạch vừa nghe liền gật đầu.
Hai người bước lên lầu hai, chỗ rẽ của cầu thang là căn phòng trước kia của Lộ Viễn Bạch, lầu hai còn dư lại vài cánh cửa, theo thứ tự là phòng quần áo của Lộ Viễn Bạch, phòng làm việc, phòng đặt kịch bản và cuối cùng là phòng để đạo cụ.
Lộ Viễn Bạch vừa hồi hợp vừa kích động mở cửa phòng ra, đập vào mắt cậu là căn phòng rộng lớn sáng sủa, Lộ Viễn Bạch đi vào quan sát, sau đó cậu nhíu mày.
Tuy rằng căn phòng cho cậu cảm giác quen thuộc, nhưng nhìn thế nào cũng là một người ngủ, ngay cả bàn chải đánh răng và khăn mặt cũng là chỉ có một người.
Đoàn Dự cũng nhìn ra nghi ngờ của cậu, đường đường là một ông chủ có lời hứa đáng giá ngàn vàng lại trợn mắt nói dối: “Bây giờ vết thương trên người em chưa bình phục hoàn toàn, bác sĩ nói tốt nhất nên ở một mình.
”Lộ Viễn Bạch nghe xong, lúc này cậu mới buông bỏ nghi ngờ trong lòng.
Sau đó cậu nhìn Đoàn Dự: “Vậy vợ, trước kia em ngủ ở đâu?”Đoàn Dự im lặng một chút, nói: “Em ở với anh ở lầu ba.
”Lộ Viễn Bạch có chút xấu hổ khi nghe vợ cậu nói ở cùng nhau: “Có đúng không, thế thì đã phiền em dọn chỗ cho anh rồi.
”Sau khi anh dẫn Lộ Viễn Bạch quen thuộc hết căn phòng, Đoàn Dự liền lên lầu ba, đi vào phòng sách.
Hôm nay vì đi bệnh viện đón Lộ Viễn Bạch, anh đã dời lại công việc, nên phải để cho người đưa một vài tài liệu đến nhà, bây giờ đúng lúc mở cuộc họp từ xa.
Sau khi Đoàn Dự đi, Lộ Viễn Bạch lấy cái túi vải trắng đã sắp xếp, cất đồ vật bên trong vào trong ngăn kéo của phòng.
Cậu vô cùng nâng niu mà cầm giấy kết hôn bỏ vào ngăn kéo ở đầu giường, nhưng khi lấy ví tiền ra tay cậu liền khựng lại.
Nhớ tới lời nhắc nhở từ âm thanh máy móc lạnh như băng trước đó, khuôn mặt nhỏ nhắn của Lộ Viễn Bạch từ từ nhăn lại thành cái bánh bao.
Sau đó cậu mở túi tiền ra, bên trong không có tiền mặt, chỉ có năm tấm thẻ.
Tổng năm tấm thẻ mới chỉ hai trăm.
Nói cách khác, cậu mua viên đá quý lớn đó cho vợ cậu đã tiêu hết tiền tiết kiệm của mình.
Đôi mắt đào hoa của Lộ Viễn Bạch nhìn tấm thẻ ở trước mắt, trong lòng có chút vi diệu, thế nhưng vợ cậu thích, tiền nào cũng tiêu được.
Nếu như vợ cậu còn muốn mua đồ gì, cậu sẽ kiếm tiền là được rồi.
Bởi vì chịu ảnh hưởng của thế hệ trước, Lộ Viễn Bạch có ý thức trách nhiệm rất lớn.
Về sau cậu sẽ nhất định cố gắng kiếm tiền, vợ cậu muốn gì liền mua món đó, cậu nhất định sẽ trở thành người chồng xứng đáng, tạo nên một gia đình hạnh phúc đầm ấm.
Lộ Viễn Bạch đang tưởng tượng về tương lai, hạnh phúc nở nụ cười, cất xong từng tấm thẻ.
Hai người đi ra từ bệnh viện lại đến cửa tiệm trang sức xa xỉ, lúc về đến nhà cũng đã xế chiều, Lộ Viễn Bạch mới về đến nhà cũng cảm thấy chỗ nào cũng mới lạ, cậu thu dọn đồ đạc xong rồi lại đi một vòng, cũng đã đến lúc ăn cơm tối.
Lúc Lộ Viễn Bạch đi xuống lầu, dì Vương đã làm cơm xong và mang lên bàn ăn.
Rõ ràng trong nhà chỉ có hai người ăn là Lộ Viễn Bạch và Đoàn Dự, nhưng lại làm một bàn lớn đồ ăn.
Dì Vương cũng là người lớn tuổi trong nhà, ngày thường Lộ Viễn Bạch vô cùng lễ phép với bà.
Bà biết bây giờ Lộ Viễn Bạch mất trí nhớ, vừa rồi Lộ Viễn Bạch trở về bà còn cố ý giới thiệu lại bản thân lần nữa.
Bà thấy cậu từ trên lầu đi xuống, vội hỏi: “Ngài Lộ bận rộn cả ngày, có đói bụng không, mau tới ăn cơm đi.
”Lộ Viễn Bạch nhìn phòng ăn không có ai, cậu nhìn lên lầu: “Dì Vương, vợ con chưa xuống ăn cơm sao?”Một tiếng “Vợ” này phát ra, dì Vương nhất thời không nhận ra là Đoàn Dự, nửa ngày bà mới có phản ứng.
Sau đó bà ngượng ngùng nói: “Tiên sinh, ngày thường cậu ấy ăn uống không cố định lắm.
”Lộ Viễn Bạch vừa nghe liền cay mày lại.
“Gần nửa tháng em ấy ăn uống đều không cố định sao?”Người bận rộn như Đoàn Dự rất ít khi trở về nhà ăn uống, không phải tiệc rượu thì là đi bả xã giao, thời gian thay đổi nên thời gian ăn cơm cũng không cố định.
Dì Vương nhìn khuôn mặt của Lộ Viễn Bạch, sau đó bà gật đầu.
Lộ Viễn Bạch thấy dì Vương gật đầu, trong lòng cậu đột nhiên thấy khó chịu, nửa tháng này cậu vẫn luôn nhắc nhở Đoàn Dự ăn cơm nghỉ ngơi đúng giờ.
Ai ngờ ngoài miệng đối phương nói được, hành động lại đi ngược lại.
Tới giờ cơm cũng không thấy người xuống, Lộ Viễn Bạch bước lên lầu ba.
Đoàn Dự đang trong phòng sách lầu ba dùng máy tính mở cuộc họp trực tuyến, gương mặt đẹp trai của Đoàn Dự không có chút ý cười,Ở đầu máy tính bên kia, cấp dưới đang hồi hộp báo cáo, cơ thể anh ta có chút cứng ngắc.
Thấy mình càng nói mặt của ông chủ càng đen, anh ta biết hôm nay bản thanh mình xong rồi.
Ngay khi cấp dưới báo cáo xong, anh ta hồi hộp chờ Đoàn Dự lên tiếng.
Đột nhiên truyền tới tiếng gõ cửa “Tùng tùng” từ đầu bên kia video.
Ánh mắt Đoàn Dự dời khỏi máy tính, sau khi nghe được ba tiếng gõ cửa, một tiếng “Cùm cụp” mở ra.
Giây tiếp theo, cái đầu nhỏ của Lộ Viễn Bạch ló vào.
Cô bé đáng yêu của anh đột nhiên xuất hiện.
jpgCậu cay mày lại khi thấy Đoàn Dự còn đang làm việc, cậu không ngờ tới vợ cậu mỗi ngày vất vả như vậy, bọn họ trở về đã mấy tiếng đồng hồ, mà Đoàn Dự vẫn luôn làm việc.
Bây giờ trên người anh chẳng qua là cởi bỏ áo vest, mặc một áo sơ mi trắng, cởi mấy cái cúc áo.
Nhất thời hai người bốn mắt nhìn nhau, Lộ Viễn Bạch mở miệng trước: “Vợ, em còn bận sao?”Đoàn Dự nhìn máy tính: “Còn.
”Lộ Viễn Bạch nghe xong có chút rối rắm, nhưng cậu biết Đoàn Dự không ăn cơm đúng giờ không phải là một thói quen tốt, nhất định phải sửa.
Lộ Viễn Bạch: “Vậy em ra ăn cơm trước đi.
”Đoàn Dự nghe xong có chút bất ngờ, anh vốn tưởng rằng Lộ Viễn Bạch nghe xong sẽ nghe lời ngoan ngoãn ra khỏi phòng.
Ai ngờ đối phương mở miệng kêu anh đi ăn trước.
Cuộc họp video còn đang diễn ra, cấp dưới và các nhân viên biết ông chủ mình nói chuyện với người khác, bọn họ đều rất đồng lòng không nói lời nào.
Thấy anh vẫn ngồi trên ghế chủ tịch không có ý định