Hợp Đồng Ly Hôn Trước Khi Tôi Mất Trí Nhớ

Chương : 4


trước sau

Đoàn Dự đi rồi, nhưng cửa bệnh viện vẫn bị vây kín một lúc lâu.

Hiện tại đang là mùa hè, nhiệt độ ngoài trời rất cao, thêm vào đó là một loạt tiếng la mắng ồn ào, rất nhiều bệnh nhân đều không thể nghỉ ngơi.

“Đám phóng viên các người có phải bị điên không! Nơi này là bệnh viện, các người vây ở nơi này quấy rầy bệnh nhân nghỉ ngơi, nhiều bệnh nhân hiện tại đã không chịu nỗi kinh hãi, các người còn có nhân tính hay không! Nếu còn không đi, chúng tôi sẽ báo cảnh sát!”

Nhân viên y tế cùng bảo vệ mệt đến mồ hôi đầy đầu, quần áo sau lưng ướt đẫm.

Nhưng mà phóng viên vây quanh ngoài cửa như bị điếc vậy, phóng viên nam đứng đầu mở miệng nói: “Ngành giải trí này của chúng tôi cũng không dễ dàng gì, cũng chỉ vì miếng cơm manh áo thôi. Lộ Viễn Bạch không phải đã tỉnh rồi sao, kêu anh ta ra đây, chúng tôi chụp được ảnh sẽ đi ngay.”

Giọng điệu cực kỳ kiêu ngạo, dường như hôm nay Lộ Viễn Bạch không ra mặt giải thích rõ ràng, bọn họ nhất định sẽ vây ở đây đến khi đối phương xuất hiện mới thôi.

Một nữ y tá ra sức ngăn trở phóng viên biết tình huống hiện tại của Lộ Viễn Bạch, đối phương mới vừa làm xong giải phẫu, tuy rằng đã tỉnh, nhưng hiện tại lại không thể động đậy, ngồi còn không ngồi nổi huống chi là ra ngoài gặp người.

Nữ y tá cắn chặt răng: “Mấy người là lãnh đạo hay là cảnh sát, dựa vào cái gì bệnh nhân phải ra gặp các người! Mấy người tưởng mấy người là ai!”

Ai ngờ đám phóng viên kia cũng không cảm xấu hổ, lại lên giọng trào phúng: “Cô gái là fans của Lộ Viễn Bạch à, thanh niên bay giờ thật là không có chủ kiến, người nào cũng có thể trở thành thần tượng.”

Nữ y tá thở gấp: “Nói câu công đạo thôi cũng là fans nữa hả, miệng cùng ngòi bút của phóng viên các người quả nhiên đều là yêu quái ăn thịt người, hèn gì vây quanh ở nơi này không chịu đi!”

Vừa dứt lời, ngay sau đó nữ y tá đã bị một bình nước khoáng đột nhiên ném qua đập trúng.

Tuy rằng trong bình không có nhiều nước, nhưng khi bị đánh trúng vẫn rất đau, cô y tá theo bản năng lấy tay che trán.

Chỉ thấy một cô gái khóc tới đôi mắt sưng đỏ, tức giận chỉ vào cô ấy nói: “Cô là nhân viên y tế cứu người, bây giờ lại ở đây nói giúp cho tội phạm giết người, cô không cảm thấy ô uế bộ đồ y tá trên người sao? Cô không được giáo dục đàng hoàng à?”

Nữ y tá đang ôm trán, hiển nhiên là bị chai nước đột nhiên ném qua dọa cho hết hồn, hai mắt trợn lên nhìn cô gái nói năng hùng hồn đứng ở một góc không xa.

Dường như mọi việc trước đó cô ấy làm để ngăn bọn phóng viên cản trở công việc của mình đều trở nên hết sức buồn cười.

Lộ Viễn Bạch vượt đèn đỏ dẫn tới tai nạn xe, cô biết chứ. Cô cũng không có bất kỳ thiện cảm nào với Lộ Viễn Bạch, thậm chí lúc kiểm tra phòng cũng không liếc mắt xem cái tên gọi là người nổi tiếng kia, chỉ đơn giản là vào thay ca cho đồng nghiệp.

Nhưng bệnh viện không phải là chỉ có một bệnh nhân, cô ấy còn phải phụ trách với những bệnh nhân khác, hiện tại ầm ĩ như vậy, không có cách nào để bệnh nhân nghỉ ngơi.

Nữ y tá cũng có chút kích động: “Tôi làm ô uế cái gì, tất cả những gì tôi làm bây giờ đều xứng đáng với những gì tôi được giáo dục. Bộ đồ y tá tôi đang mặc, những việc tôi đang làm đều là công việc của tôi, người gây rối chính là các người, kẻ diễu võ dương oai* chính là các người, bôi nhọ người khác cũng là các người!”

*Diễu võ dương oai: Phô trương sức mạnh, uy thế để khoe khoang hoặc đe dọa đối phương.

Một nam phóng viên tiến lên: “Cô tức giận gì đối với một đứa con nít! Nó vẫn đang học cấp ba, người nhà bị tông vào bệnh viện hiện tại sống chết chưa rõ, nói chuyện không khống chế được cảm xúc, cô cũng không thể lý trí một chút sao, một tí cảm thương cũng không có! Người như cô vẫn còn trong bệnh viện đúng là xấu mặt mà.”

Nói xong đã tiến lên đẩy người, bảo vệ cùng nhân viên y tế vội đi lên ngăn cản.

Nữ y tá cũng được y tá trưởng kéo về phía sau, chỉ là lúc lui về, cuối cùng cũng nhịn không được đỏ hốc mắt.

Cô đột nhiên nhớ tới sáng nay cùng đồng nghiệp nói chuyện, châm chọc chán ghét Lộ Viễn Bạch.

Miệng đời thật đáng sợ,

Giống y như lúc bị dao đâm vậy .

Vào lúc phóng viên bắt đầu đẩy bảo vệ đang ngăn cản anh ta, cách đó không xa có mấy chiếc xe hơi màu đen đang đậu, một đám người mặc đồ đen đi xuống xe.

Đám người đó khá đông, thân cường thể tráng, ai cũng cao to vạm vỡ.

Đi đến trước cửa bệnh viện, không nói hai lời, đã bắt đầu túm những phóng viên mang danh chính nghĩa kia.

Không ít phóng viên bị lực kéo lớn túm một cái làm cho chao đảo, chật vật té lăn trên đất.

“Các người làm gì thế?”

Một phóng viên bị túm ngã, phẫn nộ đứng dậy, nhưng khi đối mặt với vệ sĩ phía sau lưng, thấy anh ta cao lớn hơn mình thì im lặng ngậm miệng!

Trước mặt những tên vệ sĩ cường tráng, những phóng viên vốn đang diễu võ dương oai liền giống như một đám gà con, liên tiếp bị túm đến người ngã ngựa đổ.

Thậm chí có người mang theo camera cũng bị đập thẳng xuống đất, mấy thiết bị linh kiện của máy vỡ nát trên đất.

Theo sau một tên vệ sĩ đưa một tấm danh thiếp cho tên phóng viên bị hỏng camera: “Liên hệ để bồi thường.”

Phóng viên kia nhìn tấm danh thiếp trong tay vệ sĩ, trong nháy mắt liền thay đổi sắc mặt.

Đám vệ sĩ này là người của công ty nhà họ Đoàn.

Công ty nhà họ Đoàn ở thành phố A có thể nói là đầu rồng trong giới thương nghiệp, có quyền có thế, tổng giám đốc hiện đang cầm quyền công ty là Đoàn Dự cũng là nhân vật tàn nhẫn, mấy năm trước đã từ nước ngoài trở về.

Chú ruột của tổng giám đốc cũng làm chính trị, không ai dám chọc vào anh.

Vừa rồi sở dĩ đám phóng viên dám lớn gan tiến lên đi phỏng vấn Đoàn Dự cũng chỉ là ỷ vào người đông thế mạnh, Đoàn Dự nếu là thật tìm bọn họ gây khó dễ thì bất quá chịu chết chung, xui xẻo cũng cùng nhau xui xẻo, trong lòng cũng không sợ hãi.

Nhưng hiện tại không giống.

Phóng viên nhìn tấm danh thiếp chậm chạp không dám nhận, tấm danh thiếp kia dường như đang nói: “Có gan thì tới.”

Trong lúc nhất thời bệnh viện cực kỳ hỗn loạn, thanh niên vốn đang an ủi em gái đã lấy ra di động ra, chụp lại đám vệ sĩ đột nhiên xuất hiện.

Hot seach Lộ Viễn Bạch tai nạn xe cộ không hot lắm, nhưng mà một cái khác mang theo tên Lộ Viễn Bạch từ từ leo lên, bò đến no.3 hot search.

Bấm vào là một video của một người nặc danh, lượt xem rất khủng.

Bấm mở video, chính là hiện trường nháo loạn hoảng loạn ở ngay cửa bệnh viện.

Trong video phóng viên, nhân viên y tế cùng với mấy tên vệ sĩ mặc đồ đen
đang cấu xé lẫn nhau, chiếm thế thượng phong rõ ràng là khuôn mặt lạnh lùng của đám vệ sĩ.

Một số ít nhân viên y tế bởi vì bị phóng viên gắt gao kéo lấy, trọng tâm không vững mà ngã lăn ra đất.

Video xuất hiện thanh âm khóc than: “Chẳng qua là chúng tôi muốn Lộ Viễn Bạch cho một lời giải thích rõ ràng thôi, mà giờ lại biến thành như thế này đây. Gia đình của Lộ Viễn Bạch phái vệ sĩ tới ngăn chúng tôi, còn động thủ với chúng tôi. Lộ Viễn Bạch đã tỉnh từ lâu, không thể nào không biết những chuyện này, chúng tôi vẫn luôn thủ tại chỗ này, anh ta cũng không xuất đầu lộ diện!”

“Lộ Viễn Bạch, nếu anh còn có lương tâm thì ra đây!”

Giọng nữ vừa nói chuyện vẫn không lộ mặt, nhưng cũng có thể biết được là người nhà lái xe.

“Đúng là không tôn trọng luật phát, đánh người giữa thanh thiên bạch nhật thế này! Lộ Viễn Bạch có chồng là tổng giám đốc của công ty nhà họ Đoàn, có tiền là có thể vô pháp vô thiên!”

“@Quảng điện cục, Lộ Viễn Bạch xấu xa như vậy còn không phong sát?”

“Kêu vệ sĩ đánh phóng viên cùng nhân viên y tế, con mẹ nó lương tâm đều bị chó ăn!”

“Phóng viên vì người bị hại mà ra mặt, nhân viên y tế cứu giúp người bị hại trong trận tai nạn xe, hiện tại lại bị người ta đánh, Lộ Viễn Bạch vẫn là người sao? Hắn sống như vậy yên tâm thoải mái được sao!”

“Mỗi ngày đều hỏi, Lộ Viễn Bạch đã chết chưa?”

“Đám fans hồi sáng cãi nhau với người qua đường đâu, giờ sao không ra mặt biện hộ giúp anh của mấy người vô tội nữa đi!”

“Mệt, lúc trước tôi xem Lộ Viễn Bạch diễn vai giáo viên, còn cuồng hắn một khoảng thời gian, hiện tại giống như bị ăn shit vậy.”

“Ai mà không đâu, hiện tại tôi thấy chán ghét với sinh lí của Lộ Viễn Bạch, tổng giám đốc công ty nhà họ Đoàn cũng không phải người tốt, kẻ có tiền nào có cái gọi là tình yêu, tôi thấy lúc trước hai người show ân ái cũng đều là lăng xê, tổng giám đốc kia bên ngoài còn không biết có bao nhiêu là tiểu tam tiểu tứ.”

Sau một lúc mà hướng dư luận trên mạng hoàn toàn nghiêng về một phía, ngay cả dưới bình luận của người đại diện của Lộ Viễn Bạch cũng hoàn toàn mờ nhạt.

“Nghệ sĩ làm chuyện xấu các người còn tìm tới làm đại diện! Good job!”

“Chống lại nghệ sĩ xấu, chống lại Lộ Viễn Bạch!”

“Sẽ không còn có người không biết Lộ Viễn Bạch đã làm gì đi! Hãy để hắn biến mất đi!”

“Lộ Viễn Bạch xem trời bằng vung, tạo nên thương tổn cho gia đình vô tội, hiện tại người bị hại còn ở ICU hôn mê chưa tỉnh, chưa qua khỏi cơn nguy kịch, mà Lộ Viễn Bạch lại bị thương nhẹ, đã sớm tỉnh lại, người nhà nạn nhân tới tìm lí lẽ, lại bị vệ sĩ ngăn ở ngoài cửa, hơn nữa sử dụng bạo lực, làm bị thương phóng viên và nhân viên y tế tại hiện trường, việc xấu của nghệ sĩ Lộ Viễn Bạch, cần phải tẩy chay!”

“Tẩy chay việc làm xấu xa của nghệ sĩ Lộ Viễn Bạch!”

“Tẩy chay việc làm xấu xa của nghệ sĩ Lộ Viễn Bạch!”

“Chỗ dựa của Lộ Viễn Bạch là công ty nhà họ Đoàn, không ai dám chọc, có lẽ khó mà phong sát được, haiz……”

“Vậy tên khốn này sẽ tiếp tục tiêu dao tự tại mà sống sao? Chúng ta người đông thế mạnh, tôi không tin tư bản có thể một tay che trời! Có thể ở xã hội pháp trị lộng hành như vậy!”

“Đúng! Lộ Viễn Bạch, loại bại hoại xã hội này, chỉ biết dạy hư nhận thức chưa trưởng thành của mấy đứa trẻ, cần phải phong sát!”

#Phong sát Lộ Viễn Bạch

#Tẩy chay Lộ Viễn Bạch

Những dòng chữ này bắt đầu nhiều lên.

Liếc mắt nhìn bẳng hot search weibo thì có năm sáu cái đều là về Lộ Viễn Bạch.

Theo sau #Phong sát Lộ Viễn Bạch thì #Lộ Viễn Bạch tai nạn xe, trở thành no.1 hot search wb……

——

Trong phòng bệnh, Lộ Viễn Bạch nằm ở trên giường, hai má phồng lên, trong miệng thì đang nhai táo.

Tống Chiêu đi nhà ăn bệnh viện mua cơm cho cậu, nhưng bởi vì hiện tại quá đói khát, nên cậu định ăn thêm quả táo lót bụng đã.

Lần này Lộ Viễn Bạch cũng không chê quả táo có gọt vỏ hay không, ăn hết miếng này đến miếng khác.

Cái nơ bướm trên đầu tựa như hai cái tai thỏ, thoạt nhìn giống hệt một con thỏ đang ăn một củ cà rốt

Ngay sau đó, cửa phòng bệnh truyền đến thanh âm vặn then cửa.

Đôi má tròn trịa trắng nõn của Lộ Viễn Bạch trong phút chốc dừng lại.

Ánh mắt nhìn chằm chằm cửa phòng.

Cơm tới cơm tới!

Ánh mắt của Lộ Viễn Bạch đầy sự mong đợi.

Giây tiếp theo, một người đàn ông mặc tây trang cao lớn bước vào.

Người đàn ông với thân hình cao lớn, chân dài vai rộng, là tiêu chuẩn tam giác ngược, tây trang giày da, giơ tay nhấc chân đều toát ra vẻ uy nghiêm.

Lộ Viễn Bạch phồng lên khuôn mặt nhỏ tròn xoe, không chớp mắt nhìn người đàn ông bước vào, ánh mắt không tự giác dừng lại trên mặt người đó.

Ngũ quan người này cân đối, mặt mày sắc bén, quai hàm góc cạnh, tây trang bao lấy cơ ngực, bên ngoài lịch thiệp lại toàn mùi cấm dục.

Trong lúc nhất thời đến táo mà Lộ Viễn Bạch cũng quên nhai.

Tiểu thiếu gia từ nhỏ đã thích mỹ nhân.

Mà người đàn ông trước mắt so với ảnh chụp càng đẹp hơn.

Trong lúc nhất thời đại não ngừng suy nghĩ.

Lộ Viễn Bạch nói: “Hi, vợ yêu!”

“……”

Truyện convert hay : Ta Không Biết Võ Công

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện