Hợp Đồng Tình Nhân (Người Tình Hợp Đồng Của Tổng Giám Đốc Bạc Tình)

Thiếu


trước sau

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Khi Tiêu Lăng Phong đi tới công ty thì cà phê mà Lãnh Liệt chuẩn bị đã lạnh thấu, hiển nhiên Lãnh Liệt đã đợi anh khá lâu.

"Thế nào?" Nhìn thẳng vào đôi mắt quầng thâm của Lãnh Liệt, Tiêu Lăng Phong không có nửa phần áy náy lẫn cảm kích, cười hỏi.

"Hôm nay tôi không có thời gian để nói đùa với anh!" Lãnh Liệt nghiêm túc nói.

"Chuyện gì mà nghiêm trọng như thế? Thế nào cô nhóc Ti Khiết kia lại giận dỗi với anh rồi hả!" Tiêu Lăng Phong nhấp một hớp cà phê, sau đó cái miệng chép chép, nói: "Chốc nữa nói với Diệu Tinh một chút, cô sẽ giúp đỡ cho anh..."

"Ngày hôm nay tôi tới bệnh viện thì nhìn thấy Đường Nhã Đình ở đó!"

"Cái gì?" Tiêu Lăng Phong hỏi.

" Ngày hôm nay khi tôi đi đến bệnh viện thì nhìn thấy một người, mặc dù chỉ là liếc mắt nhìn từ xa xa, @MeBau*diendan@leequyddonn@ nhưng mà tôi có thể xác định, người đó chính là Đường Nhã Đình." Lãnh Liệt nói lập lại.

"Tôi biết là cô ta!" Tiêu Lăng Phong gật đầu một cái: "Ngày hôm đó khi ở trong sân, tôi nhìn thấy cô ta nhập viện rồi. Bằng không tôi cũng sẽ không vội vội vàng vàng xin xuất viện luôn. Hiện bây giờ thì thế nào rồi?" Tiêu Lăng Phong hỏi.

"Ở cửa ra vào cũng có cảnh sát, cho nên tôi cũng không có cách nào để đến gần được. Bất quá nghe người ở bệnh viện nói là cô ta bị đánh trọng thương. Não bị chấn động, xương sườn bị gảy."

Miệng của Tiêu Lăng Phong mấp máy, người nào mà ra tay độc ác như vậy chứ? Hai bả vai Tiêu Lăng Phong run lẩy bẩy."Cô ta đánh nhau?"

"Đúng vậy!" Lãnh Liệt gật đầu. "Nhưng mà tôi
cảm thấy chuyện này nhất định không chỉ đơn giản như vậy!"

"Lý do là gì?" Tiêu Lăng Phong hỏi.

"Bởi vì người phụ nữ này hiện giờ đang ở bên ngoài, cho nên hao người thời thời khắc khắc cần cẩn thận. Có lẽ về sự ác độc thì người phụ nữ này không thể so với ác độc mà Dương Nhược Thi đã từng làm. Nhưng mà trải qua nhiều chuyện như vậy, người phụ nữ này cũng đã phát điên lên rồi. Con người cô ta vốn đã cực đoan, lại xảy ra chuyện con cái bị tách ra khỏi bên người mình nữa, cho nên tôi nói chỉ là muốn nhắc nhở anh một chút."

"Tôi thời thời khắc khắc đều ở bên cạnh Diệu Tinh, sẽ không có việc gì đâu! " Tiêu Lăng Phong cười vỗ vỗ bả vai Lãnh Liệt. "Cám ơn anh nhé!"

"Hiện tại Diệu Tinh đang ở nơi nào?" Lãnh Liệt phản đối rõ ràng cái kiểu nói phủ quyết thời thời khắc khắc kia của Tiêu Lăng Phong.

"Mộ Sở tìm cô ấy,. hai người đang uống cà phê với nhau."

"Anh ngược lại có vẻ rất tự tin nhỉ! Ngộ nhỡ A Sở bắt cóc Diệu Tinh bỏ chạy thì sao, tôi muốn nhìn xem anh sẽ khó như thế nào!" Lãnh Liệt nói chế nhạo. Nói đến Mộ Sở, đã thật lâu rồi bọn họ cũng không có gặp nhau mà hàn huyên một chút,

"Diệu Tinh sẽ không như vậy!" Tiêu Lăng Phong nói vẻ xem thường: "Haiz? Thế nào mà tôi lại có cảm giác giống như từng người một đều không mong 


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện