EDITOR: Park Hoonwoo
BETA: Ellen
- o0o-
Harry đứng trước cửa nhà số 12 Privet Drive, Sirius mặc âu phục nghiêm túc gõ cửa.
"Ngài tìm...Harry Potter?!" Biểu tình cẩn thận của Petunia vốn đang xem nhãn hiệu nổi tiếng của quần áo trên người Sirius vừa nhìn thấy Harry, lập tức chuyển xang chán ghét "Không phải mày đang ở chung với vị ba đỡ đầu đồng bóng của mày sao?"
"Phu nhân, nếu như không phải nể ngài là phụ nữ, thì cho dù có là ba đỡ đầu của Harry, thì tôi cũng sẽ cho ngài răn dạy thích đáng." Chỉ với thái độ của quý phu nhân này thôi hắn cũng đủ biết chuỗi ngày của Harry ở đây thế nào.
Sirius cường ngạnh vào trong, chê bai đánh giá xung quanh "Harry, phòng con ở đâu? Chú sửa sang lại dùm con." Mặc dù chỉ ở có hai tuần, nhưng hắn vẫn phải đảm bảo Harry thoải mái.
"Cậu có ý gì! Chẳng nhẽ còn phải ở lại sao!" Petunia hét lên, hiển nhiên, bà đã đóng cửa lại rồi.
"Im miệng, cô có thân thích gì với cỏ Mandela hay gì! Lily khi đó chẳng giống cô chút nào!" Cái tông này sắp đuổi kịp mẹ của hắn rồi "Nếu như có thể, tôi tuyệt đối không muốn con đỡ đầu của mình phải ở lại cái nơi chút xíu này!" Sirius lên lầu hai, phòng của Harry ngày xưa vẫn chưa đổi về phòng đựng đồ chơi.
Sirius vung đũa phép sắp xếp đồ đạc cho Harry.
"Sao cậu dám làm ba trò lừa đảo này trong nhà của tôi!!" Tiếng hét chói tai của Petunia sắp xuyên thủng tầng nhà rời.
"Câm mồm! Nếu không tôi cho cô nín mãi mãi!" Đối mặt với đũa phép của Sirius, Petunia xanh cả mặt "Harry, con còn cần gì nữa không?"
Harry nhìn mớ hành lý như dọn nhà, bất đắc dĩ than thở "Chú Sirius, con chỉ ở có hai tuần thôi, chú không cần dọn hết tủ đồ của con như thế."
"Nhỡ thời tiết thay đổi thì sao! Harry, chú cần bảo đảm hai tuần này con không bị uỷ khuất!" Sirius nhìn cơ thể không đủ dinh dưỡng của Harry "Cô là chị của Lily, tôi nhớ cô tên là Petunia." Sirius cầm một xấp mười tờ bảng Anh "Đây là tiền sinh hoạt hai tuần này của Harry, tôi không hy vọng hai tuần sau, Harry nhẹ đi kí lô nào." Rồi lại lôi ra thêm mười tờ nữa "Đây là cho nhà mấy người."
Nhìn tiền, mặt của Petunia đã tốt hơn nhiều, gật đầu, nhưng không nói gì.
"Thế, Harry, ba đỡ đầu đi đây." Chưa xuống lầu, Sirius đã quay lại nói với Harry "Con thật sự không thiếu gì phải không?" Harry lắc lắc đầu, Sirius ồ một tiếng, đến khi ra tận cửa rồi còn quay đầu nói thêm "Harry, con có thiếu gì thì nhớ viết thư cho chú nhé."
"Biết, chú Sirius." Harry đỡ trán, bộ dáng uy hiếp Petunia đầy ngang ngược của chú Sirius thành chó đáng thương rời "Chú Sirius, con sẽ nhớ chú." Harry có chút lúng khi phải bất đắc dĩ nói mấy câu này, hai mắt Sirius đột nhiên sáng rỡ lên.
"Yên tâm, Harry, hai tuần sau ba đỡ đầu đến đón con!" Sirius hài lòng rời đi, Harry không biết làm sao, cho dù Sirius không nhớ y đã trưởng thành, thì có là đứa nhỏ mười ba cũng có thể tự chiếu cố bản thân mình mà.
Hai tuần này mặt mày của Petunia khi nhìn thấy Harry cũng chẳng tốt lành gì, nhưng sẽ không treo mấy lời khó nghe kia ngoài miệng, chẳng qua ngó lơ Harry mà thôi, hơn nữa Petunia dặn Dusley tránh xa Harry càng xa càng tốt.
Lại đến lúc phải đến