EDITOR: Park Hoonwoo
BETA: Ellen
Harry vừa vào văn phòng độc dược đã chạy ngay đến phòng thí nghiệm, có thể là do nổ vạc, nên cánh cửa không chịu mở ra, Harry cau mày, nhấc chân tặng cho nó một cú.
Trong phòng thí nghiệm, độc dược tung tóe khắp nơi, Harry nhìn thấy vạt áo choàng đằng sau bàn điều chế, bèn nhấc chân đạp lên thi thể của mấy lọ độc dược trên đấy, vội vã vòng ra sau bàn, sau đó Harry ngu người, trên mặt là biểu cảm sợ hãi.
Sau khi ngu người tại chỗ hồi lâu, Harry bị âm thanh mảnh vụn tài liệu độc dược rớt xuống đất đánh thức, cứng ngắc dùng bùa lơ lửng trôi nổi Snape ra khỏi phòng thí nghiệm.
Kiểm tra sơ qua thương tích cửa Snape một chút, trừ trầy ra ra thì ót sưng một cục, Harry dám cá sau khi Snape tỉnh lại sẽ bị chấn động não.
Thấy rằng tình huống của Snape rất có thể là do bị bán thành phẩm bắn trúng, nên Harry hoàn toàn không dám cho Snape uống độc dược, chỉ có thể ngồi một bên chờ Snape tỉnh lại.
Sớm biết Snape gặp phải loại chuyện này, thì có đánh chết y cũng chả thèm đến chỗ này làm méo gì! Không thấy bọn Draco đâu, tức là, bọn họ đã đến Bệnh Thất, người duy nhất nhìn thấy cái thứ sẽ trở thành quá khứ đen tối này của Snape chỉ có mình y, y bây giờ cực kì lo lắng Snape sẽ giở chiêu giết người diệt khẩu sau khi tỉnh lại.
Mặc dù y rất muốn chạy bà cho rồi, đáng tiếc là cái ý tưởng này lại xuất hiện sau khi y hoảng hồn và kéo Snape ra khỏi căn phòng.
"Chậc!" Snape vừa tỉnh dậy đã thấy đầu mình quay quay, hơn nữa ót còn đau nhức khủng khiếp.
Sửa sang lại đầu óc hỗn loạn của mình một chút, hồi nãy hắn! nổ vạc?! Chết tiệt! Đây chắc chắn là lần đầu tiên hắn làm nổ vạc kể từ khi tốt nghiệp! Công thức kia không nói rằng sau khi bỏ nó vào sẽ làm độc dược nổ, hắn cơ bản còn chưa phản ứng kịp nữa!
Snape che ót ngồi dậy, phát hiện mình không có đang ở trong phòng thí nghiệm, vừa quay đầu đã nhìn thấy Potter như muốn ngủ đến nơi ngồi đó "Potter?" Là Potter kéo hắn ra ngoài? Nói cách khác thằng oắt này thấy hắn nổ vạc! Snape dưới tình huống hôn mê không hề phát hiện giọng nói mình hơi sai sai.
"Dạ? Oh! Giáo sư thầy tỉnh rồi, con vốn muốn đến xem Moni sao rồi, nhưng gõ cửa không thấy ai mở cửa, Medusa nói có lẽ thầy ngất xỉu, cho nên con mới vào.
" Khi vừa chớp thấy Snape tỉnh dậy kia, Harry quyết định giả vờ ngủ vì chờ quá lâu, y thề rằng đây là màn đóng kịch tốt nhất của y từ trước đến giờ đó! "Giáo sư nếu thầy tỉnh rồi thì con đi trước, con cần đến Bệnh Thất xem Moni thế nào rồi, thuận tiện mang cho bọn họ ít đồ ăn.
"
"Ừ!" Snape đau đầu quá thể, cho nên chỉ thuận miệng ừ một cái, cúi đầu nhìn thấy áo choàng đã bẩn, phải đi tắm.
Harry mặt mang biểu cảm lo lắng cho bạn bè chứ thật ra trong lòng đang gào thét không thôi khi nhìn Snape mém vấp té vì áo chùng quá dài, sau đó đau đầu xoa xoa trán, nhắm hai mắt mở cửa đi vào phòng ngủ theo thói quen nhưng lại không nắm đến chốt cửa, nên giương mắt nhìn một chút, đẩy cửa vào.
Chạy! Chạy! Chạy nhanh! Trong đầu Harry giờ toàn là từ này, ngay giây phút Snape đóng cửa lại, Harry đã xoay người xông thẳng về phía cửa phòng làm việc phóng thẳng một lèo đến bãi cỏ, đến nơi Harry mới mặt mày sợ hãi thở phào một hơi "Không được không được không được!" Chờ đến khi Snape phản ứng lại thể nào cũng end game, y phải xin nghỉ, ít nhất là một tháng!!!
Quay đầu chạy thẳng đến phòng hiệu trưởng, nói thẳng một mớ quà vặt của tiệm Công Tước Mật trong một hơi, thú đá chưa kịp xoay người xong Harry đã vội vã vọt lên thang lầu.
Vỗ vào bàn làm việc của Dumbledore, Harry không thèm thở hét lớn "Hiệu trưởng! Con muốn xin nghỉ!"
Dumbledore một tay bưng trà, bàn tay đang muốn lấy bánh ngừng lại, trừng mắt nhìn hành động của Harry, hình như cụ vẫn chưa phản ứng kịp "Oh! Harry?" Cắn miếng bánh, Dumbledore cuối cùng cũng tỉnh "Sao con đột nhiên muốn xin nghỉ?"
"Không giải thích kịp, nói chung là cho con nghỉ trước đi!" Snape bây giờ chắc chắn đã phản ứng lại rồi, để cho Snape túm được, y chắc chắn sẽ bị lột da rút gân!
"Ừm, dù sao con cũng phải cho ta một lý do chứ.
" Dumbledore vui vẻ nhìn gương mặt viết rõ là đang chuẩn bị chạy trốn của Harry.
"!.
Hiệu trưởng, con có cách khiến ngài Aberforth đồng ý chuyện của thầy với ngài Grindelwald!" Harry thở một hơi thật dài, mặc niệm trong lòng "Mày không được đánh cụ, không được đánh cụ, không được bạo lực học đường!.
"
"Con muốn xin nghỉ bao lâu?" Dumbledore dứt khoát hỏi, tuy hóng chuyện rất vui, nhưng vấn đề của mình quan trọng hơn.
"Một tháng!"
"Không thể! Nhiều nhất là hai tuần.
"
"Đồng ý!" Harry xoay người phóng về phía lò sưởi.
"Chuyện của Aberforth! " Dumbledore vừa mở quyền hạn của lò sưởi vừa hỏi.
"Chờ con quay lại rồi