EDITOR: Park Hoonwoo
BETA: Ellen
- o0o-
Harry tê liệt ngã ra giường, còn chưa ngủ đã bị Seamus xem y là xác chết mà chọc chơi "Potter, không phải cậu đi cấm túc sao? Sao về sớm thế? Lão dơi già tốt bụng bỏ qua cho cậu hả?"
"..." Harry sống không còn gì hối tiếc ngẩng đầu "Không, giáo sư trừ Gryffindor năm mươi điểm sau đó ném tôi ra ngoài."
"Năm mươi?!" Seamus trợn mắt, nhớ đến vị nữ vương Gryffindor có quan hệ rất tốt với Harry "Hermione sẽ kết liễu cậu."
Vì bản đồ đạo tặc rơi vào tay Snape, cho nên điểm của Gryffindor đã không thể ngóc dậy được nữa, rất nhiều Gryffindor đã sớm buông tha cái cúp nhà kia rồi, ngoại trừ nữ vương của Gryffindor – Hermione, dưới tình huống các Gryffindor đã bỏ cuộc, chấp nhất của nữ vương với điểm đã biến thành cố chấp.
Harry đau đớn cười, sau đó nhìn cái mặt "Chúc cậu tai qua nạn khỏi" của Seamus mới leo lên giường chuẩn bị đi ngủ kia, giơ tay cho lưng của cậu chàng một bùa mê man, dĩ nhiên cũng không bỏ qua cho người bạn cùng phòng khác đã bắt đầu ngáy ngủ của mình.
Sau đó Harry lôi áo choàng tàng hình ra, cánh tay mới túm được cửa phòng đã cứng ngắc...Hình như y không có gì phải làm, Nhật Ký đang quay cuồng trong công thức, Ron bận điều chỉnh lần cuối trận pháp với Nicholas, Draco với Moni...à thôi y sẽ bị bọn họ đánh chết mất.
Harry ngự quen đường cũ cho hai người bạn cùng phòng ngủ mê man vào buổi tối chột dạ xoay người vào phòng tắm, năm này các cậu trôi qua như thế, một lần nữa cũng không sao.
Ăn không ngồi rồi hết một tuần, Harry mới chơi game đến tận tối khuya hôm qua (Nhật Ký kiểu:...) ngáp ngắn ngáp dài trên bàn dài, hoàn toàn không quan tâm đến biểu cảm của người khác, cho đến khi ăn xong Dumbledore mới đứng lên chúc mọi người Giáng Sinh vui vẻ, Harry ngậm bánh mì nhìn bức thư mà Hermione đang cầm đối diện ------ nói rõ một chút, lá thư kí tên là Ron Weasley "Sắp đến Giáng Sinh rồi hả?"
"Harry, cậu gần đây càng ngày càng mơ màng, nếu thế này nữa tớ thật sự sẽ chẳng bất ngờ gì đâu nếu cậu uống lộn độc dược vào vào bệnh thất thêm lần nữa" Hermione chỉ liếc nhìn Harry một cái mà thôi.
Đối mặt với khinh bỉ của Hermione, Harry ngượng ngùng ăn bánh mì, dạo này tự nhiên rảnh hẳn ra, thần kinh cũng buông lỏng không ít, trong giờ học cũng tự ếm bùa coi thường sau đó chơi game, tan học thì đến bếp kiếm gì ăn, ngoại trừ căng thần kinh mỗi lần bị Snape rút máu ra, đầu óc Harry bình thường đã sớm bị y nhai chung với sườn cừu nướng rồi.
Choáng váng ngồi xuống xe lửa, vừa xuống xe đã bị Sirius mang về nhà cũ Black, mới bước chân vô nhà đã thấy Mặt Dây Chuyền dịu dàng ân cần hỏi han người đàn ông nào đó.
"Xin chào, Harry, chú là Regulus." Regulus giống Sirius bốn phần, so với cái vẻ đẹp khoe khang của Sirius, Regulus lại thuộc dạng boy dịu dàng đậm chất Ravencalw.
"Chào chú, cơ thể chú sao rồi ạ?" Bởi vì khá xa lạ với Regulus, cho nên Harry chỉ có thể cố gắng lựa lời mà nói.
"Về cơ bản thì ổn rồi, chú còn phải cảm ơn con mấy cái liên quan đến trận pháp kia." Regulus trịnh trọng